Bò lên yêu nghiệt điện hạ

Chương 3 : Cô nương? công tử?

Ta cắm đầu chạy ra ngoài, từ khi nào ta có thói quen mộng du như vậy?. Hành lang dài không có điểm dừng, đây là nơi nào? Ngoài sân điêu khắc loại hoa văn chằng chịt, một loạt các loại cây đại thụ che trời, sẽ không phải là đang mơ, vậy đây là nơi nào? Ta nhớ lại chuyện uất ức tối hôm qua, ta cùng một nữ sinh nói chuyện phiếm tới tận khuya mới rầu rĩ đi ngủ mà uất ức. Nữ sinh nói :” tỷ tỷ bao nhiêu tuổi? Ta mười một tuổi.” “Mười một tuổi?” ta giữa đêm kêu to. Trò chuyện suốt ba tiếng, ta mới phát hiện đang nói chuyện cùng một tiểu nữ sinh còn chưa tốt nghiệp tiểu học. Lòng ta thật loạn, thế nào lại cùng một tiểu hài nhi nói chuyện? “Mười lăm tuổi” không dám nói ra tuổi thật của mình. Cứ nói mười lăm đi, còn hơn là mười bảy. “Mười lăm? Thật là già nha”. Mười lăm tuổi mà kêu già?. Nhớ hồi trước lên mạng nói ra tuổi thật của mình, ai cũng nói ta tuổi trẻ thật tốt. Vậy mà như vừa nãy nói mười bảy tuổi, khẳng định sẽ bị kêu là lão thái bà đi. “A ta đi ngủ, ngày cá tháng tư vui vẻ” vừa biết được số tuổi của ta, liền gọi ta là dì. Ta cùng lắm hơn ngươi bốn tuổi, sao xưng hô lại nhiều khác biệt vậy. Ngày cá tháng tư? Nhìn xuống đồng hồ trên bàn, 0h00 ngày 1 tháng 4. Mai là ngày cá tháng tư nên cẩn thận một chút, bị lừa cũng không tốt. Tắt máy tính, nên đi ngủ sớm, ngủ dậy cơ thể sẽ khỏe hơn để chuẩn bị cho mùng 6 thi vào cao đẳng, để cho bọn họ thấy ta là Dương Thần Hi lợi hại thế nào. Tắt đèn, định leo lên giường ngủ, nhưng không nhìn thấy nên lại bật đèn ở bên giường. Ngay khi ta nằm xuống, đầu liền đập vào thành tủ đầu giường. Ta đau đến rên lên, choáng váng. Đang nằm chịu đựng đau, bỗng nhiên tối sầm, ta cảm thấy người bay bay trên không. Trong lòng hoảng hốt, ta sờ giường, nắm chặt chăn. Ta vẫn nằm ở trên giường nhưng sao lại cảm thấy giường chao đảo? Hôm nay là ngày cá tháng tư, nhất định vừa rồi bị đập đầu sinh ra ảo giác. Sau đó là buổi sáng, cũng không có gì đặc biệt. Mà trọng điểm là ba chữ cá tháng tư, kẻ nào hỗn đản đem ta ngủ say mang đến nơi đây?