Còn có ngày mai
Chương 21
Những ngày sau, nó và Bảo Ngọc vẫn nói chuyện với nhau, thỉnh thoảng vẫn đi chơi cùng nhau. Nhưng hình như có 1 chút gì đó khác khác. Chắc là tại nó suy nghĩ quá nhiều thôi.
Mọi chuyện cứ êm đềm diễn ra, có lẽ nó và Bảo Ngọc rất có thể sẽ đến với nhau nếu như không có cái ngày ấy, cái ngày định mệnh khi nó đang solo đột kích với T thì em - một người con gái lạ lùng bất ngờ phá hỏng cuộc chơi - sau đó bước vào cuộc đời của nó và trở thành một người vô cùng quan trọng.
Vài ngày sau đó.
- Buzz
- ?
- Lại gặp anh rùi. Hi
- Anh?
- Vâng, không lẽ là chị?
- Không!
- Thế là gì?
- Hôm trước còn ông cháu cơ mà =))
- Èo, thì lúc ý xưng hô như vậy để điều tra anh mà )
- Hôm nay xong rồi à =))
- Vâng. Mà anh có đúng là anh của D không?
- D nào?
- D em anh ý
- Anh có nhiều em lắm, không nhớ được D là đứa nào cả =))
- Sax, D em trai anh ý.
- À, nhớ rồi, có, anh có quen nó, em cần gặp nó à?
- Chết với anh mất thôi
- Anh chưa muốn chết, còn nhiều cái trên đời chưa được thử qua, em đi 1 mình vui vẻ
Đến đây thì nó không nhịn được cười nữa. Tay gõ bàn phím mà miệng nó cười sặc sụa như thằng dở hơi
- Anh đang cười em đúng không?
Vãi, nó nhìn khắp phòng kiểm tra để chắc chắn rằng không có camera hay ai quan sát cả.
- Sao em biết?
- Cái gì em chả biết =))
- Thôi được rồi, coi như cô giỏi, vậy bây giờ cô muốn tìm hiểu gì về thằng em yêu quý của tôi nào?
- Không, em muốn tìm hiểu anh cơ )
- Anh à?
- Vâng
- À, anh là anh của D – bạn em gái em – Hết
- Thế thôi ạ?
- Ừ chỉ thế thôi. À quên, anh tên H
- Tên tuổi, địa chỉ, quê quán, trường lớp em biết hết cả rồi, em muốn xem còn cái gì đặc biệt không cơ
- Anh vừa tự nhìn khắp người 1 phút, thấy giống hệt người bình thường, không có gì khác thường cả, hoàn toàn khỏe mạnh
- Thôi được rồi, vậy bây giờ anh có mail không? Cho em mượn 1 cái
“Sax. Bị dở à? Chẳng anh em, chẳng quen biết, lấy mail định khủng bố mình à?” – Nó nghĩ thầm
- Anh đừng lo, em không làm gì đâu, em đăng kí cái diễn đàn Arsenal FC ý mà
- Cái gì cơ…Ars…
- Vâng, em là 1 gunner mà. Hehe
- Không được, thế thì tuyệt đối không được :|
- Sao thế ạ?
- Em biết anh thích đội nào không?
- Anh không nói thì sao em biết được. Mà có liên quan gì ko anh?
- Là MU đấy, em biết MU không?
- Em biết ạ, nhưng em thick Arsenal mà
“Chết mất thôi, em giả vờ không hiểu hay cố tình không hiểu đấy hả con hâm này”
Nó hơi bức xúc.
- MU và Ars là không đội trời chung đấy
- Vâng
- Vậy sao còn mượn mail để đăng kí FC vs FB gì đó
- Thì anh vs em vẫn chung một trời mà
- Tóm lại là không
- Đi mà anh, anh cho em mượn đi, em không biết đăng kí mail, hic hic
- Thế cái yh không dùng được à?
- Mail đấy nó ghi không còn sử dụng ạ, đi , anh cho em mượn đi, em cảm ơn anh nhiều lắm lắm ạ. Hi )
- Đây, mượn thôi nhá
- Hi anh tốt bụng thế, yêu anh quá cơ :X
Thế là cái bản chất yếu lòng, tốt bụng, hay giúp đỡ người khác lại trỗi dậy trong nó. Tay cứ vô tư đánh mail rồi ấn send trong vô thức. Lý trí lại không thắng được con tim rồi.Có lỗi với tình yêu MU quá. Nó ân hận.
23h. Nó out nick, tắt máy đi ngủ. Kệ người con gái hâm dở kia muốn làm gì với cái mail của nó thì làm.
Truyện khác cùng thể loại
50 chương
22 chương
166 chương
40 chương
27 chương
69 chương