Trước giờ học 10’: - Sao mà ta ghét học Anh văn quá mi ơi ! - Híc, ta lại chúa ghét Thể dục, ghét cái xà, ghét luôn ông thầy !!!!! - Lam, mi ghét môn nào nhất, sao im khô vậy? - Ta ghét… Giải phẫu sinh lý. Ghét, ghét khủng khiếp. - Hả ??????????????????????? 3,4 cái mồm tụi con gái hét lên. Có lẽ không nghĩ rằng Lam lại ghét môn này. - Gì, sao lại ghét. Học môn này thú vị mà. - Tụi mi không ghét, nhưng ta ghét. Học cả quyển sách dày cộp, tối nào phải ngồi tụng. Hết não tới miệng, hết miệng xuống tim, phổi. Ta loạn lên luôn. Mình học xét nghiệm, đâu nhất thiết phải học kĩ vậy chứ. Hứ…. - Xì, nói như mi chắc chết quá. Mai mốt mi đi làm, ai hỏi cái gì về giải phẩu cũng không biết không quê hả? – Con My nghiêm nghị hỏi. Nó bướng bỉnh đáp lại: - Trời, mình làm xét nghiệm, ai thèm hỏi, mình có phải Bác sĩ hay điều dưỡng đâu chứ. - Cứ phải là Bác sĩ, điều dưỡng mới biết, còn lại không biết hả. Làm ngành Y mà vậy à? Lam, mi làm ơn bỏ suy nghĩ đó đi. Ta cũng ghét học bài, nhưng đã chọn ngành này, thì phải lo mà học. Mi không học, tới lúc bị thi lại hay học lại, hối hận không kịp đó. Thú thật, ta đâu ưa gì môn này. Hì. Cố lên mi, đừng có bỏ môn này, quan trọng lắm á, nhân 5 luôn. Lơ tơ mơ không được loại khá giờ. - Biết rồi “má”, nói hoài à. Con Diệu hồi nào cũng thế. Với Diệu, việc học quan trọng lắm. Lúc nào cũng nhắc nhở nó chuyện học. - Thôi đừng nói chuyện nữa, vô lớp rồi kìa tụi bây. Haiza, hôm nay lại có giờ Giải phẫu. Tuần không biết học mấy buổi môn này nữa. Nó đang ngao ngán, nằm úp mặt xuống bàn thì: - Ôi trời ơi !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! - OH MY GOD !!!!!!!!!!!!!! - Đẹp trai quá ! - Kiểu này Lee Min Ho của con Tú có đối thủ rồi… Cả lớp náo động còn hơn cái chợ đêm 30. Quái lạ, có chuyện gì vậy không biết? Nó ngẩng đầu dậy. Và, nó cũng sửng sốt chẳng kém gì tụi con gái. Một anh chàng cao tầm 1m80, dáng người hơi gầy, mái tóc cắt tỉa đẹp như mấy oppa Hàn Quốc, da trắng, mũi cao, đôi mắt đen đẹp mê hồn. Không gì diễn tả được vẻ đẹp của anh chàng. Một vẻ đẹp hơi Tây, nhưng cũng rất … Việt Nam. Nhưng nhìn sao xa cách quá. Lâu lắm rồi nó mới gặp lại anh… Giọng nói lạnh lùng cất lên, cắt ngang dòng suy nghĩ của nó: - Mấy bạn trật tự lại đi, thấy giáo viên vào lớp không đứng dậy chào mà còn ồn ào nữa à. Lần này lớp học còn ồn hơn lúc nãy, náo loạn cả lên. Nó cũng sửng sốt. Thằng Quân lớp trưởng phải đứng dậy, hét: - Cả lớp yên lặng hết chưa. Lớp trưởng hét quả có hiệu lực, lớp im phăng phắc. Anh chàng ôn tồn nói: - Cô Thủy có việc bận, do đó tôi sẽ dạy thế lớp chúng ta hôm nay. Có gì thắc mắc cuối giờ còn thời gian tôi sẽ giải đáp. Bây giờ học thôi, bài hôm nay rất dài, khó nữa. Học đến 8h30, tôi cho giải lao 20’ rồi vào học tiếp đến 10h30. Các bạn có hỏi gì không? - Dạ không…………………….(không dám, chắc tụi nó đợi cuối giờ hỏi cung luôn ) - Vậy chúng ta bắt đầu học. Híc, bài hôm nay sao chán không chịu nổi. Bữa trước học Hệ tiêu hóa còn đỡ, hôm nay học hệ tuần hoàn, nó nghe tai nọ lọt tai kia. Giọng nói đó khi giảng bài thật ấm, cuốn hút. Nó nhìn xung quanh. Cả lớp chăm chú, không một tiếng động, ai cũng nhìn về một hướng – anh chàng, ấy nhầm, người thầy trên bục giảng. “Không biết tụi nó mê thầy hay mê bài giảng của thầy nữa” - Nó nghĩ thầm.