Bò lên yêu nghiệt điện hạ

Chương 4 : Chương 2.2

Đi trên hành lang dài vài bước, không biết ở đâucó vài nữ tử mặc đồng phục nhà Hán xanh biếc,tóc búi hai bên, nhìn rất giống nha hoàn thời xưa. Đuổi lên phía trước, không quan tâm bọn họ đang làm gì, trước hếthỏi xem đây là nơi nào. “Các vị tỷ tỷ xin hỏi đây là nơi nào? Cửa chính ở đâu?” Một người dừng lại nhìn ta, là vì ta mặc áo ngủ sao? Haha nhất định làthấy nó rất đáng yêu rồi. “Nơi này là Bắc Huyền phủ, từ đây đi theo phíatây sẽ thấy một toà lương đình, rồi rẽ phải đi thẳng sẽ thấy cửa chính” một ngườinói với ta. Bắc Huyền phủ? Có nơi này sao? Ta đi theohướng được chỉ, Bắc Huyền phủ là nơi nào mà lại có kiến trúc cổ xưanhư thế? Thật vất vả mới đi qua hành lang dài, quả thực ta nhìn thấy tòa đình lớn, trên còn khắc chữ “Mặc Hương”. Xem ra tasắp ra đến cửa chính, còn phải về thay quần áo đi học. Nếu ta khôngđi học, chắc chắn sẽ phải chịu trận phun nước miếng của chủ nhiệm. Tamà tìm ra là ai trêu đùa đem ta tới đây, nhấtđịnh sẽ đánh cho hắn phải quỳ xuống xin tha. “Cô nương xin dừng bước.” Đang định bước đến đình Mặc Hương, bỗng có người đứng chắntrước ta. Bây giờ mà còn gọi cô nương? Mọi người đều chuyển sang gọi tiểu muội hoặc mĩ nữ rồi còngì. Dừng lại ngẩng đầu nhìn hắn, cũng không tệ nha. Nếu không phải ta vừa nhìn khuôn mặt anhtuấn kia, nhất định sẽ cho rằng người này làtuyệt sắc. Tuy nhiên người tên Bắc Huyền Triệt kia vẫn đẹp hơnngười này rất nhiều. Mà vì sao nơi này ai cũngmặc Hán phục, chẳng lẽ giờ đó là mốt? “Làm sao?” ta hỏi hắn. “Công tử cho mời cô nương đến uyển lí nhất tự.” “Công tử?” Có ý gì đây. Ngày cá tháng tư đùa như vậy là quá lớn đi. Đối phương mặt ko thay đổi, cũng không trả lời ta, trực tiếp quayngười bước đi. Hắn không sợ ta sẽ không đi theo hắn sao? Đáng tiếc vì ta tò mò muốn xem chuyện gì xảy ra nên ta liền đi theo hắn.