Just a dream
Chương 17
" Cậu quá già để chơi trò đuổi bắt rồi . "
Đỡ Leo ngồi xuống xong Daniel lại nói tiếp .
" Cậu thật sự chẳng uống thuốc phải không ? Lần sau nếu có giấu thuốc đi thì hãy thủ tiêu nó xuống bồn cầu hay đâu đó , đừng ném vào thùng rác nghe chưa . " anh nói với giọng điệu trêu chọc nhưng có phần khá nghiêm túc .
Leo chỉ im lặng và nhìn ra ngoài hồ bơi , một cử chỉ khá quen thuộc mỗi khi anh bị người khác nắm trấu .
" Tớ chịu thua cậu rồi ! " Daniel giơ tay lên trời đầu hàng cậu bạn khó chiều của mình .
" Tớ sẽ kêu Bình sang nhà cậu nếu cậu không chịu uống thuốc đấy . Hình như Pearlly có số của Bình thì phải . " Nói xong anh chàng liền rút ngay điện thoại ra , sau một hồi thì số của Pea đã hiện lên .
" Cậu điên à ??? " Leo cố với tới điện thoại của Daniel , nhưng sức thì không có vậy nên cố gắng cách mấy cũng không thể nắm được điện thoại của Daniel .
Damn !!!
" Hi Pea !!! Anh nhớ em nhiều lắm . À , phải . Em đừng lo , Leo vẫn chưa chết . Cậu ấy chỉ sắp chết thôi , chắc sống không lâu đâu . À cậu ấy viết di chúc cho anh rồi . Cái lò nướng ấy , hình như cho anh . À mà quên nữa , em có số của Bình không ? "
" Đừng giỡn nữa Daniel . Tớ mệt rồi . " Leo nói .
" Cảm ơn em . Bye "
Daniel quay sang nhìn Leo với vẻ đắt thắng sau đó ngồi xuống ghế .
" Cậu và cô gái đó sao rồi ? "
" Một chữ thôi , Khó hiểu . " Leo nói .
" Tội nghiệp . Tớ không có ý gì đâu , nhưng tớ khá thắc mắc tại sao cậu lại thích cô gái đó ? " Daniel nhìn Leo nghiêm túc mà hỏi . câu hỏi tới khá đột ngột , Leo vẫn chưa biết câu trả lời thật chất là gì . Đây có gọi là thích không nhỉ ? hay nó chỉ là một cảm giác nhất thời .
" Leo , cho tớ mượn điện thoại một lát đi " Trong lúc Leo vẫn đang suy nghĩ câu trả lời thì Daniel lại hỏi mượn điện thoại .
" Ở trong phòng . "
" Okay . " Nói xong Daniel đứng lên và đi vào trong , để Leo tiếp tục ngẫm nghĩ .
Khó chịu thật , mình rốt cuộc bị gì vậy ? Có bệnh viện nào khám thần kinh gần đây không ? Sao mình lại-
" Leo tớ gọi cho Bình rồi . Có thể cô ấy sẽ tới đây trong vòng nửa tiếng . Khỏi cảm ơn nha , Pea không có số của Binh đúng là chán thật . Hên mà cậu có , lo mà chuẩn bị đi nha . Tớ về trước đây , Pea và tớ sẽ đi chơi . Ở lại vui vẻ ! "
Sau khi nghe Daniel nói xong thì cơn cảm cúm của Leo như lên tới đỉnh điểm . Cổ họng anh nóng ran cả lên và cục tức như muốn trào ra khỏi cổ , cơn ho cứ hình thành ngày càng nhiều trong cuốn họng . Lúc này đây anh thật sự rất muốn đập Daniel một cú thật đau vào mặt , mặc kệ tình bạn của cả hai có còn nữa hay không sau cú đấm .
" Leo cậu có sao không ? " từ xa Daniel chạy tới .
" Cậu là thằng khốn . " anh dùng hết khả năng của mình để nói . Câu chữ xen lẫn tiếng ho nghe rất khó chịu .
" Tớ vẫn chưa về đâu , đừng lo . Tớ còn phải đợi Bình đến nữa . "
" Cậu về luôn đi . sau này khỏi đến nhà tớ . " Nói xong Leo đẩy Daniel ra và bước vào trong nhà .
Có thể lần này Daniel đã chơi hơi lố rồi , Leo có vẻ khá giận . Anh đi thẳng lên cầu thang mặc kệ cho Daniel có còn ở đó hay không .
Sau khi thấy Leo như vậy , Daniel chỉ ngồi cười
" Cháu ra về nha cô Chi " Nói xong daniel bước ra khỏi cửa và để chú Hà mở cửa ra dùm .
Rồi cậu cũng cảm ơn tớ thôi .
Daniel cười và cầm lấy điện thoại gọi cho một ai đó .
Sau khi đã lên phòng , Leo cảm thấy căn bệnh này có vẻ đã tệ hơn trước . Anh không còn đứng nổi nữa , ngoài việc nằm lì trong phòng ra thì có thể anh chẳng làm được gì cả . Cũng đã 5 giờ chiều , cô giúp việc đã về , nhà cửa lại vắng vẻ như cũ . Đồ ăn cô ấy cũng nấu xong và để ở dưới nhà , cho dù cô Chi có đòi đưa lên phòng cho anh thì anh cũng không chịu . Anh không thích mọi người lại gần mình trong lúc mình bệnh , hạn chế lây sang mọi người . Bây giờ người mà Leo muốn lây nhiễm nhất là Daniel . Người mà Leo đang ghét nhất cũng chính là Daniel .
Đột nhiên anh nghe thấy tiếng chuông cửa .
Great .
She came .
Truyện khác cùng thể loại
5 chương
16 chương
52 chương
11 chương
20 chương
548 chương