Hệ thống giải trí điên cuồng

Chương 2 : Lần đầu phát sóng trực tiếp

"Được rồi, ta phục!" Trần Vũ miễn cưỡng đặt notebook xuống, cầm lấy microphone sờ sờ, sau đó đeo tai nghe và thổthử "Tiểu Ưu đồ còn lại kia là như nào?" Trần Vũ Hiếu Kỳ nói. "Gói ngôn ngữ học tập làm anh trong nháy mắt có thể học xong tiếng Hàn. Trình độ có thể đạt tới như người sống ở Hàn Quốc 30 năm. Đem những bài hát dịch thành tiếng Hàn, sẽ có sức hấp dẫn và thu hút nhiều người hâm mộ ở Hàn Quốc. Thời đại bây giờ, thần tượng Hàn Quốc đã xâm chiếm. Nếu muốn đấu được họ, anh cần học ngôn ngữ và thành thạo các kỹ năng của người ta. Làm cho bọn họ thần tượng oppa là anh." Tiểu Ưu chu miệng nhỏ nói. Trần Vũ cảm thấy lạnh lẽo. Mặc dù không thích hướng đi này, nhưng biểu hiện rõ ràng về tình yêu nước của hệ thống làm Trần Vũ không nói nên lời. "Tiểu Ưu, người sáng lập hệ thống có phải người Hoa Hạ không?" Trần Vũ tò mò nói. "Vấn đề này vượt quyền cho phép". Trần Vũ: "...." "Sử dụng gói ngôn ngữ". Trần Vũ lắc đầu và thì thầm nói "Được, quá trình sử dụng sẽ có một số phản ứng nhỏ, ký chủ vui lòng chuẩn bị!" Tiểu Ưu nói xong Chưa kịp phản ứng, Trần Vũ cảm thấy đầu mình đau đớn, tiếp theo đó lại một lần nữa bất tỉnh. Một tiếng sau, Trần Vũ tỉnh lại. "Đây chính là phản ứng nhỏ mà mi nói sao?!" Trần Vũ tức giận nói, thiếu chút nữa là đau chết hắn. "Anh nên hài lòng đi, trong một tiếng học xong 30 năm thời gian học tập tích lũy, mới chỉ đau một chút mà anh có gì mà không hài lòng." Tiểu Ưu tức giận nói. Trần Vũ không còn gì để nói. Lắc đầu, Trần Vũ cảm thấy trong đầu mình rất nhiều ngôn ngữ và âm thanh khác nhau của tiếng Hàn, dường như nhuần nhuyễn. "Cảm giác thế nào, rất tuyệt đúng không!" Tiểu Ưu nhìn Trần Vũ tủm tỉm nói. "Thực sự tốt, cảm giác ta đã nói ngôn ngữ này trong nhiều năm rồi, nhưng ta chưa học qua các bài hát tiếng Hàn. Nhân tiện thử xem sao. Vẫn còn hai gói chưa nâng cấp, hãy giúp ta nâng cấp." Trần Vũ cười. Mặc dù có một chút đau đớn, nhưng cảm giác thu hoạch này rất thú vị và mới mẻ. "Haha tôi biết rồi!" Tiểu Ưu vừa nói xong, Trần Vũ liền cảm giác được trong cơ thể có thêm một chút gì đó. Cổ họng hơi tê tê, kỹ năng ca hát cũng biết thêm rất nhiều. "Giúp ta xem bảng thuộc tính" Trần Vũ nói. Ký chủ: Trần Vũ Giới tính: Nam Tuổi: 18 Thể chất: 9.8 (tiêu chuẩn: 10) Tinh thần: 10.2 (tiêu chuẩn: 10 , tiêu chuẩn có thể cho bằng trí lực.) Kỹ năng: Đàn guitar D+ , Hát C , Diễn Xuất D- , vũ đạo F+ Năng lực sáng tác : D Tác phẩm: Không Kỹ năng đặc thù: thông thạo tiếng Hàn Quốc PTT: 0 "Không tệ, mở phát sóng trực tiếp thử một lần!" Trần Vũ cười nói. Trần Vũ đứng trước gương sửa một chút kiểu tóc, kết quả phát hiện, vẫn là nên rửa mặt sạch sẽ đã. Trần Vũ mau chóng rửa mặt và thay quần áo mới. Đem thiết bị chuẩn bị xong, nhìn mặt tường có chút bẩn, Trần Vũ kéo khăn trải giường vừa giặt xong treo lên. Chuẩn bị đã mất hơn nửa tiếng, nhìn mọi thứ xong xuôi cảm giác cũng không tệ. Trần Vũ mở máy tính ra, hắn cũng không sốt ruột khi phát sóng trực tiếp. Hắn hiện tại không có nhạc cụ, chỉ có thể biểu diễn mấy bài hát nổi tiếng đang lưu hành trên mạng. Mấy bài hát trong nước 10 nhân dân tệ một lần tải xuống. Sau khi tải xuống hơn 10 ca khúc tất cả đều là những bài phổ biến ở trong nước, Trần Vũ cảm giác mấy bài hát này cùng những bài hát mà Trần Vũ biết ở địa cầu cũng khá giống nhau. Vì nền tảng âm nhạc của bản thân mà hắn đã nghe mấy bài hát này nhiều lần. Tham khảo lời bài hát và sửa đổi tất cả chúng sang phiên bản tiếng Hàn. Trần Vũ dịch rất nhanh, chẳng mấy chốc 10 bài hát đã sẵn sàng. Trần Vũ đã tải phần mềm livestream Dựa theo Tiểu Ưu cung cấp tài khoản, đăng nhập vào và tên phòng có thể tự điều chỉnh. Nhưng số phòng lại như nhau 9981566. "Lấy tên gì đây?" Trần Vũ có chút bối rối. "Thái Tử Phủ" Trần Vũ suy nghĩ một lúc rồi lấy một cái tên. Nhấn OK. Vì đây là lần phát sóng đầu tiên nên sẽ có một danh sách người mới phát trực tiếp trên trang này. Chưa đầy 3 phút khi phòng live mở cửa, liền có 5 người vào được. "Trời đậu, sao ta thấy chủ phòng có chút thảm vậy!" "Đúng thế, mi nhìn đằng sau xem, giường rách nát, phòng thì tối, đây không phải gara chứ?!" "Hình như thế, mà tên phòng nghe rất độc Thái Tử Phủ!" "Ta đang mua nước tương!" Trần Vũ nhìn năm người này liền hơi kích động một chút, dù sao cũng là lần phát sóng trực tiếp đầu tiên. "Chào mừng mọi người đến Thái Tử Phủ. Tôi là người mới Trần Vũ. Hôm nay tôi tạm thời là một công nhân, Nhưng ngày mai tôi sẽ là sinh viên của Học viện Âm nhạc Trung Ương. Hôm nay chuẩn bị có chút vội vàng, không có đàn guitar. Hôm nay buổi phát sóng trực tiếp chính là ca hát. Nếu bạn bấm theo dõi, tôi sẽ dẫn bạn đến nơi báo danh của nhạc viện trung ương." Trần Vũ cười lớn. "Đậu xanh, thật hay giả thế, đừng hòng lừa gạt bọn tôi!" "Người này hoàn cảnh thảm như thế có thể đi Học Viện Âm Nhạc Trung Ương báo danh sao?!" "Tôi đợi chủ phòng bị khinh bỉ" "Ôi mẹ ơi, chủ phòng này có chút hỏng đầu" Phòng của Trần Vũ thêm 2 người theo dõi. Vậy là trong số mấy người ở đây có 2 người đã chú ý đến hắn Điều này làm Trần Vũ khá ngạc nhiên. "Tôi không nói dối, không tin thì cho mọi người xem cái này." Trần Vũ tìm giấy thông báo trúng tuyển, tất nhiên là do hệ thống cung cấp. "Mịa nó, thật sự là một trong những tài năng của Nhạc Viện Trung Ương. Rất đáng khen, mong chủ phòng có thể nghịch tập." "Haha, chủ phòng không cần nản lòng vô số người đang ghen tị với chủ phòng, nhưng tôi nghe nói học phí ở đó rất đắt." "Mọi người nay, đừng xem thường người khác được không. Phải biết rằng ba mươi năm Hà Đông , ba mươi năm Hà Tây, đừng khinh thiếu niên nghèo. Mặc dù hiện tại tôi nghèo, nhưng tôi là một người đầy tham vọng. Tôi muốn trở thành thái tử của ngành giải trí, biết không!!". Trần Vũ nhìn bọn họ nghiêm túc nói, cũng không có nổi giận, lại thêm một chút chọc cười. "Ôi ôi, đâu còn là Thái Tử nữa, anh này lý tưởng không ổn nha. Trực tiếp đi làm Hoàng Đế không phải tốt sao. Hâu cung ba nghàn mỹ nhân." "Ta đây cũng nghĩ say gối mỹ nhân, nắm quyền thiên hạ. Nhưng ta làm không được. Hoàng Đế này là ông chủ ngành phát thanh và truyền hình. Không phải là thứ mà phận tôm tép như chúng ta vọng tưởng.".