Bé trở thành con gái ruột của vai ác
Chương 26 : Bé trở thành con gái ruột của vai ác
“Không phải!”
Cô bé chỉ chỉ lỗ tai của mình, gương mặt trắng nõn mũm mỉm nghiêm túc: “Lỗ tai con rất tốt, sẽ không nghe lầm! Ba mơ tưởng gạt con! Người ta cũng rất thông minh đó!”
Biểu tình của Lục Quân Hàn không có chút nào thay đổi, nâng nâng cằm: “Không tin nhóc hỏi bọn họ!”
Giám đốc Trần và phó tổng giám đốc Lưu bị anh chỉ nào còn không hiểu anh đây là có ý gì, vội vàng cười nói: “Đúng, đúng, đúng vậy, Lục thiếu tốt bụng hiền lành, làm người khoan dung độ lượng, sao có thể sẽ chém tay mấy chú, thật ra vừa rồi Lục thiếu chỉ đang đùa giỡn với mấy chú thôi! Ngài ấy chỉ muốn khoe thanh kiếm quý cho hai chú xem thôi …”
Vệ sỹ đứng xung quanh thư phòng kinh ngạc.
Nếu Lục thiếu làm như vậy, thì khẳng định ngài ấy sẽ không muốn tay bọn họ mà là mạng sống. Tuy rằng bọn họ cũng cảm thấy chém tay quá mức tàn nhẫn, rõ ràng có cách tốt hơn để xử lý việc này.
Nhưng đây là phong cách trước giờ của Lục thiếu.
Không chút nào lưu tình đối với kẻ phản bội.
Nhưng mà đây là lần đầu tiên sau khi Lục thiếu ra mệnh lệnh, lại giữa chừng thay đổi chủ ý. Tất cả bởi vì một cô bé nho nhỏ.
Cô bé nghiêng đầu nhỏ, chìm sâu vào hoài nghi: “Phải không? Cho nên, vừa rồi ba chỉ đang chơi trò chơi với mấy chú sao?”
Chẳng lẽ lúc bé đọc sách bỏ rớt cái gì sao?
Hay là bé nhớ lầm?
Thật ra ở trong sách, ba căn bản là không có chém tay bọn họ?
Thật là phiền phức quá đi, lúc còn ở Thiên giới, ba luôn miệng nói bé và mẹ có trí nhớ của cá ba đuôi, lúc quên đông khi thì quên tây, bé còn không tin… Đừng nói là ba đoán đúng rồi đi… Bé thật sự nhớ lầm sao?
Vậy không phải bé oan uổng hai chú này sao?
“Đúng đúng đúng, bọn chú chính là đang chơi trò chơi thôi.”
Thấy có thể giữ được tay, phó tổng giám đốc Lưu nhanh chóng bắt lấy cơ hội này: “Hơn nữa Lục thiếu là người nào, tiểu tiểu thư hẳn là rõ ràng hơn so với tụi chú, sao ngài ấy có thể hư đến như vậy kia chứ, con nói đúng không?”
Vua nịnh nọt chuyên vuốt mông ngựa của ba Lang Vương nghe được, lập tức vui vẻ cười rộ lên: “Đúng vậy nha! Ba của con là người ba tốt nhất trên thế giới này! Ba là người tốt! Chú gì ơi, chú thật là có ánh mắt mà, ba khẳng định sẽ không hư như vậy!”
Hừ, bá đã nói mà, sao ba có thể là vai ác, đến chết vẫn còn bị người mắng kia chứ.
Khẳng định là có người cố ý bịa đặt, muốn bôi nhọ thanh danh của ba. Xem ra, cũng không thể hoàn toàn tin vào quyển sách kia…
Phó tổng giám đốc Lưu: “…”
Nếu Lục thiếu là người tốt, vậy trên thế giới này tuyệt đối không có người xấu.
Nghĩ là nghĩ như vậy, nhưng ông không dám nói ra.
Đôi mắt hẹp dài của Lục Quân Hàn hơi hơi chớp.
Thì ra hình tượng của anh trong lòng con nhóc này… Là người tốt sao.
Đêm đã khuya, Lục Quân Hàn giao toàn quyền cho trợ lý Trần đi xử lý. Sau đó anh ôm cô bé trở về ngủ.
Trợ lý Trần nâng nâng gọng mắt kính trên mặt, mỉm cười nói: “Lục thiếu từng đối phó nội gián trong tập đoàn như thế nào… Hai người hẳn là cũng có nghe thấy. Lần này Lục thiếu khoan hồng độ lượng, không so đo với hai người, lúc sau nên làm như thế nào, chắc hai người đều rõ ràng, phải không?”
Giám đốc Trần cùng phó tổng giám đốc Lưu vừa mới bị dọa như vậy, nào còn dám đối nghịch với Lục Quân Hàn, trong lòng đều tràn ngập sợ hãi.
Lại nhìn hai tay của mình, trong lòng càng cảm kích vì Lục Quân Hàn buông tha bọn họ một con ngựa.
“Dạ dạ đúng đúng vậy, trợ lý Trần nói phải, sau khi trở về chúng tôi sẽ từ chức, trở về sẽ từ chức ngay!”
“Anh cứ nói cho Lục thiếu yên tâm, lần này Lục thiếu hiếm khi buông tha chúng tôi, chúng tôi cũng không phải loại người lấy oán trả ơn. Chờ sau khi từ chức, chúng tôi sẽ lập tức rời khỏi thành phố này, bảo đảm sẽ không mang bất kỳ phiền toái gì đến cho Lục thiếu!”
Trải qua một hồi đáng sợ như vậy, bọn họ chỉ nghĩ muốn sống, nào còn dám có lòng trả thù gì gì đó, công việc không có thì không có, ít nhất hai bàn tay vẫn còn, bọn họ đã cảm thấy đủ.
Trợ lý Trần tươi cười lộ ra sắc bén: “Vậy là tốt rồi, nhớ kỹ lời hai người nói ngày hôm nay!”
Hết chương 26
Truyện khác cùng thể loại
1741 chương
16 chương
95 chương
31 chương
11 chương
62 chương