Băng lãnh và sự chết chóc
Chương 18 : Chạm mặt
Giờ ra chơi
- Dậy... Thiên dậy dậy... (Ken đã thức khi chuông vừa reo rồi)
- Dậy đi cái con heo ham ngủ này -_-..(cậu phải bó tay nó thật rồi)
Cậu suy nghĩ cẩn thật rồi bèn lấy mặt nâng mặt nó lên bóp bóp. Vò noắn gò má nó đến khi nó khó chịu mở mắt thì được.
- Làm gì vậy hả? (Mặt nó tức giận, hai gò má hồng hồng do nó tức giận cũng một phần tại Ken vò má nó)
- Ai biểu. Kêu em hoài không thức chi. (Ken nhìn nó cười ha hả)
- Đây. Trò đánh thức mới à? (Nó vẫn còn tức giận)
- Thôi đừng giận nữa. Ra chơi rồi đi ăn thôi (Ken vẫn cười)
- Ha ha... Hihi.. Hehe
- Uk. Chuyện này mắc cười lắm hử? Không có chuyện gì làm hết À!!!??? (Nó quét mắt một vòng, tại lúc nó và Ken làm chuyện ấy :) #đừng nghĩ bậy, thì mọi người xung quanh đã xem, cười nó rồi. Nó tức giận hơn lạnh giọng nhấn mạnh từ À. Mọi người cũng im bật)
- Hôm nay nói nhiều chữ hơn nhỉ? (Kuro chèn miệng)
Nó liếc Kuro. Do nó đang bực nên không nhớ là mục đích ở đây cho nên nó không thèm đếm xỉa cậu(tội). Nó kéo tay Ken đi ra ngoài
- Tránh!!!!
Nó quát tất cả. Rồi một mạch đi ra ngoài bỏ lại phía sau nhiều lời bàn tán.
- Ôi! Nhỏ đó thật đáng sợ(học sinh 1)
- Tao cười có một chút làm thấy ghê (học sinh kế bên 1)
- Tưởng hiền lành gì (học sinh 2 nhếch môi)
- Nhìn cô ấy ngầu quá (học sinh 3)
Pla pla
Tụi Yed đứng phía sau nhìn trò vui vì đa số nói xấu nó hơn là nói tốt. Kuro thì tức giận mặt đỏ tím tai chạy đuổi theo nó. Bori, Hen cũng đành theo.
- Ah! Đi mắt không nhìn đường hả.. Ủa Gavy (Tris đi chung với Jan và Tip xuống căn tin đi lên lớp thì bị nó đụng trúng người)
- Mắt tôi bị mù? Sao? (Nó đang bị tức giận mà Tris bảo vậy nên nó càng giận hơn nữa. Nghiến răng từ sao.)
Ken không dám nói gì. Cậu thừa biết nói gì cũng vô ích. Nó vẫn kéo tay Ken định đi tiếp.. Nhưng chưa gì thì...
- Êk! Cô đứng lại đó (Kuro đặt tay lên vai nó, đuổi kịp nó và Ken . "Người gì đâu chân ngắn mà đi nhanh thấy sợ" suy nghĩ xẹt qua đầu cậu. )
Nó không nói gì mà kéo tay Kuro ra phía trước nâng cậu rồi quăng xuống đất. Mọi người xung quanh vây lại xem và bàn tán quá trời. Tụi Yed cũng chạy vào
- Mày là cái thá gì mà dám đụng chạm Kuro của tao. Hả? ..Chát (Yed tát nó một cái rõ mạnh)
Vừa dập Kuro xong lại gặp Yed nó còn bị tát nên cực độ khó chịu.
- Kuro của tao sao? Là cái thá gì sao? Tôi sẽ cho cô biết... Chát.... Một là cô sỉ nhục tôi.... Chát Chát... Hai là cô dám lớn tiếng với tôi-_-...Chát Chát... cuối cùng là cô dám đụng đến gương mặt tôi và người cô bênh vực cũng dám đụng tôi(Nó giục mạnh tay Kuro xuống đất, xoay qua nắm tay thật chặt đến nỗi đau tay Yed.. Tát nhỏ thật mạnh.. Nhỏ đánh nó một cái nó trả lại 5 cái. Mà cái tát của nó đau hơn gấp bội. Nó không phân biệt trai gái nhưng ai đụng chạm đến nó thì coi như xong..... @@)
Nguyên chạy lại thấy em mình như thế đau lòng ôm Yed
- Sao em làm vậy với Trang?
Yed bị chảy máu ở da mặt (do nó tát mạnh) đứng đó khóc như mưa ôm Nguyên.
Nó liếc Nguyên một cái rồi xoay đi mất. Nguyên định kéo tay nó lại thì lúc này Ken cảng lại(nãy giờ ổng ở đâu vậy trời!!! -_-)
- Gavy (Tris và Jan gọi nó định chạy theo, lần đầu hai người gặp một tính cách đáng sợ của nó nên cũng sờ sợ)
- Đừng muốn giống họ(Ken nhàn nhạt buông câu nói)
Nguyên nhìn bóng lưng nó đi. "Em thật xa lạ nhỉ? Em chịu đả kích như thế sao? Em trở thành như vậy tất cả là do gia đình đó " ánh mắt anh thay đổi thật đáng sợ. Tris, Jan cũng đành lùi hùi đứng đó. Yed cũng hồi phục qua đỡ Kuro ngồi dậy. Mọi người xung quanh nhìn nó như ác quỷ. Nó không phải người nó đánh được Kuro thì trường này không ai có thể là đối thủ nó nữa. Sự im lặng đáng sợ, không ai dám nói câu nào vì sợ.
Nó đi xuống căn tin còn Ken lẽo đẽo theo sau.
- Ayo! Thiên ngoan. (từ đằng sau cậu ôm nó vào lòng)
- Hihi Ken.. Vô kia ngồi ăn (Nó thường xuyên như vậy. Chỉ cần nó nổi cáu thôi là không ai dám lại gần nó nên cậu biết, chỉ cần khoảng vài phút thôi là nó quên tất cả những chuyện xảy ra trong lúc nó nổi cáu, cậu biết được chứng bệnh đó là lúc nó nổi cáu với tụi giang hồ định bắt cóc đứa bé song nó lại quên hết khi ba nó kiểm tra thì do loại chất hóa học đó gây ra. Khi nó tức giận thể chất nó đột nhiên mạnh hơn gấp mấy lần bình thường và có thể hơn nữa là biến đổi nhưng tác dụng phụ của hóa học nó là nó sẽ quên đi chuyện xảy ra trong lúc đó, tác dụng phụ là lúc sau tai nạn của Kin)
- Em chán không? Anh đưa em đi chơi (Ken không muốn nó ở đây trong hôm nay để nó không bị cáu nữa bèn nghĩ ra cách dẫn nó đi chơi. Dẫu sao lâu lắm nó không về Việt Nam và đi chơi ở đây)
- Uk.. ok đi đi.. Sẵn tiện ăn luôn (Nó không biết bắt đầu từ lúc nào xưng anh em với Ken luôn)
Hai người cứ như thế mà đi. Bỏ lại phía sau nhiều chuyện sắp xảy ra.....
- Em thay đổi rồi!!
- Cô ấy xa lạ quá
- Chị ơi...
Ở một góc nào đó, có ba người luôn dõi theo nó vang lên những lời buồn bã....
=====================================
Truyện khác cùng thể loại
55 chương
40 chương
31 chương
15 chương
174 chương
9 chương