Hotboy Ác Ma: Ăn Sạch Cô Bé Ngọt Ngào
Chương 262
Editor: Nguyetmai
Thả lỏng?
Thả lỏng như thế nào?
Điềm Tâm khó hiểu nhìn cậu.
Trì Nguyên Dã thu hồi ánh mắt, nhìn thẳng về phía trước, một giây sau đó, đạp mạnh chân ga.
Tính năng của xe thể thao vô cùng tốt, chỉ cần ga nhẹ lên là có thể lao đi như tên bắn.
Nếu là lúc trước, cô nhất định sẽ sợ hãi hét lên. Nhưng lúc này đây, trong lòng cô lại có gợn sóng… phấn khích?
Hóa ra cảm giác chạy như gió lốc thoải mái như thế này?!
Tốc độ xe sắp lên tới 120, Điềm Tâm phấn khích quay đầu nói: "Trì Nguyên Dã, mở trần xe ra đi!"
Khóe miệng Trì Nguyên Dã cong lên, cậu ấn công tắc mở, trần xe chậm rãi mở ra, xe thể thao mui trần phách lối chạy như bay trên đường, mang theo cơn gió lạnh lẽo.
Loại kích thích mà tốc độ nhanh mang đến làm cho Điềm Tâm không kìm được đứng lên, đón gió hô to: "Oa a…"
Vào giờ phút này, tất cả tâm tình tiêu cực chất đống trong lòng, dường như được thả ra.
Đón gió hét lên một lúc lâu, buồn bực tích tụ mấy ngày nay như được quét sạch. Cho đến khi tốc độ xe chậm lại, Trì Nguyên Dã dùng một tay kéo cô ngồi xuống ghế, ánh mắt âm trầm nhìn chằm chằm cô, "Lạc Điềm Tâm, anh để cho em phát tiết cảm xúc một lúc rồi thôi, chứ không có bảo em gào thảm thiết liên tục như vậy, tới lúc khan cổ họng thì đừng có tới tìm anh khóc lóc."
Nói xong, cậu tùy ý dừng xe lại, lấy một chai nước từ phía sau, vặn nắp đưa cho Điềm Tâm, "Uống nước cho thông cổ đi."
Điềm Tâm thỏa mãn ngồi xuống ghế, cầm chai nước suối uống một ngụm.
Cô đột nhiên phát hiện, không biết bắt đầu từ khi nào, chỉ cần mình và Trì Nguyên Dã ở bên nhau, thì mình không còn phải vặn nắp bình nữa?
Điềm Tâm chớp chớp mắt, đột nhiên nhớ đến một chuyện cười, lấy cùi chỏ chọc cậu, "Này, Trì Nguyên Dã, em đột nhiên nhớ tới trước đây từng xem một tin tức, chuyện này là sự thực đấy, tin tức nói có một nữ sinh đi đến một điểm du lịch chơi, bảo vệ nhìn thấy trong túi của cô ấy có nước khoáng, vì lý do an toàn, bảo vệ bảo cô nữ sinh này uống một ngụm nước, để xác nhận an toàn."
Trì Nguyên Dã thờ ơ lắng nghe, tròng mắt đen nhánh nhìn chằm chằm Điềm Tâm, ngón tay thon dài nghiêm túc chơi đùa mái tóc bị gió thổi rối của Điềm Tâm.
"Sau đó, cô nữ sinh này tội nghiệp nói với chú bảo vệ, cô ấy sức yếu, không vặn nổi nắp chai nước. Cuối cùng, chú bảo vệ không thể làm gì khác hơn là tự mình vặn nắp chai nước cho cô ấy, bảo cô ấy uống một ngụm, không ngờ cô nữ sinh này lại khóc lên. Cô ấy nói muốn uống nước suối do bạn trai vặn nắp, nước suối do người khác vặn nắp không có mùi vị tình yêu, chậc chậc, lúc đó bên cạnh có nhiều người lắm, tất cả mọi người đều cười nhạo cô nữ sinh này. Vậy anh thấy thế nào?"
"Em nói liền mạch như thế sao không bị mệt chết thế?"
Điểm chú ý của Trì Nguyên Dã luôn khác người bình thường.
Điềm Tâm bĩu môi, "Anh nói đi, nếu anh là người vây xem, anh sẽ làm gì?"
Trì Nguyên Dã khinh thường, "Anh chỉ quan tâm đến em, anh lo cho cô gái của người khác làm gì?"
"Vậy nếu nữ sinh kia là em, thì anh sẽ làm sao?"
Trì Nguyên Dã ghét bỏ nhìn cô, "Em lấy đâu ra nhiều nếu như vậy?"
"Anh nói đi, anh có cảm thấy mất mặt hay không?" Điềm Tâm lắc lắc cánh tay của Trì Nguyên Dã.
"Không!" Trì Nguyên Dã trả lời dứt khoát, "Ai dám cười nhạo em, anh đập chết người đó trước."
"..." Quả nhiên là một một tên cuồng bạo lực, Điềm Tâm phục.
Nhưng, sao trong lòng cô lại thấy vui vẻ thế nhỉ?
Truyện khác cùng thể loại
188 chương
60 chương
121 chương
10 chương
129 chương