(12 chòm sao) ghost opera

Chương 10 : Bài vè :

Vie: một ngoại truyện ngắn kể về một trong đêm náo nhiệt nhất của câu lạc bộ "Phòng thí nghiệm ma" Ghi chú: "Bài hát" sẽ là những chap chính, còn "Bài vè" sẽ là những ngoại truyện =)) Đây là một đề tài khá nóng hổi với câu lạc bộ "Phòng thí nghiệm ma" sau lời đề nghị của trưởng nhóm Mỹ Tiên. "Ai mạnh nhất ?" vốn dĩ là danh hiệu cho chính cô bé tổ chức, công nhận dành tặng cho kẻ giành chiến thắng event của câu lạc bộ, với một giải thưởng hấp dẫn mà tất cả ma quỷ đều mong muốn sở hữu. Và tất nhiên, lúc đầu, ba người họ cũng không có hứng thú gì với cuộc thi đó cho lắm... "Một ngàn tim thuần khiết ??? Đồng nghĩa lấy từ những con người trong sạch đấy hả ????!!!!!!!" "Nhưng liệu ta có thể lấy ở đâu ?? Mỹ Tiên ! Cô nên nhớ con số này không hề nhỏ !!" – Manananggal nhìn Mỹ Tiên với ánh mắt nghi hoặc. "Đúng đó, một ngàn... là có thể tương đương số lượng người sống trong một phường, thậm chí là một quận cơ đấy !" – Lần này là giọng của thầy Phong Nhã – "Đừng nói với thầy là em đã giết chết được từng ấy người !" "Mỹ Tiên, anh nghĩ em đừng nên treo thưởng quá đáng như vậy." – Asano sau một lúc cụt hứng do nghe phản kháng từ Manananggal và Phong Nhã. Anh đắng lòng, vỗ vai Mỹ Tiên mà khuyên răng. Nhưng đó là do mọi người chưa nghe xong những gì Mỹ Tiên nói... "Đâu có ! Em đã chuẩn bị sẵn hết rồi mới treo giải chứ !!!" "Có chắc không ?" "Chắc !! Bấy lâu em và chị Du Liên để chúng dưới nhà kho trường để không cho mọi người biết đấy !!!!!" 1 giây... 2 giây... 3 giây... .... ....... "Đồ khốn !!!! Ta sẽ không thua các ngươi đâu !!!" "Đồ bà già lẩm cẩm cứ chờ đấy !!!! Người giành được giải thưởng đấy phải là tôi !!!!" "Quên mất Flatwoods của các ngươi rồi à ??? Còn lâu nhé ! Phần thưởng ấy phải thuộc về ta !!!!" Bây giờ phòng sinh hoạt câu lạc bộ lại rơi vào tình thế hỗn loạn khi ba demon này đánh đấm cào cấu xé tới tấp, không ai chịu thua ai trước bao giọt mồ hôi lạnh của Mỹ Tiên, Du Liên, Phong Nhã, Asano và Manananggal. Có lẽ, sự việc này sẽ làm náo động cả đêm trong Đông Bắc Mekong nếu như... "TRẬT TỰ LẠI NÀO !!!!!" – Âm thanh gào thét vang trời của Du Liên có thể so sánh như tiếng sét giáng xuống khiến ba ma quỷ đứng hình. Họ ngơ ngác, nhìn về phía Du Liên và Mỹ Tiên – "Chúng ta sẽ không có chuyện đánh giết lẫn nhau. Mọi cuộc thi phải được thực hiện bằng những thử thách lành mạnh !" "Em đã chuẩn bị xong thể lệ thi đấu đây !!! Và sẽ được tổ chức ở khu vườn sân sau Đông Bắc Mekong !!" – Mỹ Tiên chìa cho mọi người xem danh sách những cuộc thi do cô bé chuẩn bị rồi hô lớn – "Manananggal, Annabelle, Flatwoods, giờ ba người hãy lập giao ước đi !!!" *** Cuộc thi thứ nhất là phần chạy vượt chướng ngại vật. Luật thi, mỗi demon và người giao ước có thể sử dụng những kỹ năng riêng của mình để đến được đích cuối cùng. Đôi khi, trong bóng đêm, họ sẽ còn gặp phải những bóng ma vô tình lởn vởn trên đường thi đua, và nhiệm vụ của họ là cũng phải đánh bại chúng. Điều này thật sự là một chuyện may rủi, nhưng nếu ai giết được càng nhiều kẻ thù, số điểm bonus sẽ càng được nâng cao. "Với phần chạy thi này thì Annabelle lại có lợi thế. Tốc độ của cô ta trội hoàn toàn so với Flatwoods và Manananggal..." – Du Liên làm giám khảo, quan sát mọi thứ từ trên ban công của trường. "Dạ, Phong Nhã và Annabelle chạy rất nhanh. TẤN CÔNG CHỚP NHOÁNG chính là kỹ năng chiến đấu chủ yếu của hai người mà." - Mỹ Tiên cầm trên tay tấm bảng nhận xét, cô bé giải thích cho Du Liên và cô ồ lên một tiếng. Annabelle bất ngờ gặp phải một vong hồn đang định thộp lấy cướp mạng mình. Anh tránh được nó dễ dàng, phi những con dao liên hoàn về phía chúng... "Tiêu rồi !!! Dao xuyên được quỷ nhưng làm sao đâm xuyên được linh hồn ???" – Annabelle sững người. Song anh đành dùng cách, bỏ của chạy lấy người là phương kế thượng sách nhất. Đứng thứ hai là Manananggal, Manananggal mặc dù có thể bay được nhưng xui xẻo sao khi chạy trúng con đường đầy cây cao rậm rạp nên sẽ không tiện chút nào nếu phất cánh lên. Nó vừa chạy, vừa hát, vừa chém. Nói chung mọi chướng ngại vật với Manananggal đều không thành vấn đề vì nó có thể giết chết được nhiều vong hồn vừa bằng quỷ khúc Ghost Opera vừa bằng thanh lưỡi hái. "Ta đã nâng cấp vũ khí cho con rồi !! Hy vọng thanh lưỡi hái này sẽ giúp con giết chúng dễ hơn !" "Vâng !" "Hỡi những kẻ muốn lấy mạng ta... ... hãy mau chìm trong giấc ngủ vĩnh hằng, ... để ta hiên ngang, bước chân... trên vũng máu các người... .... để ta ung dung... chứng kiến... hơi thở cuối cùng..." Song được một lúc sau... Manananggal chưa kịp hát hết quỷ khúc liền nằm thở ngay tắp lự. "Manananggal ! Manananggal !!! Không sao chứ con ??" "Con ghét chạy điền kinh..." Tít tắp đằng sau Manananggal, Flatwoods thì dường như là quái vật bay lơ lửng chậm chạp nhất bọn, nhưng mỗi vong hồn đi qua đều bị chết dưới tay hắn bởi nguồn sóng điện từ khiến chúng điên loạn. Một số chúng thì chết, một số thì cố bỏ chạy tránh xa hắn ra càng tốt. Có vẻ như trong suốt cuộc đua Flatwoods chỉ có thể làm được thế thôi... "Kết quả cuộc thi này, người đứng nhất là Annabelle !!! Về nhì là Flatwoods và cuối cùng là Manananggal vì mãi vẫn chưa về đích !!!!" *** Cuộc thi thứ hai có phần hơi giống ác mộng với các ma quỷ của chúng ta một chút... "Giờ hãy ngắt giao ước nào !!" – Mỹ Tiên ra lệnh – "Bây giờ sẽ là kiểm tra phần độ hữu dụng của ba loài quái vật đối với con người chúng ta ! Sáu người sẽ rút thăm, người giao ước sẽ phải đi chung với một con quái vật khác. Và phần này sẽ là, thử thách sức bảo vệ của các ma quỷ khi không được giao ước sẽ như thế nào !!!" Hai mẹ con Manananggal, Phong Nhã, Annabelle, Asano và Flatwoods đồng loạt rút thăm. Với mỗi con người, khuôn mặt của Asano, Phong Nhã và Manananggal chợt tròn mắt ra, ôm bụng phì cười đi khi kết quả được công bố như sau : _ Asano sẽ cặp với "Nữ hoàng mê trai" _ Manananggal sẽ cặp với "UFO lù đù" _ Phong Nhã sẽ cặp với "Bà già lẩm cẩm" "Há há há ! Đọc là biết mình được ai "chăm sóc" rồi !!!!!" "Mỹ Tiên ! Thật sự không ngờ cô đặt biệt danh cho Mẹ còn lợi hại hơn cả tôi nữa !" "Chả trách sao... Con búp bê của tôi lại bị tai tiếng đến thế !!!" "Này !!! Đứa nào đặt biệt danh cho bọn ta đấy hả ???" Đây là lần đầu tiên, Mỹ Tiên có thể thấy Manananggal cười nhiều đến thế. Cô nhìn chằm chằm vào nó mà có cảm giác trái tim mình suýt bị lệch đi một nhịp. Mải chú ý, cho đến khi Manananggal nhận thấy cô bé nhìn vào mình thì hỏi. "Có chuyện gì không, Mỹ Tiên ?" Cô bé đỏ ửng hết khuôn mặt mà quay đi. Bây giờ cô chỉ muốn tìm một cái lỗ dưới đất cho mình chui xuống thì thôi. *** Nửa tiếng đồng hồ sau, nhóm Phong Nhã – Bà Manananggal về trước tiên. Bây giờ Du Liên và Mỹ Tiên sẽ đề nghị con người chấm điểm theo mức độ hài lòng họ theo thang điểm 10. Những người sau thời gian được "chăm sóc" và bảo vệ sẽ được phỏng vấn và điều kiện của họ là, trung thực là trên hết. "Ừ tôi khá hài lòng." – Thầy Phong Nhã cười tươi, nhìn bà Manananggal đang hất tóc đắc chí – "Nên tôi cho bà Manananggal 7/10 điểm." Nghe xong thế, bỗng nhiên bà Manananggal liên tưởng đâu mình đang bị sập hố đến nơi. "Sao chỉ có 7 điểm vậy ??!" *** Kết đến là nhóm của Manananggal – Flatwoods... "Tôi chấm cho Flatwoods 9/10 điểm." "Có thế chứ !!!!!!!! Độ hữu dụng thì ta là nhất !!!!!!!!" – Flatwoods dường như không giấu nổi cảm xúc của mình. "Trời, thằng bé này, nó phản bội mình..." – Bà Manananggal nghe thấy thế thì trợn tròn mắt ra nhìn nó – "Sao con cho tên UFO đó điểm cao thế ?" "Mẹ, trung thực là trên hết ! Mẹ nhớ chứ ?" "Bởi thế ta mới nói..." – Flatwoods xen vào, đồng thời con quái vật còn vuốt ve Manananggal một cách tỉnh bơ trước cơn ghen tức của Mẹ – "Manananggal, tại sao hai mẹ con nhà ngươi tính tình khác nhau dữ vậy. Thằng nhóc đi với ta lúc nào cũng dạ vâng ngoan ngoãn chứ không lanh chanh như ngươi. Vậy mà ngươi nói nó cứng đầu là thế nào ?" "Flatwoods, ta chỉ làm những gì ta muốn thôi." – Manananggal nhìn thẳng lên Flatwoods mà lạnh lùng trả lời. Thế là, Du Liên và Mỹ Tiên phải mất một lúc rất lâu để an ủi bà Manananggal, để bà đỡ tủi thân trước sự phũ phàng trắng trợn từ chính con trai mình... *** Và cuối cùng là nhóm Asano – Annabelle, nom trông sắc mặt của họ không được tốt cho lắm. "Tôi chấm cho Annabelle 4/10 điểm..." – Mặt Asano trắng bệch không một giọt máu. "Tại nhà ngươi cứ cãi lại trong lúc ta thi hành nhiệm vụ chứ ?" – Annabelle gắt gỏng, phản đối kịch liệt. "Cô đó !!! Lúc người ta kêu cứu thì lại mất biến !!! Giờ còn đổ lỗi cho ai ??" "Thôi thôi hai người đừng cãi nhau nữa." – Mỹ Tiên cười trừ, can ngăn họ ra phòng trường hợp có thêm một vụ ẩu đả xảy ra. Cô bé thừa biết, câu lạc bộ giờ đây xảy ra những chuyện đấu đá giờ thành như cơm bữa nên phải dập lửa ngay từ đầu luôn là phương án tốt nhất – "Nhưng rất tiếc Annabelle, tôi đành phải chấm điểm theo "giám khảo" Asano vậy..." *** Rốt cuộc, kết quả của các cuộc thi đấu cũng được Mỹ Tiên tổng kết lại, phát ra cho mỗi cặp người giao ước và ma quỷ của họ. Manananggal, Annabelle và Flatwoods cùng nhau hồi hộp chờ xem liệu ai trong số họ sẽ là người mạnh nhất. Vì họ không đọc được chữ viết nên phải nhờ người giao ước của chính mình phiên dịch sang ngôn ngữ của thế giới âm. "Mẹ !" – Manananggal đọc cho Mẹ nghe kết quả của mình – "Chúng ta được đánh giá cao ở sức công phá, tốc độ chỉ đạt mức trung bình nhưng sức phòng thủ lại quá kém." "Annabelle, kết quả của chúng ta là..." – Phong Nhã thì ngồi trên chiếc ghế đá gần đó. Trên đùi anh, búp bê Annabelle vẫn bất động, nhưng linh hồn cô vẫn nghe lời anh nói – "Tốc độ đạt điểm mức tuyệt đối, sức phòng thủ trung bình nhưng chúng ta lại bị bết hoàn toàn ở sức công phá." "Ngươi nghe được không Flatwoods ?" – Asano vẫy tay gọi thân thể khổng lồ cao 3 mét của quái vật. Flatwoods lơ lửng người mình ngay trên đầu anh. Nó phát sóng, để có thể thu được giọng nói của anh dễ dàng hơn – "Kết quả là hai ta có ưu thế rất nhiều với sức phòng thủ, sức công phá trung bình nhưng lại tồi ở phần tốc độ... Ừ điều này cũng không trách được bởi chúng ta không có chân như Manananggal và Annabelle." "Và bây giờ là phần công bố chung cuộc là người chiến thắng !!" Mỹ Tiên lò dò kết quả của cả ba ma quỷ, song cô bé tỏ ra khá phân vân. Cô hỏi ý kiến Du Liên nhưng cô ấy chỉ biết lắc đầu bó tay. Bởi với mỗi ma quỷ, họ đều có ưu thế, nhược điểm riêng của mình. Vậy là chỉ còn xét theo điểm bonus thôi. Tất nhiên, với điểm bonus, thì quái vật có điểm bonus cao nhất là... *** Tại phòng sinh hoạt chung của Đông Bắc Mekong, Du Liên và Mỹ Tiên lỉnh khỉnh mang lên một chiếc thùng to bự tổ chảng nặng nề. Trên nắp thùng, có đính kèm kỷ niệm chương váng chói sáng lấp lánh do chính trưởng câu lạc bộ Mỹ Tiên tự tay đặt làm. Trên đó có khắc hình bóng của một con ma không rõ hình thù với nền là hai chiếc ống nghiệm bắt chéo ngang qua – vốn dĩ là biểu tượng của "Phòng thí nghiệm ma", mặt sau của nó có ghi "Dành tặng cho kẻ mạnh nhất". Cô bé cầm kỷ niệm chương, lướt qua lướt lại từng đội một trong cơn thót tim của các thí sinh. Và rồi, cô bé cười mỉm, giương cao kỷ niệm chương lên hô lớn. "Và cặp chiến thắng sẽ là... ... ........ .............. Manananggal !!!" Hai mẹ con Manananggal chết trân ngay tại chỗ trong khi cặp Annabelle và Flatwoods cũng kinh ngạc không kém. Họ nhào đến hai mẹ con họ, chúc mừng được một chốc sau thì chui vào một góc tối tăm chật hẹp, ôm nhau cùng khóc ròng và an ủi... "Manananggal, chúc mừng anh !" – Mỹ Tiên tặng cho Manananggal kỷ niệm chương mà chỉ vào chiếc thùng – "Phần thưởng này dành cho cặp HUMAN-DEMON xứng đáng được xem là hùng mạnh nhất câu lạc bộ, giờ nó đã thuộc về anh !" Hai mẹ con Manananggal ứa hết nước bọt. Chỉ cần chiếc thùng ấy bước vào trong phòng, họ đã lập tức ngửi ngay được chúng ở trong đó rồi. Bây giờ chỉ còn vấn đề thời gian, rồi họ sẽ được nằm xả lai vì đã có những quả tim này dâng lên tận miệng suốt cả tháng mà không cần phải lao động cực nhọc. Với họ, sự thật tưởng chừng không hề tồn tại này như một giấc mơ vậy ! Manananggal ngân lên bản Ghost Opera nhộn nhịp vui tươi, tượng trưng sự chiến thắng vẻ vang. Họ mon men bước đến chiếc thùng, vừa hồi hộp vừa vui sướng. "Mở ra nào ! Mở ra nào !" "Ấy từ từ ! Chờ đã Manananggal." Manananggal hớn hở cầm huyền trượng, bấm vào băng keo để khui hàng thì... BÙM !!!!!!!!!!! "Tiêu rồi... Mỹ Tiên và Du Liên... Hai người ấy... nghiêm túc chứ... Họ troll sao ?" – Phong Nhã, Asano, Annabelle và Flatwoods đổ mồ hôi lạnh trước cảnh tượng lúc này. Thực ra bên trong chiếc thùng lại là một quả pháo được kích nổ khi có ai đó mở chiếc thùng ra. Manananggal không hề hay biết chuyện này, liền bị một tràng pháo dội thẳng vào mặt không thương tiếc, để lại cho nó những bưu thiếp "chúc mừng" bay lả tả khắp nơi và một cái mặt bám đầy xà phòng bông tuyết trông như một ông già Noel thứ thật. Đây thật sự là nỗi nhục nhã quá lớn đối với Manananggal... "Nhưng ít ra... một ngàn quả tim thuần khiết không tồn tại !!!!!!!!!" – Trái ngược với mặt bí xị của Manananggal là một tràng vui sướng từ các cặp bại trận còn lại. Họ thi nhau bình luận và đồng thanh với nhau với âm lượng rõ to, mục đích để Manananggal cũng có thể nghe thấy – "Với lại, thấy cũng tội, mà THÔI CŨNG KỆ :v !!!" Từ sau chuyện này, Mỹ Tiên và Du Liên phải mất một thời gian dài để khôi phục sư tin tưởng của nó với mọi người trở lại... "Manananggal... Thôi mà chỉ là đùa thôi... Giờ anh ra ăn chung với mọi người đi ! Đi mà ! Manananggal ! Cho em xin lỗi, là lỗi của em !" "Manananggal ! Ít nhất con vẫn giành được kỷ niệm chương đấy thôi." Còn bà Manananggal sẽ đứng ngoài cuộc. Bà cũng chẳng giận gì đến Mỹ Tiên và Du Liên, bởi bà rất thích xem cảnh của hai đứa trẻ này đang xử lý tình huống khó đỡ này như thế nào thôi... Một tràng cười của câu lạc bộ đổ dồn về phía một cô nữ sinh ở cuối góc phòng sinh hoạt. Nơi đó, có một chiếc chăn trùm kín mít một con người cứng đầu đòi tuyệt thực vẫn còn tiếp diễn suốt cả một đêm... Nhật ký của Mỹ Tiên: "Manananggal... bình thường là một demon rất lạnh lùng tàn ác, giết người thầm lặng như con kền kền đói khát. Nhưng khi bị troll, anh ấy sẽ chui góc tự kỷ như con ốc sên vô hại-vô dụng..." (Manananggal: "Cô so sánh tôi cái kiểu gì thế ??????!!!!!!!!") Ghi chú: Mỹ Tiên là học sinh rất tệ môn văn...