Công chúa của thần
Chương 5
Chương 5
Buổi sáng Alrissa tỉnh dậy, cảm thấy ngực và bụng mình nặng nặng, giống như bị thứ gì đó đè lên. Nàng mở mắt, hơi nâng người lên nhìn. Aqua và Aquarius, hai con người đang rất vô tư biến nàng thành cái gối ngủ. Alrissa cau mày, dứt khoát ngồi thẳng dậy, hai người kia nhất thời bị mất điểm tựa, ngã nhào xuống khỏi giường, mỗi người nằm một bên. Aqua xoa xoa cái trán bị đập xuống đất, trừng mắt nhìn kẻ gây ra đang nhởn nhơ ngồi trên giường. Bên này Aquarius cũng bị chấn động ở mông mà tỉnh dậy, nàng ngơ ngác mở mắt nhìn xung quanh, ngái ngủ lẩm bẩm:
“Sao mình lại ở đây nhỉ?”
Alrissa bước xuống khỏi giường, phất tay lấy chiếc áo trên giá khoác vào rồi mặc kệ hai người kia, mở cửa đi ra ngoài. Ở Paradise World này vẫn luôn có ngày và đêm, không giống thế giới dưới lòng đất luôn chỉ sống trong bóng tối. Ánh nắng vào mỗi buổi sáng đều do thần mặt trời Helios ban phát, thần thường cưỡi trên cỗ xe mặt trời vào mỗi buổi sáng, chạy ngang qua Paradise World, đến chiều lại chạy trở về. Cũng như hôm nay, Alrissa vừa mở cửa đi ra ngoài, đã nhìn thấy phía xa, cỗ xe mặt trời bằng vàng hùng dũng lướt qua chỗ nàng đứng. Thần Helios nhìn thấy nàng, liền nở một nụ cười chào. Alrissa cũng cười, giơ tay lên vẫy. Không biết tại vì sao, từ lúc nàng có ý thức, tất cả những vị thần quanh đây đều rất thân quen và tốt với nàng. Nàng chỉ là một thiên sứ không có cánh, trong tương lai còn không có tư cách để trở thành một thiên thần, chứ chưa nói gì đến việc trở thành một vị thần. Nàng không đến học viện thiên sứ, nàng không thích ánh mắt của các thiên sứ khác nhìn mình. Nó giống như là thương hại, một sự thương hại kẻ không có cánh như nàng. Tuy vậy, nàng vẫn biết điều khiển phép thuật thiên sứ, và có cơ hội tìm hiểu nguồn gốc sức mạnh ẩn tàng trong mình. Đó là phép thuật ánh sáng. Thầy Perseus luôn giúp nàng tìm hiểu về sức mạnh của mình. Nhưng mới gần đây, nàng lại phát hiện một điều, ánh sáng của nàng không tinh khiết. Một thiên sứ ánh sáng mà lại không khống chế được hoàn toàn sức mạnh của bản thân, mối nguy Aquarius và thầy Perseus là hai người duy nhất biết điều đó, nhưng họ vẫn luôn che chở cho nàng
Đôi lúc Alrissa tự hỏi, sự xuất hiện và tồn tại của nàng, rốt cuộc có ý nghĩa gì? Nơi sâu nhất của kí ức, luôn xuất hiện một gương mặt mờ nhạt, người đó nói với nàng rất nhiều, nhưng nàng không nghe thấy gì, chỉ văng vẳng bên tai có một giai điệu nghe rất xưa, rất du dương, nhẹ nhàng. Mỗi lần nàng kể cho Perseus nghe, ông chỉ nhìn nàng, không nói gì…
---------------------------------------------------------------------
Như thường lệ, Alrissa và Aqua sẽ cùng đi vào rừng hái nấm. Nhưng lần này đi còn kéo theo cả Aquarius nữa. Rừng Thất Nữ nằm khá gần Paradise World, đường đi đến cũng rất dễ dàng. Trông coi khu rừng là bảy vị tiên nữ, đều là con gái của thần rừng. Bảy vị tiên nữ ngoại trừ xinh đẹp, giọng hát và điệu múa của họ cũng rất hay. Đặc biệt là tiếng hát, tuyệt đối sẽ không thua kém những mĩ nhân ngư. Lúc còn nhỏ, Alrissa thường được thầy Perseus dẫn vào rừng để hái nấm, vô tình sẽ gặp những nàng tiên coi rừng. Thầy Perseus vốn là thần, nên các tiên nữ đối với ông rất cung kính. Cũng như vậy, Alrissa được chơi đùa cùng bảy vị tiên nữ từ nhỏ cho tới lớn, tính ra, họ cũng hơn nàng gần 1000 tuổi.
Hôm nay, nàng lại cùng Aqua đi vào rừng. Hai người Alrissa đi ở đằng sau, một mình Aquarius nhảy choi choi ở đằng trước. Rừng Thất Nữ có nhiều thảo mộc rất thích hợp để chế thuốc, đối với Aquarius có một sự quyến rũ vô cùng mạnh mẽ. Mặc dù chỉ có những mụ phù thủy mới luyện chế dược, độc, nhưng cái danh người quái dị được áp lên người vị Tinh vương thứ 11 Aquarius này đã sớm biến sở thích chế thuốc của nàng thành vô cùng bình thường. Ba người cùng đi sâu vào trong rừng. Đến gần nơi ở của các nàng tiên, Alrissa dừng lại. Nàng quay qua nhìn Aqua cùng Aquarius nói:
“Hai người đợi ta ở đây nhé!”
Đợi được cái gật đầu của hai người kia, alrissa nhấc váy đi vào sâu trong rừng, đến nơi ở của các nàng tiên. Một tiên nữ vừa nhìn thấy nàng liền reo lên:
“Alrissa kìa!”
Alrissa mỉm cười:
“Chào, Dapne, lâu quá không gặp!”
Dapne là nàng tiên của sương mai, nàng ấy tính tình trong sáng, tinh khiết lại khá hồn nhiên nên Alrissa chơi với nàng rất thân. Hai người cùng đi vào trong. Giữa khoảng đất có trồng một cây đại thụ rất lớn, trên các cành cây có sáu người thiếu nữ đang ngồi. Các nàng đều mặc váy màu xanh lá cây, đầu đội vòng hoa và có đôi cánh bướm rất đẹp sau lưng. Đó là sáu nàng tiên khác của rừng Thất Nữ. Các nàng ngồi trên những nhánh cây to, nói cười vui vẻ. Từ xa, Dapne đã hô to:
“Mọi người xem ai đến nè!”
Cả sáu nàng tiên cùng quay lại, đến khi nhìn thấy Alrissa thì tất cả cùng reo lên mừng rỡ:
“Alrissa!”
Họ bay nhanh đến vây quanh nàng, Dapne nhanh chóng bị đẩy ra. Alrissa tươi cười nhìn từng người:
“Lâu lắm không đến thăm mọi người, ta xin lỗi!”
Nàng tiên thứ sáu- Irene nháy mắt nhìn nàng nói:
“Chỉ sợ ngươi quên bọn ta luôn ấy chứ!”
Alrissa lấy trong giỏ ra một nắm hạt giống, đưa cho các nàng, nói:
“Đây, quà xin lỗi!”
Các nàng tiên- kể cả Dapne, vừa nhìn số hạt giống trong tay nàng, đều không nhịn được thốt lên:
“Là hạt giống của hoa biết nói!”
Vốn là tiên nữ cai quản rừng nên đối với những loại hoa cỏ, các nàng tiên đều rất nâng niu, chăm sóc. Huống chi hoa biết nói lại là loại hoa rất khó tìm kiếm, đó là một loại hoa vô cùng thần kì, chỉ được trồng trên đỉnh Olympus, nhưng cũng chỉ có hai cây của Hera. Vậy mà, trong tay Alrissa lại có nguyên một nắm hạt giống của hoa biết nói, khỏi bàn cũng biết đây chính là báu vật đối với các nàng tiên. Alrissa thả số hạt giống vào lòng bàn tay của nàng tiên thứ nhất- Veras, để nàng cất giữ. Veras cẩn thận cho các hạt giống vào một chiếc hộp thần rồi làm phép để chiếc hộp lên đỉnh của cây cổ thụ, rồi quay sang nhìn những người khác đầy mong chờ. Nàng tiên thứ bảy- Cares, nhìn chiếc giỏ trong tay nàng, hỏi:
“Ngươi định đi hái nấm sao?”
Alrissa gật đầu:
“Số nấm trong nhà đã sớm hết rồi nên hôm nay lại vào rừng muốn xin các ngươi thêm ít nữa!”
Nàng tiên thứ hai- Maia bật cười nói:
“Ngươi hôm nay sao lại khách sáo như vậy? Mọi lần không phải đều tự lấy sao?”
Alrissa hơi đỏ mặt:
“Maia ngươi cứ nói quá!”
Lúc này Veras lại lên tiếng:
“Vậy ngươi cứ đi về hướng đông, chỗ đó có rất nhiều nấm, cứ hái bao nhiêu mà ngươi muốn!”
Alrissa gật đầu, nói cám ơn với các nàng rồi quay lại chỗ cũ. Bất ngờ, nàng thấy một cái bóng lướt qua mặt, Alrissa không để ý lắm, đang định đi thêm bước nữa thì một cái bóng màu xanh lại xẹt qua trước mắt nàng. Alrissa khó hiểu quay đầu thì thấy có hai người rảnh rỗi đang chơi trò đuổi bắt. Aqua vừa chạy vừa bay vừa hét:
“Kẻ quái dị kia, ngươi đứng lại cho ta!”
Aquarius chạy ở đằng trước, rất không sợ chết quay đầu lè lưỡi một cái, nói:
“Bản vương không ngu như kẻ nào đó đâu! Ngươi có giỏi thì đuổi theo đi! Plè!”
Trên trán Alrissa chảy xuống một vạch đen. Hai kẻ này có thể vô tư hơn được không?
“Ngươi có tin ta mách Alrissa không hả? Nàng đảm bảo sẽ không thèm chơi với ngươi suốt một tuần luôn!” Aqua vừa đuổi theo vừa hét.
“Ngươi yên tâm, nếu Alrissa không chơi với bản vương thì cũng sẽ không chơi với ngươi! Bản vương sẽ làm cho ngươi tiêu chảy cả tuần, xem ngươi còn chơi kiểu gì!” Aquarius cũng hùng hồn đối lại.
“Ngươi! Đi chết đi!” Aqua tức giận rống lên.
Trên trán Alrissa lại chảy xuống một vạch đen nữa. Sao nàng cũng bị cuốn vào vậy trời?
------------------------------------------------------------------------
Alrissa xách trong tay một giỏ nấm, thong thả đi ra khỏi rừng Thất Nữ, đi đằng sau nàng là hai kẻ đang gầm gừ nhau. Aqua chỉ tay vào mặt Aquarius mắng:
“Đồ biến thái nhà ngươi, lại dám ăn vụng đậu hũ của ta!”
Aquarius liếc mắt khinh bỉ nhìn nàng:
“Nhìn ngươi sạch đẹp thế này không ngờ lại phải đi bán đậu phụ!”
Aqua giận run người:
“Ngươi, ngươi… đồ biến thái!”
Aquarius thoải mái vén tóc ra đằng sau tai, vênh mặt nói:
“Khỏi cần khen, ngươi không cần nói bản vương cũng biết mình đủ biến thái!”
Alrissa thật muốn bò ra đất mà cười, nàng thật sự muốn nhịn đến nội thương luôn. Aqua nghiến răng ken két:
“Ngươi lại dám hôn ta? Ngươi là nữ mà lại đi hôn một người cùng giới với mình, ngươi lại có thể biến thái đến mức đó?”
Aquarius lại liếc cặp mắt nâu của mình nhìn Aqua, môi khẽ nhếch lên, rất tự nhiên nói:
“Ngươi không biết sao? Bản vương là sinh vật ăn tạp, nam nữ đều xơi!”
Lần này thì Alrissa không nhịn nổi nữa, nàng phốc một tiếng bật cười, cười đến gập cả người xuống, hai vai rung bần bật. Aqua hướng cái mặt bị đốt đến đen thui của mình nhìn Alrissa. Aquarius không có việc gì làm đứng một chỗ nghịch móng tay. Trả đũa được con nhỏ tóc xanh kia, nàng cảm thấy bản thân đúng là rất có thành tựu. Alrissa tựa người vào thân cây gần đó nghỉ lấy sức, cười như vậy đúng là mệt chết nàng mà. Nhưng mà khóe miệng nàng vẫn không khỏi nhếch nhếch lên. Aqua nhìn nàng ủy khuất nói:
“Alrissa, kẻ quái dị kia nàng ăn vụng đậu hũ của ta a…”
Alrissa lau lau nước mắt chảy ra, nhếch miệng hỏi:
“Aqua, chỉ là một cái hôn thôi mà, cũng đâu có chết ai?”
Aqua lại càng ấm ức hơn:
“Nhưng mà nàng hôn vào chỗ này…”
Vừa nói, Aqua vừa lấy tay chỉ chỉ vào môi mình. Alrissa không thể không liếc mắt nhìn về Aquarius, lại thấy nàng giả bộ không quan tâm mắt hướng lên nhìn trời xanh mây trắng trên đầu. Alrissa bất đắc dĩ nói:
“Aquarius, ngươi hôn nàng ấy vào má cũng được, nhưng sao lại…”
Aquarius lập tức phản bác:
“Này, ta còn chưa có làm gì đâu. Môi ta còn cách môi nàng 3cm kia mà!”
Trên đầu Alrissa có nguyên một đàn quạ đen bay vòng vòng. 3cm mà nàng cũng nói ra được? Alrissa đành mặc kệ hai người các nàng, nhặt giỏ nấm trên đất lên rồi chậm rãi đi ra khỏi rừng. Đột nhiên, sau lưng nàng vang lên một tiếng “rầm” rồi “bịch”, sau đó là tiếng cười khoái trá của Aqua. Alrissa quay đầu lại nhìn, lại thấy Aquarius đang nằm với tư thế vô cùng đẹp mắt trên mặt đất. Hóa ra vì mải hếch mũi lên kiêu ngạo lấy uy với Aqua, mà nàng ấy mắt để trên đỉnh đầu nên đụng trúng cái cây trước mặt, thành ra sao bay đầy trời. Aquarius nằm ngửa trên đất, liên tục lẩm bẩm:
“Sao giữa ban ngày… mà lại nhiều… sao thế này?”
Alrissa chán nản vỗ trán, thốt lên:
“Đồ hậu đậu!”
Truyện khác cùng thể loại
18 chương
102 chương
57 chương
6 chương
47 chương
10 chương
3 chương
34 chương