Công cuộc chiếm đoạt tình yêu của thần mặt trời
Chương 21 : Hôn lễ có biến
Có lẽ trên khắp thế gian này, không có hôn lễ trần gian nào lại đặc biệt như hôn lễ của vị thần Mặt Trời.
Chính xác là một hôn lễ trần gian của một vị thần. Tại sao ư? Apollo cũng tự hỏi.
Tại sao anh không muốn cô biết anh là thần?
Tại sao anh muốn cô tránh xa thế giới thần thánh kia?
Tại sao anh lại lừa dối cô nhiều như vậy?
Tại sao? Tại sao?
Anh không biết! Cũng không cần biết!
Apollo chỉ chắc chắn một điều rằng, qua hôm nay, có thần số mệnh chứng giám, cô sẽ danh chính ngôn thuận thuộc về anh. Mãi mãi. Muôn kiếp.
Hôn nhân của một vị thần thiêng liêng tới nỗi, sợi dây yêu của họ được gắn kết không chỉ ở kiếp này, mà còn kiếp sau, những kiếp sau nữa. Chỉ cần linh hồn của người đó còn tồn tại.
Trọn đời trọn kiếp là hạnh phúc của kẻ trần gian. Muôn đời muôn kiếp mới là hạnh phúc của những bậc thần thánh.
Lúc này đây, Đỗ Phồn đang ngồi trước bàn trang điểm, ngơ ngẩn nhìn bóng hình mình trong gương.
Cô…đẹp quá! Đẹp giống như một nữ thần vậy.
Mái tóc dài vàng óng được chải chuốt cầu kỳ. Từng lọn bồng bềnh được gắn thêm những chiếc kẹp tóc hình hoa nguyệt quế bằng pha lê lóng lánh. Trên vầng trán bóng mịn của người con gái ấy, một chiếc dây truyền hình vòng nguyệt quế đã nằm đó, viên đá trong suốt hình mặt trời long lanh giữa mi tâm của cô, nhẹ đung đưa theo từng cái nghiêng đầu của cô.
Cô dâu không mặc váy cưới, không có khăn chùm đầu, không có vương miện.
Apollo đã chuẩn bị cho cô một bộ trang phục xa hoa của quý tộc Hy Lạp thời xưa. Chiếc váy trắng muốt tôn lên thân hình hoàn mỹ của người con gái ấy. Chiếc dây lưng cùng cầu vai đính đầy đá quý càng làm nổi bật khí chất như một nữ thần của cô. Chiếc váy tưởng chừng như đơn giản, nhưng từng đường xếp ly, từng mũi chỉ vàng óng ánh cũng khiến người ta nhìn vào mà trầm trồ.
Cánh cửa phòng cô dâu được đẩy nhẹ ra.
Trong trang phục của một vị thần Hy Lạp, Apollo bước tới bên cạnh Đỗ Phồn.
Nhìn hình ảnh của anh phản chiếu trong gương, Đỗ Phồn càng thêm cảm khái!
Anh mới là người có khí chất thần thánh thực sự.
Mái tóc vàng của anh óng ánh dưới màu nắng. Cả người Apollo như tỏa ra hào quang nhàn nhạt. Chiếc vòng nguyệt quế dát vàng nổi bật trên đầu anh khiến Đỗ Phồn nghi hoặc.
“Anh có chắc chỉ là trùng tên không Apollo? Nếu lần đầu nhìn anh thế này, bảo anh là thần Mặt Trời thì chắc chắn em cũng tên.” Đỗ Phồn nhìn Apollo tò mò.
“Em tin vào chuyện thần thánh ở thời đại này sao?” Apollo mỉm cười.
“Thần thoại Hy Lạp chẳng phải đã nói có rất nhiều vị thần xuống trần gian tìm tình nhân, không phải sao?” Đỗ Phồn chu mỏ làm mặt xấu.
Apollo phì cười. Anh vuốt nhẹ mái tóc cô:
“Nếu anh là thần, có xuống trần thì chỉ là để tìm vợ, không có hứng thú tìm tình nhân.” Anh nửa đùa nửa thật trả lời.
“Không nói đùa với em nữa. Ra đây chào khách với anh.” Apollo kéo tay Đỗ Phồn ra đại sảnh.
Hôn lễ của một vị thần ở trần gian…quả thật vẫn là mang khí khái thần thánh vốn có của họ.
Trước đó, Apollo đã bao trọn khách sạn Hoàng Gia lớn nhất Paris, lại ép họ chỉ trong một ngày biến đại sảnh của đất nước Anh Quốc này trở thành một thần điện Hy Lạp thu nhỏ.
Từng chiếc cột đá lớn trong tòa nhà khiến người ta lien tưởng tới những thần điện ở đất nước của thần thoại xa xôi bên bờ Địa Trung Hải kia.
Ngay cả trần nhà cũng được thay bằng bức tranh về truyền thuyết tình yêu của thần Mặt Trời cùng nàng tiên nữ Daphe. Chỉ có điều, trên đó, không phải là nàng Daphne chạy trốn, hay là sự trói buộc của Apollo như người ta thường thấy. Bức tranh trên trần nhà là hình ảnh thần Mặt Trời đang hôn lên trán nàng Daphen khi nàng sắp hóa thân thành cây nguyệt quế…
Đại sảnh to lớn tràn ngập trong hương hoa nguyệt quế cùng ánh đèn vàng dịu nhẹ.
Toàn bộ sàn nhà được trải thảm nhung đỏ hoa lệ. Nhưng chốc chốc, từ đâu đó, những làn sương khói lại nhẹ nhàng vờn quanh bước chân người đi lại, luồn lách rồi lan ra cả gian phòng. Làn sương khói mờ mờ ấy…thật khiến người ta liên tưởng tới đỉnh Olympus ngàn năm ngập trong mây phủ vốn chỉ có trong tưởng tượng kia.
Trên đại sảnh thênh thang, từng chiếc bàn dài nối tiếp nhau kê hai bên. Trên mỗi chiếc bàn, những ly rượu vang được xếp ngay ngắn thành từng tháp. Đồ ăn cũng xa hoa không kém.
Xem ra, bữa tiệc đứng này đã được thần Mặt Trời đầu tư cả tài lực lẫn trí lực rất nhiều.
Nhưng có thành công hay không, còn phải xem những vị khách và cả những kẻ không mời mà đến có thiện chí hay không!
Truyện khác cùng thể loại
26 chương
73 chương
137 chương
9 chương
76 chương
9 chương