Cậu và anh
Chương 1 : Khoảng thời gian 10 năm từ ngày anh và cậu 8 tuổi cho tới 18 tuổi
Cách đây 10 năm rồi ấy nhỉ ! Anh chỉ là một cậu nhóc 8 tuổi cao ngạo và thông minh bước vào thế giới của cậu . Cũng cái ngày định mệnh đó đã vô tình đẩy anh và cậu gần nhau hơn , vì anh đã trở thành người hàng xóm của cậu .Cậu đã sống ở cái nơi mà ai cũng muốn rơi bỏ nó , nơi mà mọi người gọi là "khu nhà nghèo"này từ khi mới chào đời tới nay. Sau khoảng thời gian 8 năm , suy nghĩ của cậu về nơi này chưa bao giờ thay đổi , nhìn khung cảnh nhớt nhát những con người chỉ biết kiếm tiền những cái nghề thấp nhất xã hội .Từ nhỏ tới khi 8 tuổi cậu luôn cố gắng làm mọi việc thật tốt để sau này có thể thoát khỏi cảnh nghèo khó này đây và để có một tương lai tốt đẹp hơn .Nhưng từ ngày cậu gặp anh ngay khoảng sân nhà kế bên , thì cậu có thay đổi suy nghĩ về tương lai khác một chút . Cậu học theo cách ăn nói ,xã giao , cách đi đứng và học bài theo giờ giấc của anh . Một người nhìn vào là thấy ngay sự thông minh ,pha một chút tính cách lạnh lùng cùng với cái dáng vẻ cao ngạo là anh Trần Lê Anh Tuấn . Thì giờ đây anh cũng là người bạn , người anh tốt và là một tấm gương mà cậu Nguyễn Hoàng Hải Minh luôn theo đuổi suốt 10 năm sống cạnh nhà anh .
Bây giờ đây cậu và anh cả hai cũng đã 18 tuổi cả rồi nhưng cậu thì vẫn thế nhút nhát hiền lành và điều quan trọng là cậu đẹp hơn lúc nhỏ rất nhiều .Còn anh thì vẫn thế lạnh lùng , ngang ngược một chút nói chung vẫn giống trước đây chỉ là anh đã lớn hơn nhìn như là một hotboy đúng nghĩa .Điều quan trọng là xuất thân của anh chỉ có mỗi một mình cậu biết mà thôi . Bên trong hình ảnh một anh chàng nhà nghèo thì anh thật ra la con trai của ông hoàng khách sạn _trung tâm thương mại lớn một trong 5 tập đoàn lớn nhất nước . Đó là cuộc đời của anh và cũng sẽ gắn liền với cuộc đời của cậu sau này
Cuối cùng cũng tới cái ngày anh và cậu thi vào ngôi trường đại học danh tiếng , cái nơi mà chỉ có những thiếu gia , tiểu thư mới vào đó học .Mỗi năm trường sẽ trao hai phần học bỗng cho những học sinh nghèo khó có ý chí vươn lên trong học tập và học bổng cũng là ước mơ cậu và anh muốn lấy. Trước ngày đi thi vài hôm , cậu đã hỏi anh một câu:
-Sao nhà giàu thế mà không xin vào học luôn đi,đỡ tốn phần học bổng quý giá này _cậu ngay thơ hỏi
-Im... Đã bảo là không được nhắc tới gia thế của tôi mà _anh hơi giận nhìn vào cậu mà trả lời
-Cuối cùng ước nguyện của anh là gì thế ?_ cậu quyết hỏi tớ cùng
-Đơn giản là vì tôi muốn thử cảm giác con nhà nghèo trong môi trường quý tộc _anh trả lời ngằn gọn
-Anh không thấy mệt mỏi khi phải làm người nghèo hả _cậu hơi giận
-Cậu có thấy khó chịu với cuộc sống của mình hong _anh cười trả lời cậu
- Hứ tất nhiên là không , tại sao tôi phải cảm thấy khó chịu với cuộc sống của mình -cậu giở giọng ngang ngạnh
- Ừ thì tôi cũng vậy có gì mà khó chịu khi sống thế này _anh ung dung trả lời
-Nhưng anh và tôi khác nhau cơ mà _cậu quyết tâm hỏi tiếp
-Cậu và anh điều là người có gì mà khác _anh nói
-Anh ....._ anh làm cậu tức chết
-thôi bỏ đi anh em mà tính nỗi gì _anh nói cười trừ
Sao cùng cậu vẫn là người thua cuộc vì không bao giờ cậu có thể cãi những câu trả lời của anh
-Thi tốt người anh em _cậu chúc anh
-uhm ... thi tốt _anh mỉm cười đáp lại
Truyện khác cùng thể loại
49 chương
69 chương
108 chương
54 chương
96 chương
45 chương