Editor: Hồ ly tinh Xe ngựa tới nơi. Giang Tuyết vừa mới bước vào cửa lớn phân đà, hai thanh âm hưng phấn cùng nhau vang lên: “Tô Tô —— “ “Tô Tô —— “ Giang Tuyết đại bá cùng Đại bá mẫu mừng rỡ, Giang Tuyết vừa muốn hành lễ, liền bị bọn họ một người nắm một bên tay, cao hứng nghênh đón vào đại môn. Một quãng thời gian không gặp, hai người thế nào cũng thấy không đủ, xoa xoa đầu, nắm nắm tay, càng xem càng thấy Giang Tuyết nhà bọn họ đáng yêu vô cùng. Giang Tuyết mặt không cảm xúc bị xoa xoa nắn nắn, thật vất vả hai người mới buông lỏng tay, Giang Tuyết rốt cục về tới ghế của mình. Hai người hỏi Giang Tuyết rất nhiều chuyện. Đại bá mẫu đau lòng nhìn Giang Tuyết: “Tô Tô, con dạo này gầy quá!” Đại bá tính tình hào sảng, khi nói chuyện tiếng như hồng chung. Lão lập tức lớn tiếng phụ họa: “Còn phải nói! Gầy đi một vòng rồi!” Hai người một xướng một họa, lại muốn sờ mặt Giang Tuyết. Giang Tuyết biến sắc, trước ma trảo của hai người nhanh chóng trốn ra sau lưng Tả hộ pháp. Tả hộ pháp chắn trước người Giang Tuyết, áy náy nói với hai người: “Giáo chủ không quen thân cận với người khác, kính xin hai vị thứ lỗi.” Đại bá cùng Đại bá mẫu: “…” Sao lại có cảm giác “Thật xin lỗi con nhà tui sợ người lạ vui lòng tránh xa ra chút” nhỉ? Phu thê hai người không thể làm gì khác hơn là lưu luyến không rời ngồi trở lại vị trí, nói chuyện kết thân với Giang Tuyết. Đại hội Anh Hùng tổ chức thường niên ở đây sắp bắt đầu. Đây không phải đại hội luận võ bình thường, đại hội Anh Hùng là đại hội chuẩn bị cho đại hội Võ Lâm. Đến lúc đó, rất nhiều người trong giang hồ đều sẽ đến tham gia luận võ chọn ra tân tú năm nay. Chia làm ba vòng thi lấy tổng cộng ba mươi người, mỗi người đều tặng một viên chu trù, sau đó liền có thể tham gia đại hội Võ Lâm năm nay. Hai người đã tính toán xong, thời điểm đó, Giang Tuyết nhà bọn họ sẽ đến chỗ tửu lâu gọi món ăn đủ loại, phong lưu tuấn tú lạnh như băng, lưng hùm vai gấu chim nhỏ nép vào người, yêu thích ai chọn người đó. Vừa nghĩ tới nhà mẹ đẻ của Giáo chủ phu nhân tương lai là ở đây, thỉnh thoảng Giáo chủ sẽ về thăm một chuyến, hai người đều yên lặng tự bật ngón cái khen mình trong lòng. Nhưng mà, hai người đều không đồng ý cho Giang Tuyết tham gia thi đấu. “Không được, ” Đại bá mẫu lo lắng đạo “Tô Tô sao có thể tham gia loại tỉ thí thô lỗ như vậy chứ?” “Nói không chắc còn có thể bị chiếm tiện nghi.” Đại bá tán đồng gật gật đầu. Giang Tuyết nói: “Ta không yếu như vậy.” Đại bá: “Không được! Sân đấu võ chỉ có quyền cước không có mắt, nguy hiểm như thế, Tô Tô không thể đi.” Đại bá mẫu từ ái khuyên: “Tô Tô ngoan, nghe lời.” Đại bá cũng nói: “Mấy người kia thân thủ rất mạnh, Tô Tô có thể ở bên cạnh xem.” Thi đấu càng về sau toàn là người mạnh, cho nên võ công của nhân thân của người lên đài cũng không thể kém. Phân đà chủ phất tay ra hiệu, mấy người mang thân trang đi vào, hướng bọn họ hành lễ, cúi đầu chờ một bên. Mấy người này thân hình gầy khỏe mạnh mẽ, tư thái đều luyện ra từ nhiều năm tập võ, có thể thấy được tuyển chọn rất kĩ. Đại bá tranh công: “Tô Tô thấy sao?” Giang Tuyết: “… Tạ ơn Tạ đại bá.” Phân đà chủ kích động: “Không cần tạ ơn, không cần tạ ơn.” Ai, Tô Tô nhà ta sao lại ngoan như vậy chứ, ngoan chết người rồi. Lão nâng lên cằm đắc ý liếc tiểu tử bên cạnh Tô Tô. Tả hộ pháp chắp tay với Phân đà chủ: “Phân đà chủ, ta và Hữu hộ pháp nguyện ý cùng tham gia tỷ thí.” Hữu hộ pháp trên mặt mờ mịt cũng lập tức cùng chắp tay. Phân đà chủ nheo mắt lại, tiểu tử này rất được mắt Tô Tô, lão muốn xem xem, thực lực vị hộ pháp này ra làm sao, có đúng như ước lượng của lão không. Lão nói: “Đương nhiên có thể, hay tỷ thí ngay bây giờ một chút?” Tả hộ pháp hỏi ý Giang Tuyết: “Giáo chủ?” Giang Tuyết gật đầu cho phép. Phân đà chủ đứng lên, muốn đích thân tỉ thí với hắn. Tả hộ pháp cũng không nhún nhường, hào phóng nói: “Mạo phạm đà chủ.” Hai người đứng trong phòng lớn bằng phẳng trên sân, đều là tay không. Chiêu thức đều cùng một đường, Phân đà chủ cùng hắn đánh mấy chiêu, trong lòng âm thầm hơi kinh ngạc, công phu của hậu bối này cao hơn lão tưởng, chiêu thức của lão đều bị hắn thành thạo hóa giải, mà hắn cũng không hề liều lĩnh, có lẽ đang thăm dò, còn bận tâm thân phận Phân đà chủ của lão nữa nên ra tay có phần thu liễm. Phân đà chủ lúc này không dám khinh thường, rơi vào đánh nhau kịch liệt. Lão chỉ biết người này tốc độ rất nhanh, không ngờ càng đánh tốc độ càng kịch liệt. Nếu còn đánh tiếp, chỉ sợ còn nhanh hơn bây giờ, lão cũng khó mà chống đỡ nổi. Phân đà chủ cấp tốc thu tay, đứng lại thán phục: “Khá lắm!” Tả hộ pháp thi lễ: “Phân đà chủ quả nhiên danh bất hư truyền.” Bá mẫu xem hai người đánh xong, kéo tay Giang Tuyết, trên mặt ý cười ôn hòa: “Tô Tô hình như cao lên rồi, tới chỗ của ta, bá mẫu lượng thân, may mấy bộ y phục.” (*) Lượng thân: đo kích thước người để may đồ cho vừa ý, tui không biết thường dùng từ gì nên để nguyên QT. Giang Tuyết: “Dạ.” Bá mẫu mang theo Giang Tuyết đến một gian phòng khác, hạ nhân mang ra thước mềm cùng phấn thạch. Giang Tuyết đứng sau tấm bình phong, thẳng người, bá mẫu cầm thước mềm đo vai y. Phân đà chủ phu nhân tính tình hiền lành, tướng mạo cũng dịu dàng như nữ tử Giang Nam. Khóe mắt có vài vết chân chim, nhìn qua vô cùng thân thiết. Giang Tuyết khéo léo đứng lại, mặc bà lượng thân cho y. “Tô Tô?” “Dạ.” Bá mẫu cười tủm tỉm hỏi: “Đừng trách bá mẫu lắm chuyện. Tô Tô thật vất vả đi ra ngoài một chuyến, dọc theo đường này có gặp người mình thích không?” Nhắc một chút, theo suy nghĩ của tui thì đại bá và bá mẫu rất thích Giang Giáo chủ, nên sẽ để xưng hô ta – con, còn Giáo chủ quá lãnh tĩnh cộng thêm đại bá là cấp dưới nên vẫn để ta – ngươi nhé:”v Btw mới không để ý xíu mà lượt xem đã thành 69068 rồi =.= có ai cap được khoảnh khắc thừn thánh 69016 không???