Điện Hạ, Thần Biết Sai Rồi!
Chương 1
Trong một buổi chiều đẹp trời, Lâm San cứ như thế mà xuyên qua...
Lúc đó Lâm San đang trải qua kì thi dành cho nhân viên công vụ. Thế nhưng, đề thi về Lý luận Logic học quả thực đã thành công khiến Lâm San hoa mắt chóng mặt, quá bế tắc, đành gục đầu xuống bàn ngủ ngon lành. Khi tỉnh lại, Lâm San đã trở thành người cổ đại.
Nhị công tử của Tể tướng đương triều- Tống Lạc.
Cái gì?!? Lâm San là đàn ông sao????
Sai, sai, sai!!! Mặc dù vẻ ngoài của Lâm San không được nữ tính lắm, nhưng chắc chắn là con gái, việc này mẹ nàng có thể làm chứng.
Cái gì?!? Nữ xuyên qua thành nam???
Thành thực mà nói, Lâm San cũng không rõ Tống Lạc rốt cuộc là nam hay nữ. Nhìn ở góc độ sinh học, Nhị "Công tử" Tống Lạc đúng là một cô nương hàng thật giá thật. Thế nhưng, trên danh nghĩa, Tống Lạc không những là Nhị Công tử của Tể tướng đương triều mà còn là đối tượng kết hôn của Công chúa Minh Nguyệt- con gái cưng của Hoàng Thượng.
Nói cho dễ hiểu, thân phận của Lâm San hiện giờ chính là “Nữ” Phò mã.
Đường đường là Nhị Tiểu thư, không hiểu thế nào lại trở thành Nhị Công tử, lại còn muốn lấy Công chúa làm vợ. Nguyên nhân của việc này, không lâu sau, Lâm San cũng tìm hiểu ra.
Nghe nói, lúc Tống Lạc sinh ra, thân thể vô cùng yếu ớt, suýt chút nữa là chết non. Sau đó, phụ thân của Tống Lạc, tức Tể tướng Tống Hiền, đã phái người mời một vị Bán tiên ở kinh thành tới xem mệnh cho vị tiểu thư này. Sau khi tính toán một hồi, vị Bán tiên mặt mày vô cùng nghiêm trọng. Ông ta nói, linh hồn Tống Lạc đầu thai nhầm, vốn dĩ phải là nam nhi. Thân thể yếu như vậy là do Diêm Vương muốn thu hồi linh hồn này lại.
Tống Hiền nghe xong vô cùng giận giữ, cho dù là nam nhi hay nữ nhi thì Tống Lạc cũng là cốt nhục nhà họ Tống, sao có thể muốn là thu hồi?!? Vì vậy, ông liền khẩn cầu vị Bán tiên nghĩ biện pháp cứu nữ nhi.
Vị Bán tiên này nghĩ ra một biện pháp. Không phải Diêm Vương muốn thu hồi linh hồn Tống Lạc chỉ vì là nữ tử sao, chi bằng Tống gia hãy nuôi dưỡng Tống Lạc như nam nhi, lúc ấy có lẽ Diêm Vương sẽ không truy cứu nữa.
Quả thực là cao kiến! Tống Hiền nói. Tuy vậy, chẳng lẽ nữ nhi cả đời không thể xuất giá sao?
Mười tám năm, chỉ cần mười tám năm- Vị Bán tiên nói- Lúc ấy Diêm Vương cũng đã quên chuyện này, Tiểu thư cũng không phải giả làm nam nhi nữa. Tuy nhiên, trong mười tám năm này, ngoại trừ gia quyến và nha hoàn của tiểu thư, không ai được biết chuyện này. Càng nhiều người biết, Tiều thư càng khó giữ mạng sống. Hãy nhớ kỹ!
Tiễn vị Bán tiên đi rồi, Tống Hiền lập tức phong toả tin tức. Không lâu sau, cả kinh thành đều biết, Tể tướng Phu nhân sinh hạ Nhị Công tử, đặt tên là Tống Lạc. Ai nấy đều cho rằng Tể tướng đại nhân quả là có phúc, có hai người con trai, không ai biết một trong hai người là giả.
Bây giờ, mọi chuyện rối rắm đến mức này đều từ Tống Đại công tử mà ra.
Tống Đại Công tử Tống Lâm Phong, người cũng như tên, ngọc thụ lâm phong, phong lưu phóng khoáng, là đệ tam mỹ nam tử nổi danh kinh thành.
Căn cứ theo di truyền học, mọi người đều cho rằng Tống Nhị Công tử không ngọc thụ lâm phong thì cũng anh tuấn tiêu sái. Nhất là sau khi Tống Lâm Phong thành thân, các thiếu nữ tan nát cõi lòng, lại càng kì vọng hơn vào vị Tống Nhị Công tử bí bí ẩn ẩn kia.
Vì thế, những tin đồn về Tống Nhị Công tử bắt đầu len lỏi trong khắp các ngõ ngách của kinh thành.
"Nghe nói, Tống Nhị Công tử so với Tống Đại Công tử còn hơn vài phần, gương mặt trắng trẻo nhẵn nhụi, phong thái tao nhã, khí chất không tầm thường. Chẳng qua, từ nhỏ Công tử chỉ thích yên tĩnh nên mới không thường xuất môn.
"Nghe nói, Tống Nhị công tử năm nay vừa tròn mười tám, chính là lúc thích hợp nhất để cưới vợ. Không biết tiểu thư nhà nào có cái phúc ấy đây?”
"Tống Đại Công tử đã cưới Tiểu thư nhà Đại Tướng quân, hẳn người Tống Nhị Công tử muốn cưới,...ít nhất... cũng phải là Hoàng thân quốc thích?"
"Ngày đó ta gặp được Khương Tiểu thư, nữ nhi của Khương Thượng thư, nàng cứ một câu Tống Nhị Công tử, hai câu Tống Nhị công tử!"
"Nghe nói Tôn Tiểu thư, nữ nhi của Tôn Thái phó cũng có ý với Tống Nhị Công tử??"
......................
Cứ như thế, lời đồn về Tống Nhị Công tử ngày càng nhiều, ai nấy đều tò mò Tiểu thư nhà ai gặp vận mà lấy được một phu quân như vậy. Đột nhiên, Thánh chỉ giáng xuống, dập tắt mọi hy vọng của những cô nương chưa chồng.
Hoàng thượng hạ chỉ tứ hôn.
Chuyện này cũng là tại Tống Lâm Phong mà ra . Phải nói rằng, khi Tống Lâm Phong còn chưa yên bề gia thất, đã nổi danh là mỹ nam tử của chốn Kinh thành, được bao nữ tử ái mộ, trong đó có cả Trưởng Công chúa Đỗ Minh Nguyệt.
Nghe nói, Trưởng Công chúa đối với Tống Lâm Phong ái mộ đã lâu, nhưng do bản tính xấu hổ của nữ nhi, nàng chỉ còn cách len lén viết một phong thư giấu vào một quyển sách đưa cho Phụ hoàng, mong Phụ hoàng sẽ hiểu tâm ý của mình. Ai ngờ, Hoàng thượng bận trăm công nghìn việc, có thời gian đâu mà đọc sách. Đến lúc thấy được phong thư kia, Tống Lâm Phong đã cùng Tiểu thư nhà Đại tướng quân bái đường thành thân.
Vốn việc này cũng không có gì to tát, cùng lắm Trưởng Công chúa có chút thương tâm mà thôi. Thế nhưng, đến nước này, muốn trách, chỉ có thể trách Trưởng Công chúa không viết rõ ràng, chỉ nói muốn gả cho Tống gia Công tử. Hoàng thượng liền cho rằng Tống Đại Công tử nay đã thành thân, người nữ nhi mình thầm thương trộm nhớ ắt hẳn là Tống Nhị Công tử.
Không thành vấn đề, hạ chỉ tứ hôn.
Vì vậy, Tống Lạc, hay giờ chính là Lâm San, cảm thấy đau đầu vô cùng.
Những chuyện này đều do Tiểu Lục nghe ngóng được rồi kể lại cho nàng. Lúc này, Lâm San mới thấm thía hiểu được, trên đời này không có gì là bí mật, và không có chuyện gì mà Tiểu Lục không nghe ngóng được. Nếu ở hiện đại, Tiểu Lục chắc chắn sẽ là một phóng viên xuất sắc.
Bất quá, Lâm San nghĩ, người đau đầu nhất hiện giờ hẳn phải là Phụ thân hiện giờ của nàng, Tống Hiền.
Lão nhân gia đã thiếu chút nữa ngất xỉu khi nhận được Thánh chỉ. Phải biết rằng, Tống Lâm Phong vì chuyện thành thân đã đắc tội với nữ nhi được Hoàng thượng sủng ái nhất, nay Hoàng thượng mà biết Tống Lạc là nữ nhi, hẳn là đầu của Tống Hiền chẳng còn yên ổn ở trên cổ nữa.
"Chờ một chút, khi quân phạm thượng thì phạt như thế nào?" Lâm San hướng ánh mắt nghi hoặc về phía Tiểu Lục.
Tiểu Lục cười nói "Công tử, tội khi quân phạm thượng phải chịu hình phạt tru di cửu tộc".
"Tru di cửu tộc!!!! Không phải là bao gồm cả ta chứ?" Lâm San bắt đầu đổ mồ hôi lạnh.
"Đúng vậy, Công tử."
"Vậy còn em?"
"Tiểu Lục sống làm người của Công tử, chết làm ma của Công tử. Tiểu Lục không sợ."
Lâm San lệ rơi đầy mặt.
Ngươi không sợ nhưng ta sợ, được xuyên qua cũng không phải dễ dàng, vậy mà vừa mới xuyên qua đã bị đao kề sát cổ rồi!!
Truyện khác cùng thể loại
56 chương
25 chương
151 chương
30 chương
12 chương