Chương 4 Bữa tiệc của thần cứ cách 100 năm lại tổ chức một lần trên đỉnh , sau bữa tiệc là cuộc khảo nghiệm định kì chọn thiên thần. Trong số hàng ngàn những thiên sứ của Paradise World, không quá 100 người được chọn làm thiên thần, chia nhau phục vụ trong các thần điện, hoặc một số may mắn hơn, được chọn làm phụ tá của các thần trên đỉnh và các thần khác. Bữa tiệc của thần, có sự góp mặt của rất nhiều thần và tiên. Trừ 12 vị thần trên đỉnh (tính cả Hades vào vì tuy là chúa tể địa ngục nhưng ông ta vẫn được mời), ngoài ra còn có hơn 30 vị thần khác, 12 Tinh vương và 10 vị tiên nữ. Nữ hoàng của Paradise World cũng được mời, và các vị vương tử cũng sẽ đến. ----------------------------------------------------------------- Alrissa ngồi một mình trong góc, nhàm chán đưa mắt nhìn xung quanh ồn ào. Trong sảnh điện, nhìn đâu cũng thấy các vị thần đủ loại. Ngồi ở cao nhất là Zeus và Hera, phía dưới có nào là thần gió bắc Boreas đang phùng miệng thổi gió, vua biển cả Poseidon tay cầm đinh ba vẻ mặt bực bội, thần mùa đông đội vòng tuyết trên đầu lành lạnh vô cảm, nữ thần cầu vồng Iris diện trên người bộ váy bảy màu rực rỡ tươi cười,… chính giữa sảnh, các nàng tiên váy áo đủ màu đang trình diễn những điệu múa xinh đẹp nhất. Ánh mắt nàng rơi vào nơi để đồ ăn, có hai kẻ một tóc xanh một tóc nâu đang tranh nhau đồ ăn. “Ai da cái kẻ phiền toái này, miếng thịt đó ta gắp trước mà!” Aqua bực mình mắng. “Hứ, bản vương cũng thích ăn, ngươi chậm thì tự chịu đi!” Aquarius chu mỏ cãi lại. Aqua tức giận bỏ qua chỗ Alrissa ngồi phịch xuống, ấm ức càu nhàu: “Xem bạn tốt của nàng kìa, chuyên gia làm người khác bực mình!” Alrissa cười rất nhẹ: “Aqua, nàng ấy không phải người xấu!” Aqua lại càng ấm ức nói: “Ta tất nhiên biết nàng ấy không xấu, nhưng cả bàn đầy thức ăn, sao cứ nhất thiết phải giành một miếng thịt với ta?” Alrissa quay đầu mỉm cười. Lúc này, hai cánh cửa điện mở ra, 11 Tinh vương bước vào. Đi đầu là Aries, mặc váy lông cừu màu trắng, đi cuối cùng là Pisces mặc váy màu nước biển và Cancer mặc một bộ cánh màu cam. Họ vừa đi vào, thần điện đột nhiên im lặng. 11 Tinh vương đi qua cúi chào Zeus và Hera(theo lễ thì họ vẫn phải chào) rồi chia nhau tản ra khắp nơi. Có hai người đi về phía nàng và Aqua ngồi, Aquarius cũng đã chọn xong đồ và đang trở lại. Alrissa ngẩng đầu nhìn hai người vừa xuất hiện, nở một nụ cười chào: “ Xin chào, Gemini, Virgo. Lâu quá rồi không gặp!” Gemini trưng ra nụ cười rực rỡ hết mức có thể: “Chào, lâu quá không gặp!” Còn Virgo chỉ khẽ cười nhẹ, điệu bộ hết sức lịch thiệp: “Chào, Alrissa.” Gemini mặc một chiếc váy màu vàng nhạt thắt đai, trên lưng là đôi cánh trắng trong suốt giống như Aquarius. Virgo mặc váy màu đỏ cam, trên lưng là đôi cánh màu xanh được kết từ lá cây. Trông hai nàng rất là xinh đẹp. Virgo nhìn dáo dác xung quanh một hồi, quay sang Alrissa hỏi: “Tên kia đâu rồi?” Aqua khó hiểu nhìn nàng còn Alrissa cười nói: “Ngay sau lưng nàng đó!” Virgo quay người lại, quả nhiên nhìn thấy Aquarius đang hí hửng bê hai đĩa đồ ăn tiến về phía này. Virgo rất nhanh tiến lên, một tay vươn ra nắm lấy lỗ tai Aquarius, một tay cướp hai đĩa đồ ăn trong tay nàng đưa cho Gemini, giở giọng nguy hiểm nói: “Ta bắt được rồi nhé, chạy không thoát đâu!” Lúc này Gemini cũng tiến lên, xắn cao hai tay áo, nhìn Aquarius cười tà: “Lần trước nàng chơi khăm bọn ta, còn chưa có tính sổ đâu đấy!” Aquarius âm thầm nuốt nước bọt. Phen này tiêu rồi! --------------------------------------------------------------------- Aqua hưng phấn kéo tay Alrissa, nhỏ giọng hô: “Alrissa, nàng nhìn kìa, Lauis vương tử, là Lauis vương tử đó!” Theo hướng tay Aqua, Alrissa nhìn sang, quả nhiên thấy một chàng trai. Anh ta có mái tóc vàng rực như ánh mặt trời, khuôn mặt đẹp trai lạnh lùng, đôi mắt màu tím mờ ảo, huyền bí, từng đường nét trên khuôn mặt đều hoàn mĩ không tì vết. Trên người anh ta mặc một chiếc áo choàng màu trắng có những hoa văn viền vàng, dáng người dong dỏng cao làm tôn lên khí chất vượt bậc. Alrissa chớp chớp mắt nhìn mấy cái, gật đầu rồi quay đi. Nhưng Aquarius lại nhìn đến u mê, hai mắt xanh biển không chớp lấy một cái. Lúc này Aquarius trở lại, mặt nàng xị ra trông đến là thương. Alrissa quan tâm hỏi: “Sao vậy? Nhìn ngươi không tốt chút nào!” Aquarius thẫn thờ nâng ly rượu trên bàn lên uống vào, rồi gục mặt xuống, ủy khuất nói: “Các nàng mắng ta!” Alrissa bật cười, đưa tay vuốt mái tóc nâu của nàng. Đột nhiên, nàng cảm nhận có một ánh mắt nhìn mình rất chăm chú, Alrissa ngẩng đầu lên. Chạm vào mắt nàng là một đôi mắt màu tím huyền bí. Trong đôi mắt không nhìn ra lấy một gợn sóng. Tâm Alrissa khẽ động, nàng không chút dấu vết dời đi tầm mắt. Bên kia, Lauis vương tử cũng lẳng lặng quay đi, nơi đáy mắt xẹt qua một tia sáng không rõ. ------------------------------------------------------------------- Khi bữa tiệc kết thúc cũng chính là lúc tia sáng cuối cùng của ngày tắt. Bóng tối phủ khắp, Hades dẫn theo đội quân đổ bộ lên mặt đất. Gương mặt xinh đẹp của Persephone hơi trầm xuống. Đến lúc rồi. Alrissa quan sát được điều đó, lúc này không biết nàng đang nghĩ gì. Hades phất vạt áo dài màu đen, hiên ngang sải những bước đi rộng trong điện. Tiến tới trước mặt Zeus, ông ta chắp hai tay sau lưng, nhếch miệng cười: “Anh trai, lâu quá rồi không gặp!” Bên này, Poseidon siết mạnh cây đinh ba trong tay, nhìn chằm chằm vào Hades. Trên mặt Zeus không bày ra bất cứ thái độ gì, chỉ ôn tồn nói: “Chúa tể địa ngục, bữa tiệc đã kết thúc rồi!” Hades bật cười, nhìn từ góc độ của Alrissa, vẻ cười cợt của ông ta trông thật độc địa, kệch cỡm. Không biết vì sao, đột nhiên ánh mắt Hades dời qua phía nàng, trong đôi mắt đen đậm như lóe lên cái gì đó. Perseus có chút lo lắng khi thấy Hades nhìn về phía Alrissa, nhưng giây lát sau ông đã thở phào khi thấy hắn dời mắt đi. Hades quay lại nhìn Zeus, vẫn dùng thái độ như cũ nói: “Ta không đến đây để dự cái tiệc tùng gì đó, ta đến để đón nữ hoàng của mình về.” Đoạn, ông ta hướng mắt về phía đám đông người, giơ tay ra nói: “Nào, Persephone, đến lúc về rồi!” Từ trong đám thần, Persephone nhẹ nhàng bước ra, đặt bàn tay của mình vào tay Hades. Hades hài lòng gật đầu, quay lại nói với đám thuộc hạ: “Quay về!” Ông ta vung tay lên, quân đoàn sứ giả địa ngục thoáng cái biến mất, cả ông ta và Persephone cũng vậy. Nhưng trước khi rời đi, ánh mắt Hades lại một lần nữa nhìn về phía Alrissa. Nữ thần Demeter khẽ rơi nước mắt, nhìn hướng nữ thần Persephone rời đi. Vẻ mặt của Zeus vẫn bình thản vô ba, Hera nhìn về phía nữ thần sắc đẹp Aphrodite, không biết bà ta đang nghĩ gì. Trong khi đó, nét mặt của Poseidon, dường như đang sắp mất kiên nhẫn, giống như một cơn động đất sắp bùng phát. Các thần khác cũng nhanh chóng phục hồi lại trạng thái của mình. Thần gió bắc Boreas nâng ly rượu lên uống, hoàn toàn không phát hiện ra vừa rồi Aquarius đã lén bỏ thuốc vào. Một khúc nhạc của thần Apollo vang lên xua tan ý nghĩ sợ hãi trong lòng những thần khác, các nàng tiên vung tay lên, biểu diễn điệu múa cuối cùng trước khi kết thúc bữa tiệc. Iolauis vương tử nhàm chán tựa lưng vào cánh cửa thần điện, nhìn các tiên nữ xoay tròn trong điện. Thần ái tình Eros ngoan ngoãn nằm ngủ trong tay Aphrodite với hình hài một đứa trẻ. Các thiên sứ và thiên thần thì ngồi hoặc đứng, có vài người thổi sáo hòa theo tiếng đàn hạc của Apollo. Alrissa, Aquarius cùng Aqua thoải mái ngáp dài, nhìn mấy tiên nữ xoay tròn mà muốn hoa mắt. Các nàng chỉ đang đợi bữa tiệc chính thức kết thúc rồi ra về mà thôi. ----------------------------------------------------------------- Nơi địa ngục tối tăm và âm u, trong một căn phòng nhỏ hẹp, có một người mặc áo choàng đen ngồi im lặng trên ghế. Một mụ phù thủy với chiếc mũi khoằm và cái mũ rộng vành. Mụ ta nhìn chằm chằm quả cầu đen kịt trên bàn. Những ngón tay gầy guộc, xương xẩu không ngừng đảo qua đảo lại phía trên quả cầu. Trong đôi mắt đục ngầu của mụ hiện lên vẻ tính toán. Quả cầu đột nhiên sáng lên khiến mụ phải vội che lại mặt. Bên trong quả cầu thủy tinh hiện lên một đốm sáng, giữa đốm sáng ấy là những tia khí đen tụ tập. Những tia khí ấy lớn dần, lớn dần, cho đến lúc nó cắn nuốt hết tất cả ánh sáng xung quanh. Mụ phù thủy đột nhiên cười khẽ, tiếng mụ khàn khàn vang lên: “Cho ta xem, cho ta xem, định mệnh của ngươi…” Quả cầu lại sáng lên lần nữa, đến lúc ánh sáng lịm đi, trong đó chỉ còn lại hình ảnh của một cô gái tóc vàng nhưng không thấy mặt. Trên người cô ấy, tỏa ra hai thứ ánh sáng, một đen một trắng. Hai thứ ánh sáng ấy cắn nuốt lẫn nhau. Đột nhiên, từ lưng cô gái ấy, mọc ra một đôi cánh rất dài. Đôi cánh có hai màu đen trắng, kéo dài xuống tận gót chân, mái tóc vàng óng cũng dài ra, chuyển dần thành màu đen. Ánh sáng trắng đang dần tắt. Từ trong căn phòng tối đó, chợt nghe tiếng mụ phù thủy rít lên hoan hỉ: “Ha ha, ta đã tìm ra ngươi, Công chúa. Ha ha, ngày ánh sáng diệt vong và bóng tối lên ngôi, sắp đến rồi… Ha ha ha, ha ha ha….”