Mộ Nguyệt Sâm dựa sau, nghiêng đầu, vừa đúng nhìn thấy rãnh sâu lúc cô cong lưng.
Mắt ngây ng.
Sau đó a như rất hiển nhiên im lặng thưởng thức.
Mà Hạ Băng Khuynh vì tâm trí đều đặt trong màn hình, mà k phát hiện đang có ánh mắt đầy sắc xuân đang quan sát mình.
Nhìn r nhìn, mắt ng nào đó đột nhiên âm trầm.
Bên trong có thứ gì đang nhốn nháo.
“Mộ Nguyệt Sâm---” Hạ Băng Khuynh quay đầu, vừa muốn nói gì với anh, liền thấy ánh mắt như sói của anh, mắt đang nhìn ngực cô.
Ngây 1 lúc, lập tức phản ứng lại, kéo lại cổ áo của mình.
2 ng mắt to trừng mắt nhỏ.
Có tình cảm tế nhị trong vài giây.
Đột nhiên, Hạ Băng Khuynh đứng thẳng ng lại, lạnh lùng nói:”Sắc quỷ!”
Nói xong, cô đi khỏi bàn làm việc, về chỗ mình.
Sắc mặt có chút đỏ lên.
Mộ Nguyệt Sâm cũng k có phản ứng đặc biệt.
Sắc quỷ?
Lời này k tệ, anh quả thật háo sắc, mà lòng háo sắc cũng k fai bt, trong khắc đó, anh thấy thực sự muốn kéo cô vào lòng anh, sau đó làm chuyện mà nam nhân nên làm.
Hạ Băng Khuynh ở bên khinh bỉ anh, tự quan tâm mình lấy ly đi trót trà.
Chiều.
Cấp cao của tập đoàn Mộ thị lần lượt đến phòng làm việc Mộ Nguyệt Sâm.
Cấp cao cty nam ở tuổi trung niên nhiều mà nữ rất ít.
Hung thủ có thể kéo đc thi thể, cái này cần sức rất mạnh mới làm đc, theo điểm này, họ cảm thấy đang là hành vi của nam.
Vừa lúc bắt đầu, khoảng nửa tiếng 1 ng, rất nhanh đến 2 quản lý bị tình nghi.
Dựa theo kế hoạch ban đầu, Mộ Nguyệt Sâm để họ cùng vào.
Họ ngồi trên ghế trc bàn làm việc.
Quản lý Thái phòng sale tuổi còn trẻ, là cô gái đẹp, cô để tóc ngắn thời thượng rất soái, trang phục nhân viên màu trắng tinh tế, là nữ cường đúng chuẩn, có sự tự tin nồng đượm.
Trẻ v đã làm quản lý, có thể thấy năng lực rất mạnh.
Ngồi bên cạnh là quản lý Tần nhìn 1 cái liền thấy là nam trung niên thật thà, dù bề ngoài hay khí chất, đều mang 1 cỗ hiền lành.
Nhưng, có thể lên chức trưởng phòng, khẳng định có điểm hơn ng.
2 ng như v, ai sẽ phóng ánh mắt đó cho cô?
Chỉ đơn thuần là ánh nhìn đầu tiên, Hạ Băng Khuynh đã thấy họ đều k giống.
Nhưng trên thế giới, nhiều nhất là loại ng giả tạo.
K giống, k thể hiện k fai.
Cô thậm chí còn nghi ngờ cả Trác Tùy Hàng.
Tim Hạ Băng Khuynh vừa lóe qa tên Trác Tùy Hàng, anh từ ngoài vào.
Cầm 2 ly cafe, đưa từng ng quản lý Thái và Tần.
“Cảm ơn!” Quản lý Tần nhìn Trác Tùy Hàng, cười với anh.
Còn quản lý Tần lại kiểu nhút nhát, cũng có thể nói là yếu đuối cười với Trác Tùy Hàng, lập tức thu mắt lại.
Có thể thấy, đến Trác Tùy Hàng còn có chút sợ, thì đừng nói Mộ Nguyệt Sâm, từ lúc vào đến nay, ông căn bản k đủ can đảm nhìn anh.
Phản ứng của ông của rơi vào mắt của Mộ Nguyệt Sâm và Hạ Băng Khuynh.
Vốn họ nghi hung thủ là nam, cho nên lúc mới vào, mắt họ đặt lên ng quản lý Tần nhiều hơn.
Mà, hành động của ông, cũng kì lạ.
Ng càng biểu lộ nhút nhát thành thật, lúc bộc phát lên càng đáng sợ.
- -------- ----------
Truyện khác cùng thể loại
128 chương
69 chương
59 chương
33 chương
556 chương
59 chương