Hotboy Ác Ma: Ăn Sạch Cô Bé Ngọt Ngào
Chương 292
Editor: Nguyetmai
Mọi chuyện xảy ra quá bất ngờ! Có như thế nào thì Điềm Tâm cũng không nghĩ tới Tô Khả Nhi lại có thể đột nhiên làm như vậy!
Cô vô thức muốn tránh về phía sau nhưng không kịp nữa rồi!
Thậm chí, cô cũng chẳng có thời gian thét lên!
"Cẩn thận!" Mặt Trì Nguyên Dã biến sắc, trong nháy mắt phản ứng được nên chạy tới chỗ Điềm Tâm, nhưng mà… tốc độ của cậu làm sao địch nổi tốc độ đập bình hoa lên đầu Điềm Tâm của Tô Khả Nhi chứ?
Choang một tiếng…
Khung cảnh như dừng lại trong giây phút ấy.
Điềm Tâm ôm đầu, cơ thể còn ngữ nguyên tư thế né về phía sau, nhưng cô không hề cảm nhận thấy sự đau đớn…
Chuyện… gì vậy?
Điềm Tâm cẩn thận mở mắt ra, lúc này cô mới phát hiện Kim Thánh Dạ chẳng biết đã xuất hiện bên cạnh mình từ lúc nào, cậu chắn trước người cô, hứng chịu cú đập kia hộ cô!
Máu từ từ chảy xuống từ trên trán Kim Thánh Dạ.
Cơ thể cậu lảo đảo vài lần như muốn ngã, ngay cả câu nói cũng chẳng nói được, cứ vậy mà chậm rãi ngã xuống đất… Không nhúc nhích nữa…
"Anh ơi!" Thất Tịch la lên rồi vội vọt tới ôm lấy anh trai mình.
Máu tươi nhanh chóng nhiễm đỏ quần áo của Thất Tịch.
Thất Tịch sợ hãi chẳng biết nên làm gì, hay tay run rẩy không ngừng.
Tại sao có thể như vậy… Tại sao lại như vậy?
Điềm Tâm cũng lo lắng, cô hấp tấp ngồi xổm xuống theo, nói với Kim Thánh Dạ, "Dạ, anh không sao chứ? Anh đừng làm em sợ…"
"Đáng chết, xe cứu thương, mau gọi xe cứu thương cho tôi!" Trì Nguyên Dã hét lên với đám vệ sĩ.
Người luôn bình tĩnh như Hàn Hữu Thần, vậy mà giờ phút này gương mặt tuấn tú cũng hiện lên vẻ bối rối, anh cũng vội vàng đi về phía mọi người.
Cục diện rối loạn trong nháy mắt, Tô Khả Nhi bị hai vệ sĩ kéo lê sang một bên, giam giữ thật chặt.
Mấy người khác thì gọi điện thoại, có vài vệ sĩ nâng Kim Thánh Dạ xuống để chuẩn bị đưa đến bệnh viện.
Tất cả mọi người bận rộn không ngừng, nhưng Tô Khả Nhi lại cười như kẻ ngốc, cô ta chỉ về phía Kim Thánh Dạ đang hôn mê bất tỉnh, "Ha ha, đồ mất não, không phải anh ta chết rồi chứ? A, bị bình hoa đập thẳng vào đầu, nhất định sẽ chết thôi, ha ha ha ha ha ha, đúng là một tên ngu, bỏ mạng vì cứu một đứa con gái sao? Đáng đời lắm, ha ha ha…"
Giọng nói châm biếm của Tô Khả Nhi vang dội khắp căn phòng, chói tai làm cho người ta nổi giận lôi đình.
Thất Tịch tức đến mức cả người run rẩy, cô tiến tới, sau đó nâng cánh tay của mình lên.
Bốp…
Một bàn tay đánh mạnh mặt Tô Khả Nhi, Thất Tịch gào thét như phát điên: "Tô Khả Nhi, con tiện nhân này! Nếu anh tao có mệnh hệ gì, tao sẽ cho mày biết tay!"
Nói xong Thất Tịch cũng chẳng thèm quan tâm đến việc trừng phạt Tô Khả Nhi nữa, cô xoay người đi xuống lầu theo mấy vệ sĩ.
Tại sao có thể như vậy, Kim Thánh Dạ bị thương, anh ấy bị thương vì cứu mình!
Điềm Tâm cũng đứng lên, cô siết chặt nắm đấm, nhìn Tô Khả Nhi chằm chằm.
Tô Khả Nhi mới vừa lãnh một cái tát xong, trên mặt vẫn còn in dấu năm ngón tay, nhưng cô ta lại đắc ý nhìn Điềm Tâm, "Điềm Tâm, mày trừng cái gì? Mày thật sự cho rằng tao sẽ xin lỗi mày ư? Tao nói cho mày biết, nằm mơ đi! Mày nhìn xem, bây giờ bởi vì mày mà Kim Thánh Dạ cũng bị hại thảm luôn rồi, người ta là cậu chủ nhà họ Kim đó, để tao xem mày lấy cái gì để bồi thường cho nhà họ Kim! Lạc Điềm Tâm, mày nhớ kỹ cho tao, tất cả đều là do mày, là mày hại Kim Thánh Dạ ra nông nỗi như vậy!"
Truyện khác cùng thể loại
188 chương
60 chương
121 chương
10 chương
129 chương