Cho tớ giữ cậu trong trái tim nhé
Chương 18
Đi qua, đi lại... ai cũng phải ngó vào mà coi cái sự tình bên trong. Ông thợ điện đang ở trên cây cột điện cao chót vót cũng tò mò ngó xuống mà xem, xém chút ôm hôn đất mẹ thân yêu. Người đi xe đạp đi qua cũng phải ngóng vào, suýt đâm vào cây cột điện. Mấy người đi xe máy cứ mải quay đầu lại xem, không cẩn thận rồi cũng đâm vào xe rác, trở thành người thu gom rác luôn...
Chẳng mấy phút đường phố đêm này trở nên đông vui, tất bật...
Chỉ để ngó vào cái quán đề chữ “Trung tâm dạy Tin học công nghệ cao” được trang trí khá bắt mắt...
Và ‘cái sự tình bên trong khiến nhiều người phải đứng giữa cái màn đêm tối này để ngắm nhìn’...
Thật đặc biệt...
20 con người, nam thanh nữ tú...
Những học viên ưu tú, vang danh khắp nơi nơi của một ngôi trường là trọng tâm của cả nước....
Đang dán cặp mắt vào những chiếc máy tính màn hình phẳng
Vâng, đó chính là lớp ‘dê’-lớp học thiên thần...
Sự hội tụ đông đủ này không khỏi khiến nhiều người phải tò mò, đặc biệt hơn nữa, lại là trong một khung cảnh ‘lãng mạn’ như thế này, một trung tâm Internet có tên tuổi trong thành phố...
Rồi, họ cũng tự an ủi bản thân, rằng những thần tượng đang ngồi trong kia của họ chỉ là đang HỌC...
Nhưng chính xác, mặt trái của sự thật luôn làm người khác phải đau lòng, họ đã và đang chơi GAME...
Nhưng có ai nói rằng họ không được chơi, ai ra quy định vậy, pháp luật nào cấm vậy? HỌ CŨNG LÀ CON NGƯỜI, KHÔNG PHẢI QUÁI VẬT!!! Vì vậy, tụi nó có quyền như mọi người bình thường khác...
9h... Vì sao tụi nó lại không có mặt trong trường vào giờ này ư?
Chỉ một câu nói... “Thưa thầy, tụi em cần đi mua một số sách tham khảo, có thể ra ngoài được không”, kèm theo đó là những nụ cười ‘giả nai ngây thơ’.... Là OK, nhưng phải có mặt ở trường trước 10h
Đây là lần đầu tiên tụi nó xin ra ngoài nên ông thầy hiệu trưởng cho ngay. Chú ý, đây là lần đầu tiên tụi nó XIN ra ngoài chứ không phải là RA ngoài. Các lần trước thì toàn trèo tường thôi chứ chẳng thèm xin xỏ gì...
- Dám nhảy Audison với tôi không?_Linh San lém lỉnh
- Thôi, cho tôi cáo. Tôi sợ girl lớp ‘dê’ lắm rồi_ Thiên Duy run run
*Ở một góc khác...
- Á... đừng, bộ này xấu lắm, màu cam kia đẹp hơn
- ...
- Này, cho nó đôi cách thiên thần kia đi
- ...
- Dừng, chiếc khuyên tai hình bông hồng kia nè
- ...
- Rồi, còn chiếc mũ sành điệu Nike nữa
- ...
- Còn...
- KHÂU HẠ BĂNG...Bà bớt lải nhải giùm tôi đi. Tự nhiên lại bắt tôi chơi cái trò ‘Thời trang’ này. Còn đâu là Dương Minh Nhật lừng danh khắp hang cùng ngõ hẽm nữa chứ. Sao bà không rủ Trúc Hy, Băng Di hay Linh San đi. Có cần tôi nhắc lại, tôi là phận NAM NHI không? Đã thế, lại còn bày đặt dở chứng này nọ, thích thì bà tự đi mà lựa đồ cho nó đi, bắt tôi làm rồi lại còn làu bàu rõ nhiều. Định thừa nước lấn tới à, nhưng bà cũng nên nhớ tức nước thì cũng sẽ vỡ bờ. Tưởng đai đen Karate mà tôi sợ chắc. ĐỪNG MƠ...
Một tràng dài như vậy của cậu bạn Minh Nhật đã làm cho cô bạn Hạ Băng rơi vào tình trạng ‘đơ’, nghe sao mà lùng bùng lỗ tai quá đi... Đây chính là hậu quả khi chọc vào ổ kiến lửa. Được rồi, vậy thì Hạ Băng sẽ học tập để trở thành nữ hoàng của vương quốc kiến lửa...
*Một góc khác nữa
- Công nhận ha Trúc Hy, bà cũng giỏi thiệt nha_ Băng Di tỏ vẻ thán phục
- Ừ, tôi mà lị, không giỏi thiệt chứ chẳng lẽ giỏi giả _ Trúc Hy đắc chí cười
- Một người chưa bao giờ biết đến từ ‘game’, luôn chăm chỉ học hành, là con ngoan trò giỏi của pama and thầy cô, là một lớp trưởng gương mẫu luôn đi đầu trong các hoạt động..._Băng Di đang hăng hái với sự nghiệp của mình thì bị Vũ An chen ngang
- Là một con sư tử thành tinh lâu năm
- Này, không phận sự nha bạn, bạn đi ra chỗ khác cho tôi nhờ_Băng Di điên tiết đuổi thẳng cổ tên vô liêm sỉ không biết trời cao đất dày là gì kia, dám làm bổn cô nương tụt hết cả cảm xúc à
Vũ An được lệnh của cô nàng ‘cá tính’ kia bỗng im bặt không dám hó hé câu nào luôn
- Một chiến công hết sức hào hùng nha. Một người chưa bao giờ hành nghề mà đánh bại được một người đã thành tinh với chữ ‘đế chế’, người đã nhịn ăn nhịn uống nhịn tắm nhịn đi vệ sinh đúng 3 ngày 3 đêm để ‘luyện’ game, để đạt được đến một danh hiệu cao thủ trong nhiều năm, nay bại dưới tay một nữ tướng không hề có một kinh nghiệm nào. Đúng là nhục nhã, một sự thật không hề dễ coi chút nào_Băng Di kể về kì tích mà mình vừa được chứng kiến
Vâng, các bạn cũng đoán ra rồi phải không? Vũ An đã bại dưới tay Trúc Hy chỉ trong vài phút ngắn ngủi. Đó là một tài năng hiếm có, đáng để ghi danh vào lịch sử của ngôi trường \\\\\\\"Angels Academy\\\\\\\".
Girl lớp ‘dê’ đúng là đáng sợ thật. Từ nay chắc phải cảnh giác nhiều nhiều. Hôm nay, coi như tỉ số là 1-0 nghiêng về đội girl lớp ‘dê’.
Truyện khác cùng thể loại
79 chương
21 chương
22 chương
12 chương