Đáy biển Địa Trung Hải là nơi đặt thủy phủ Atlantis của thần Biển Cả Poseidon. Ánh mặt trời trên đỉnh Olympus chẳng thể nào soi sáng tới tận nơi này, nhưng cung điện làm từ pha lê của thần Biển luôn tỏa sáng rực rỡ nhờ những cây san hô tỏa hào quang kỳ diệu. Đặt chân xuống nơi đây lần đầu, Daphne vô cùng bỡ ngỡ. Lúc thì nàng đụng phải đôi rắn biển đang đi tuần. Khi thì suýt dẫm phải con cá nhím với những chiếc gai tua tủa bốn phía. Mò mẫm ở vương quốc của Poseidon, Daphne chẳng biết phải tìm Orion ở đâu giữa lòng đại dương mênh mông này. Bất giác, nàng chợt nhớ đến món quà mà Orion đã trao cho nàng trong lần đầu gặp mặt… “Bất cứ khi nào nàng cần ta, hãy đến nơi gần nhất có nguồn nước, và thổi chiếc Syrinx này. Ta sẽ tới tới bên cạnh nàng ngay lập tức.” Lời nói của Orion vang lên trong tiềm thức, giống như một tia sáng lóe lên trong đầu Daphne. Nàng lấy rút từ trong chiếc túi vải đeo ngang eo ra một thứ nhạc cụ được ghép từ nhiều ống tre, trông giống như một dàn sáo trúc được tỉa tót và gắn lại với nhau vậy. Đó chính là thứ nhạc cụ được gọi là Syrinx – “sáo chảo” trong dàn nhạc của người Hy Lạp cổ đại. Đỡ chiếc Syrinx lên môi, Daphne thổi một khúc nhạc với nỗi niềm nhớ mong tha thiết gửi tới Orion. Nàng nhắm mắt lại hòa vào điệu nhạc. Từ sâu trong trái tim, nàng mong mỏi tha thiết rằng khi mở mắt ra, người nàng nhìn thấy sẽ là chàng – Á thần Orion tài ba mà nàng yêu say đắm. Điệu nhạc còn chưa kết thúc, Daphne đã cảm nhận được một đôi tay ấm áp cùng mùi gỗ đàn hương nhè nhàng vây lấy mình. Nàng vui mừng mở mắt. Và quả nhiên, trước mặt cô tiên nữ ấy là một chàng trai cao lớn với nước da màu mật khỏe mạnh. Mái tóc nâu của chàng đong đưa theo từng làn nước. Một nụ cười ấm như ánh dương nở trên gương mặt tuấn tú của chàng. Chàng chính là con trai thần Biển – Á thần Orion. “Quả thật là em sao Daphne? Ta còn tưởng ta nghe nhầm. Ta có nằm mơ cũng không nghĩ tới việc sẽ gặp em ở đáy đại dương này.” Orion ôm chầm Daphne vào lòng trong niềm vui sướng khôn tả. Cái ôm của chàng khiến cho Daphne như tạm quên đi mọi rắc rối cùng lo âu đã ập đến với mình trong suốt mấy ngày qua. Nhắm mắt hưởng thụ vòng tay ấm áp từ chàng hoàng tử đại dương, Daphne cũng vươn tay ôm lấy tấm lưng vững chãi của chàng. Nàng ước giây phút này có thể kéo dài cả thể kỷ… Đưa Daphne về cung điện của mình, Orion tự tay mang cho nàng một bát canh rong biển. Chờ cho nàng bình tâm lại, chàng mới nhẹ nhàng hỏi: “Có chuyện gì vậy Daphne? Việc gì nghiêm trọng tới mức em phải xuống tận đáy biển tìm ta thế này?” Daphne nhớ tới lời những lời đe dọa của Apollo khi nói về Orion, nàng hốt hoảng đứng bật dậy. Daphne vội kéo tay Orion, nói như van lơn: “Orion. Chàng hãy đưa em đi. Đi tới nơi nào mà ánh mặt trời trên đỉnh Olympus không thể soi chiếu tới. Nếu không…Nếu không…” Nước mắt chảy thành hang trên gương mặt diễm lệ của Daphne. Nàng cắn môi, nghẹn ngào cất tiếng: “Nếu không…em sẽ phải lấy Thần Mặt Trời Apollo, và chàng sẽ bị ngài giết mất.” Nụ cười biến mất trên gương mặt Orion. Nắm lấy bờ vai của Daphne, chàng quả quyết: “Bình tĩnh Daphne. Em sẽ không lấy Thần Mặt Trời. Vì giữa chúng ta đã có hôn ước được cha ta chứng giám.” Daphne mở to mắt nhìn gương mặt cương nghị của Orion, nàng như không thể tin nổi chuyện mình vừa được nghe: “Hôn ước? Orion, chàng nói gì vậy?” “Ta xin lỗi Daphne, xin lỗi vì đã giấu em mọi chuyện cho tới tận bây giờ.” Mấy trăm năm trước, khi Poseidon chiến tranh với Arthena* để tranh giành Athen, vị thần Biển Cả cuối cùng đã bị thất thế trước nữ thần Trí Tuệ. Arthena muốn đuổi cùng giết tận Poseidon, nên đã truy đuổi ông trên khắp Athen dù cho trận chiến đã kết thúc. Poseidon bị dồn tới bên bờ sông thiên của thành Athen. Dù là thần Biển Cả, nhưng trên trần gian vẫn có một số nơi không thuộc quyền quản lý của ông. Cùng với vùng biển quái vật, sông thiêng thành Athen là một trong số đó. Để tránh khỏi sự truy đuổi của nữ thần Trí Tuệ, Poseidon đã khẩn cầu thần sông nơi này giúp đỡ. Vị thần của dòng sông thiêng trong thành Athen chính là Peneus – cha của nàng Daphne. Sau này, để trả ơn cứu mạng của Peneus, Poseidon đã hôn ước cho con gái của thần sông với một trong số những hoàng tử của mình. Và người may mắn ấy không ai khác chính là Orion. Để con trai có thể nhận ra vị hôn thê, Poseidon đã đánh dấu vào Daphne một vết bớt hình lá nguyệt quế. Chỉ cần Orion gặp được Daphne, vết bớt nguyệt quế trên lưng nàng sẽ phát sáng. Hoàng tử Orion đã từng nghe điều này về cha mình, nhưng bản thân chàng không mấy bận tâm, cho tới một lần chàng đi dạo bên bờ biển và cứu được một nàng tiên nữ bị rắn cắn. Nhan sắc trong veo của Daphne đã khiến Orion cảm mến ngay từ cái nhìn đầu tiên. Khi trị thương cho nàng, nhìn thấy vết bớt hình lá nguyệt quế trên lưng, Orion đã thầm cảm ơn thần Số Mệnh và thần Ái Tình. Đó là lần đầu tiên chàng cảm thấy cuộc sống thật kỳ diệu. Vậy nhưng Orion không nói những điều ấy cho Daphne. Chàng không muốn ép buộc nàng với một cuộc hôn nhân được định sẵn như vậy. Chàng yêu nàng và tôn trọng sự tự do cũng như lòng tự nguyện của nàng. Lần chia tay ấy, Orion để lại cho Daphne một cây sáo chảo Syrinx với mong muốn sẽ có lúc Daphne nhớ đến mình. Suốt quãng thời gian không gặp nàng, Orion rầu rĩ trong nỗi tương tư tưởng như đơn phương của mình. Hoàng tử biển cả đâu biết rằng, người con gái thần sông cũng đã yêu chàng, yêu từ cái nhìn đầu tiên,… Giờ đây, thần Số Mệnh cho họ cơ hội tương phùng, nhưng giây phút vui vẻ chưa qua, giông tố đã đang chầu chực ập tới… “Daphne. Ta đã từng sợ em không yêu ta, từng sợ em sẽ không bao giờ thổi cây Syrinx này. Nhưng giờ đây em đã tìm đến ta. Giữa ta và nàng có hôn ước được thần Biển Poseidon và các thần Số Mệnh Moirai chứng giám. Ta sẽ không để bất cứ kẻ nào, dù cho hắn có là thần Mặt Trời hay bất kỳ ai khác tới cướp em đi.” Tay Orion ghì chặt vai Daphne để trấn an nàng. Ánh mắt cương quyết của chàng giúp cô tiên nữ dần trấn tĩnh. “Nhưng Orion, Apollo sẽ gây chiến…” Daphne vẫn lo sợ. “Daphne, hãy tin ở ta. Ta dùng tính mạng và danh dự của hoàng tử đại dương này quyết bảo vệ em. “ Orion quả quyết. Nhưng chàng hoàng tử của biển cả quên mất rằng, sự rắc rối trong cuộc tình của chàng không chỉ dừng lại ở tình địch Apollo, mà còn bởi sự si mê của Artemis – nữ thần Săn Bắn đã ái mộ tài năng của chàng suốt ngàn năm qua. Chứng kiến cơn giông tố sắp khuấy đảo biển trời, ba vị nữ thần số mệnh Moirai nở nụ cười bí hiểm: “Thật là một câu chuyện tình rắc rối…” Câu nói vừa dứt, cây kéo trong tay một trong ba người được giơ lên. Trong chốc lát, bốn sợi dây số mệnh của bốn người Apollo, Daphne, Orion và Artemis được căng ra. “Nên cắt sợi dây số mệnh của ai đây…” Nụ cười của ba vị nữ thần càng thêm sâu sắc. “Tách!” Một sợi dây số mệnh đã đứt lìa Đôi bàn tay trong bóng tối lại buộc phần còn lại của sợi dây vừa cắt, cùng ba sợi dây trước đó vào nhau. Liệu ai sẽ là người bị cắt đứt số mệnh. Và liệu rằng số mệnh của họ sẽ bị ràng buộc vào nhau…cho tới kiếp nào đây? --- Chú thích: - Thần Arthena:Trinh nữ và nữ thần trí tuệ, thủ công, quốc phòng và chiến tranh chính nghĩa. Biểu tượng: cú và cây olive. Con gái của Zeus và Hải tinh (Oceanid) Metis. Athena trưởng thành phóng ra từ đầu của Zeus với đầy đủ trang bị vũ khí sau khi Zeus nuốt mẹ bà. Bà là một trong mười hai vị thần tối cao trên đỉnh Olympus - Syrinx: Thường được gọi là sáo chảo (Panflute). Syrinx là một nhạc cụ hơi có nguồn gốc ở Hy Lạp. Nó bao gồm nhiều ống tre có kích thước khác nhau, liên kết với nhau trong theo thứ tự tăng dần của kích thước, đường kính và chiều dài. Người chơi phải thổi vào đầu ống và mỗi ống sẽ tạo ra một nốt khác nhau. Syrinx được coi là nền tảng cho Harmonica hiện đại