Nếu đúng, cô đánh chết anh.
Màn hình mở r.
“Mộ Nguyệt Sâm---” lấy văn kiện trên bàn ném qa anh.
Dám lấy số đo 3 vòng của cô làm mật khẩu.
Họ 2 năm trc hình như đã ân đoạn nghĩa tuyệt, lấy “tư mật” của bạn gái cũ dùng, quả thật k biết xấu hổ đến cực điểm!
Mộ Nguyệt Sâm ở bên nhẹ nhàng né qua:” Xem ra, e vẫn k ngốc lắm, tôi nói với e r, mật khẩu này nhất định e biết.”
“Tên biến thái này, anh đổi ngay cho tôi---”
“ K đổi!”
Mộ Nguyệt Sâm trả lời dứt khoát.
“V tôi đáh chết anh---” Hạ Băng Khuynh xắn tay áo xông qa.
Là k thể nhịn nổi nữa!
Lấy gì thì lấy cũng k thể lấy số đo 3 vòng của cô làm mật khẩu, cái này như là, mỗi lần anh ấn mật khẩu đều bị anh sờ 1 lượt.
Cô xông đến trc mặt anh, tay đánh đc nửa bị tay anh nắm lại, “E nóng nảy v làm gì, 1 cụm số mà thôi, cần nhốn nháo v k?”
Anh k dùng kích động mà dùng nhốn nháo*.
*2 từ này có từ phía trc nếu tách riêng nghĩa là lẳng lơ kiểu động dục ý, lẳng lơ thì nghe chửi mà MNS kiểu đang chọc HBK ấy.
Nghe vào tai Hạ Băng Khuynh, khiến mặt cô lập tức đỏ lên: “Mộ Nguyệt Sâm, anh làm ng đừng quá đáng v!”
“Anh k quá đáng chút nào, nếu tôi nhớ sai số đo của em, mới gọi là quá đáng!” Anh nhàn nhạt nói, biểu cảm cao lạnh, nhưng trong cao lạnh lại mang theo sự ái muội trong đó.
Hạ Băng Khuynh ý thức đc k thể tiếp tục như v, thu tay lại, thần sắc nghiêm túc nói: “Tôi k cãi với anh, làm chuyện chính!”
Cô rút ra, anh nắm càng chặt: “Là e tự xông đến, bây h lại nói như tôi ép e qua v.”
“Đc r, coi như tôi xúc động, phiền anh thả ra!” Hạ Băng Khuynh lấy tay anh ra, sắc mặt đã có chút khó coi.
Mộ Nguyệt Sâm dùng ánh mắt sâu k thấy đáy nhìn cô 1 lúc, mới thả tay cô ra.
Anh như k có gì, đi về trc.
Hạ Băng Khuynh xoa tay bị nắm đau, nam nhân này quá nguy hiểm, k cẩn thận liền rơi vào ảo tượng mà anh đã tạo ra.
Cô cần fai giữ sự tỉnh táo.
Quay ng, đi đến bàn làm việc của anh.
Mộ Nguyệt Sâm đã ngồi tại chỗ của anh, tay linh hoạt gõ máy tính.
Hạ Băng Khuynh đi qa, đứng bên anh, nhìn màn hình máy tính.
1 lúc, màn hình nhảy ra hình ảnh.
Là chỗ phòng họp đó.
Lúc này, phòng k 1 ai, nhìn bộ dạng như đã tan họp r.
“Anh bấm ngược về trc!” Hạ Băng Khuynh ở bên lên tiếng.
Mộ Nguyệt Sâm nge cô, quay video về trc.
Hạ Băng Khuynh nhìn chằm chằm màn hình, đột nhiên, tay cô ấn mạnh lên vai anh: “Dừng!”
Mộ Nguyệt Sâm dừng lại.
“Chính là chỗ này!” Hạ Băng Khuynh cong lưng, trong hình, cô đang nhìn ng khác, mà ở hướng đối diện cô, có 2 ng đang nhìn cô, chính vào lúc này, cô cảm nhận đc cỗ hàn ý.
Chính vào lúc đó, k sai.
Nhưng tiếc là video quay đc là mặt nghiêng, k thể nhìn rõ ánh mắt của họ, nhưng ít nhất phạm vi cũng nhỏ lại r.
“Họ là ai?” Hạ Băng Khuynh hỏi.
“Là quản lý Thái của phòng sale và quản lý Tần phòng hậu cần.” Mộ Nguyệt Sâm trả lời đúng sự thật.
“Uhm!” Hạ Băng Khuynh gật đầu, nghĩ nghĩ r mới: “2 ng này, chiều nói chuyện cho cùng vào.”
- -------- ----------
Truyện khác cùng thể loại
128 chương
69 chương
59 chương
33 chương
556 chương
59 chương