Suốt quãng thời gian ở lại trong thần điện của Apollo, Daphne cảm thấy mình sắp bị bức đến phát điên rồi. Vị thần lạnh lùng ấy bữa nào cũng bắt nàng ăn chung bàn, đêm nào cũng ép nàng ngủ chung giường. Daphne cố chống cự đến đâu, nhưng đứng trước gương mặt không cảm xúc cùng ánh mắt nâu thẫm tĩnh lặng của Apollo, Daphne sợ tới mức bủn rủn tay chân. Đã 3 ngày, Daphne ăn ngủ cùng Apollo. Thần Mặt Trời như thể rất nhàn rỗi, cả ngày ở trong thần điện cùng nàng. Khi Daphne ngắm hoa sau vườn, thì Apollo nằm dưới gốc cây, tầm mắt không rời người tiên nữ trước mặt. Biết Daphne thích tắm nắng, Apollo dùng phép thuật khiến cho mặt trời trên đỉnh Olympus tới giữa trưa vẫn dịu mát lạ thường. Đêm về, khi Daphne hướng mắt về phía những vì sao, thì Apollo ở bên cạnh, say sưa ngắm nàng, bàn tay tấu lên những khúc tình si từ cây đàn lya. Thế nhưng những điều ân cần ấy lại làm cho thâm tâm Daphne càng thêm hoảng sợ. Tiên nữ trên Olympus đông như vậy, tại sao chỉ mình nàng bị ở đây? Thần điện của Apollo ngàn năm nay chỉ có hầu cận nam, giờ một mình nàng là tiên nữ, đi tới đâu cũng bị dòm ngó. Chưa hết, trên trời dưới đất phụ nữ đông như vậy, thế nào chỉ có mình nàng bị vị thần mặt lạnh này nhìn trúng chứ? Ngày ngày đối diện với ánh mắt nóng rực cùng khuôn mặt băng giá của Apollo, nàng đúng thật là ăn không dám ăn nhiều, ngủ không dám ngủ sâu. Cuộc sống thật bi kịch! Còn nữa, tại sao chủ nhân Artemis lại dễ dàng nhẫn tâm bỏ nàng đi tới chỗ người anh nổi tiếng khó tính này vậy chứ? Lúc Artemis tới phủ “đòi người”, nghe yêu cầu của Apollo để Daphne ở lại thần điện, nữ thần Săn Bắn lúc đầu còn tưởng tai mình nghe nhầm. “Anh nói muốn để Daphne ở thần điện của mình?” – Artemis mơ mơ hồ hồ hỏi lại. “Có vấn đề gì sao?” – Apollo hừ lạnh. “Tất nhiên là có!” – Artemis quả quyết. “Em định không giao nàng ấy?” – Thần Mặt Trời cau mày nhìn em gái. “Em có bản lĩnh ấy sao? Nhưng…từ trước đến nay anh chưa bao giờ giữu phụ nữ bên người…” “Bây giờ khác.” – Apollo nhàn nhạt đáp. “Anh định nuôi tình nhân?” – Artemis ngạc nhiên. Apollo thản nhiên: “Anh định nuôi vợ của mình.” Artemis không rõ mình đã đi ra khỏi thần điện Apollo bằng cách nào. Nhưng trong đầu nữ thần Săn Bắn vốn bản lĩnh, giờ chỉ còn lại mấy chữ: “Anh trai nàng yêu rồi.” “ Anh trai nàng yêu rồi.” “ Anh trai nàng đã yêu thật rồi.” Chỉ đến sáng hôm sau, cả đỉnh Olympus vốn chả mấy khi yên lặng, giờ lại thêm ồn ào với cái tin thần Apollo say đắm một cô tiên nữ. Khi đó, ở thần điện của Apollo, hai nhân vật trung tâm của tin đồn đang mặt đối mặt ăn sáng. “Nàng muốn tổ chức hôn lễ như thế nào?” Cái thìa trong tay Daphne rơi cạch xuống bàn sau câu nói nhàn nhạt của Apollo. “Cái gì?” – Daphne xanh mặt sợ hãi hỏi lại. “Ta nói hôn lễ.” – Apollo nhướn mày nhìn Daphne. Daphne cúi mặt. Dưới gầm bàn, hai tay nàng nắm chặt. Nàng cắn môi, lấy hết dũng khí của mình đối mặt với gương mặt lạnh như tượng của Apollo. “Apollo…tôi…tôi không nói là sẽ lấy ngài…” Đôi mắt của Apollo hướng về phía nàng. Daphne sợ hãi ánh mắt ấy. Ánh mắt đầy tính chiếm hữu của kẻ đi săn nhìn con mồi. Nhấp nhẹ một ngụm trà, Apollo nhẹ nhàng hỏi: “Không lấy ta? Vậy nàng định lấy ai?” “Tôi…tôi đã có người trong long. Xin lỗi ngài.” – Daphne vẫn chưa dám ngẩng đầu. “Có thể nói cho ta biết không?” – Giọng điệu Apollo tỏ ra mềm mỏng. “Nói ra ngài có thể để cho tôi đi sao?” “Ta có thể suy nghĩ đến điều đó.” Cắn nhẹ đôi môi đỏ mọng, Daphne ngập ngừng đáp: “Chàng tên là Orion…” Nhìn thấy vẻ mặt đỏ hồng xấu hổ của nàng khi nhắc tới người mình yêu thương, lửa giận trong Apollo bùng lên dữ dội. Vầng hào quang ánh hoàng kim của chàng dần đổi thành màu đỏ tía chói mắt. Daphne nhận ra sự thay đổi của Apollo cùng ánh mắt tối thẫm của chàng, nàng lùi lại, định rời khỏi bàn ăn tránh nạn. Daphne chỉ vừa kịp lùi một bước, Apollo đã nhanh chóng kéo tay nàng lại. Mặt đối mặt với Daphne, Apollo gằn giọng: “Là Orion con trai thần Poseidon sao?” Daphne cố gắng tránh né hơi thở đang gần kề của Thần Mặt Trời, nàng quay mặt đi không đáp. "Chỉ là một Á Thần *, Nàng không sợ ta giết hắn sao?”. Đôi mắt Apollo lóe lên tia lửa giận. Câu nói dội vào tâm trí của Daphne. Tay nàng cố hết sức giằng ra khỏi bàn tay cứng như thép cuội của Apollo, nàng nói như hét: “Ngài không thể làm vậy. Ngài không được làm vậy.” “Ai nói ta không thể?” – Apollo càng nắm chặt tay của Daphne. Chàng quay mặt của Daphne lại phía mình, bắt nàng nhìn sâu vào ánh mắt thẫm lại vì tức giận của chàng. “Nếu ngài làm vậy, tôi sẽ chết cho ngài xem.” – Daphne trừng mắt. Hay lắm! Vì một gã đàn ông, cô gái vốn nhút nhát trước mặt Apollo giờ đây dám chống lại chàng. Apollo tức giận đến sắp mất đi lí trí. Tay kia của chàng kéo Daphne về phía mình. Hai tay của chàng giam giữ vòng eo Daphne: “Ta cho nàng hai lựa chọn: một là chấp nhận một hôn lễ linh đình và vui vẻ làm vợ ta. Hai là ta sẽ tặng nàng xác của Orion làm quà tân hôn của chúng ta.” Daphne như không thể tin nổi vào tai mình, nàng mở to mắt nhìn Apollo. Đáp lại cái nhìn ấy, Apollo lạnh lùng: “Nàng cứ thử chết xem. Ta không ngại xuống âm phủ tìm Hades* để đòi lại linh hồn nàng.” Câu nói vừa dứt, Apollo áp môi mình lên đôi môi đỏ mọng màu oliu của Daphne. Trong giây phút, Daphne cảm nhận được hơi thở đầy nắng gió của Apollo. Nàng nhắm mắt, liều mình cắn vào môi của Thần Mặt Trời. Apollo cảm thấy một trận đau đớn từ môi mình. Chàng nhanh chóng cảm nhận được vị tanh nồng của máu xộc vào vòm họng. Cô gái nhỏ ấy vậy mà lại dám cắn chàng. Apollo càng xiết chặt vòng tay, khiến Daphne áp sát vào người chàng. Môi hai người vẫn dây dưa không dứt. Cho tới khi Daphne không còn sức phản kháng giãy dụa, Apollo mới buông nàng ra. Đôi môi chàng giờ đây đỏ rực sắc máu, trông quỷ dị lạ thường. Ánh mắt chàng vẫn tối thẫm. Buông Daphne ra, Apollo nói: “Daphne, ta yêu nàng. Đó là sự thật nàng không thể chối cãi. Và nàng đừng thách thức ta, bởi lòng kiên nhẫn của Apollo này cũng có giới hạn thôi.” Dứt lời, Apollo xoay người bỏ đi khỏi thần điện, để lại phía sau Daphne vẫn đang thẫn thờ. --- Chú giải: Á thần: Đứa con được sinh ra bởi một vị thần với một người trần gian. Orion là một á thần, con trai của Poseidon với một phụ nữ trần gian. Poseidon: Vị thần cai quản biển cả và nguồn nước. Là anh em ruột với Zues và Hades, thuộc vào hàng chú bác của Apollo Hades: Vị thần cai quản Âm phủ và linh hồn người chết, anh em ruột của Poseidon và Zues. Thuộc vào hàng chú bác của Apollo