[12 Chòm Sao] Ngôi Nhà Đáng Yêu
Chương 29 : Chap 29:
Đã 3 ngày trôi qua nhưng Ngưu vẫn chưa tỉnh, mọi người rất lo lắng, bác sĩ nói rằng do độc tố mạnh với lại Ngưu bị xuất huyết nội tạng cho nên cơ thể rất yếu cần nhiều thời gian bình phục. Biết là vậy nhưng đã 3 ngày trôi qua nên họ càng lo lắng hơn.
Mọi người tranh thủ thay phiên nhau đến chăm sóc và túc trực bên Ngưu, duy chỉ có Yết là kiên trì k chịu về nghỉ mà cứ ở đó mãi.
Hôm nay cũng vậy, mọi người vừa về hết chỉ còn Yết ở lại. Cậu ngồi bên giường bệnh khẽ nắm lấy tay Ngưu, bất chợt ngón tay Ngưu cử động. Cậu vui mừng nhìn lên
- Ngưu...cậu tỉnh rồi
- Đây là đâu? - giọng Ngưu yếu ớt nói
- Đây là bệnh viện, cậu hôn mê 3 ngày rồi - Yết nói
- Mọi người đâu? - Ngưu đảo mắt xung quanh
- Họ vừa về nghỉ ngơi rồi..cậu k sao chứ? - Yết dịu dàng hỏi
Ngưu chỉ gật đầu 1 cái, Yết nhanh chóng gọi bác sĩ đến kiểm tra.
- Tốt rồi..bệnh nhân hiện k còn vấn đề gì nữa..chỉ cần nghỉ ngơi nhiều để hồi sức thôi - bác sĩ cười nhìn Yết
- Cảm ơn bác sĩ
Bác sĩ gật đầu rồi cùng y tá đi ra ngoài. Yết đến bên giường nắm tay Ngưu, Ngưu ngạc nhiên quay qua nhìn cậu. Yết khẽ vén mấy cọng tóc trên trán cô
- Ngưu..sau này tôi sẽ k cho ai làm hại cậu nữa
- Cậu...cậu nói vậy là sao? - Ngưu ngạc nhiên
- Tôi sẽ bảo vệ cậu - Yết cười
-----------------------
"Tôi sẽ bảo vệ cậu" - câu nói của Yết lại thoáng qua đầu Ngưu. Cô thật sự k hiểu được ý của Yết, cô và cậu trước giờ rất ít tiếp xúc nói chuyện với nhau, cậu lại chẳng thân thiết gì với cô vậy sao lại muốn bảo vệ cô. Suy nghĩ này thoáng qua cả chục lần trong đầu Ngưu, nhưng Ngưu lại k đi hỏi đích thực chủ nhân mà cứ đắn đo suy nghĩ mãi.
~
Sau mấy ngày ở trong bệnh viện, Ngưu đã được cho xuất viện tuy nhiên sức khỏe chưa tốt lắm. Vậy nên mọi người chăm sóc cô rất cẩn thận, ngày nào cũng đồ ăn ngon tẩm bổ cho cô, mặc dù bị bệnh nhưng sức ăn và tốc độ ăn của Ngưu k giảm mà thậm chí còn tăng lên. Như hiện tại cô đang ăn rất ngon lành nguyên 1 bàn ăn lớn. Mọi người cũng sốc trước tinh thần yêu ẩm thực như cô. Chỉ có Yết là khẽ mỉm cười nhìn cô ăn ngon lành, chỉ cần cô thích bao nhiêu cậu cũng mua hết cho cô. ( uầy..t/g ghen tị quá nha ).
Mọi người đang chuẩn bị hành lí đưa lên xe để trở về. Chuyến du lịch ngắn ngủi gặp nhiều biến cố của họ đã đến lúc kết thúc. Họ phải mau chóng trở về để tiếp tục công việc học tập của mình.
Xử kéo cửa xe rồi phân cặp như cũ ngồi theo vị trí cũ trên xe. Vì Ngưu vẫn chưa khỏe hẳn nên mọi người khá lo lắng vốn dĩ lúc đầu định đi máy bay, khổ nỗi Bảo và Ngư đều k đi đc máy bay, mà tách nhau ra thì sợ cho nên đành đi xe ô tô, Ngưu còn nói k sao và nở nụ cười trấn an mọi người nên họ cũng yên tâm phần nào, hơn nữa bây giờ bạn Ngưu xinh đẹp còn có bạn Yết ca ca bên cạnh cơ mà. Tất cả sau khi ổn định thì chiếc xe từ từ lăn bánh.
Ngưu rất nhanh đã lại ngủ mất, Yết khẽ vòng tay ôm Ngưu vào lòng cho cô khỏi bị đau cổ, còn cẩn thận đắp cho cô 1 cái chăn mỏng để khỏi lạnh. Một lúc sau cũng ngủ luôn. Mọi người khẽ liếc nhìn 2 người kia, k ngờ bạn Yết lạnh lùng khó gần lại có loạt cử chỉ hành động khiến ngta sởn da gà này.
~
- Giải nhi..ngủ 1 chút đi..mấy ngày nay mệt mỏi rồi - Bình quay qua dịu dàng nhìn Giải
- Ừm - Giải khẽ gật đầu rồi tựa vào lòng Bình
- E hèm..hai anh chị ghê quá nha - Bình bên cạnh nổi da gà
Cả Giải và Bình nhìn qua chưa kịp nói gì thì 1 giọng khác xen ngang
- Chuyện người ta..lắm chuyện..ngủ đi - Sư cốc đầu Bảo 1 cái
- Á đau..cậu dám đánh tôi - Bảo la lên
- Bảo bảo - Xử quay xuống lườm làm Bảo im luôn
- Đấy..nói mà..ngủ đi - Sư nhéo nhéo má Bảo
- Này... - Bảo chưa kịp nói thì Sư đã vội đưa tay lên bịt miệng Bảo lại k cho cô làm loạn
Bảo bảo cứ giãy giụa liên tục, nhưng càng giãy giụa lại càng bị Sư ôm chặt, sau 1 hồi thấm mệt cô nàng nằm yên luôn k giãy giụa gì nữa. Sư nở nụ cười hài lòng rồi ôm Bảo kéo lại gần, 1 lúc sau k thấy cô nàng phản ứng gì mới cúi xuống nhìn. Ôi trời, cô gái này đã ngủ say trong tay cậu rồi. Sư mỉm cười hạnh phúc 1 lúc sau cũng ngủ thiếp đi luôn.
Giải và Bình bên này khẽ nhìn sang coi kịch hay nãy giờ cũng khẽ bịt miệng cười, 1 lúc sau cũng tựa nhau ngủ mất.
~
- Mã mã..đừng ăn nữa..say xe đấy - Dương nhìn sang thấy Mã đang ôm gói snack
- Tiểu bạch..cậu muốn ăn sao? - Mã quay sang hỏi 1 câu k liên quan
- Tớ k ăn..cậu cùng đừng ăn nữa - Dương lắc đầu
- Tại sao lại k đc ăn? - Mã ngây thơ hỏi
- Bởi vì ăn sẽ bị say xe..mà say xe sẽ rất mệt - Dương giải thích
- Vậy à? - Mã nghe vậy thì nhanh chóng cất gói snack vào túi rồi ngồi nhìn ra cửa sổ
Dương im lặng nhìn Mã khẽ mỉm cười, bình thường Mã rất dễ thương vui vẻ nhưng khi cáu giận lên sẽ vô cùng đáng sợ. Cậu cũng chẳng biết tại sao lại thích cô nữa, hồi trước chơi thân với cô, cái gì cô cùng chia sẻ với cậu, cô rất ngây thơ đáng yêu nhưng lại rất tinh nghịch. Tuy vậy cô rất tốt bụng với mọi người xung quanh. Có lẽ vì thế nên cậu thích cô chăng? Đang suy nghĩ vẩn vơ thì bỗng thấy vai mình nặng trĩu, quay đầu sang thì thấy Mã đang gối đầu lên vai cậu ngủ. Dương khẽ mỉm cười, có lẽ trong chuyện của Ngưu, Mã là người mệt mỏi nhất. Mã tuy k thể hiện ra nhưng cậu biết Mã luôn cho rằng mình là nguyên nhân khiến Ngưu bị hại. Cậu nhìn Mã rồi chỉnh lại tư thế ngồi cho Mã thoải mái hơn.
Xử nhìn Kết im lặng mắt lại hướng ra ngoài có chút u buồn. Xử bật chợt lại nhớ đến hình ảnh trước của Kết, lúc đó cậu cũng nhìn ra ngoài và khóc. Nó khiến Xử tò mò
- Kết này - Xử lưỡng lự gọi
- Hả? Sao? - Kết đang nhìn ngoài cửa nghĩ vu vơ nghe Xử gọi vội quay lại
- Tôi...muốn hỏi cậu chuyện này - Xử ấp úng hỏi
- Chuyện gì vậy? - Kết hỏi
- Cậu..có chuyện gì..với biển sao? - Xử ngập ngừng hỏi
- À.. - Kết thoáng bất ngờ sau đó nở nụ cười buồn nhìn Xử - lúc tôi còn nhỏ, tôi thường rất hay ra biển chơi vì nhà tôi gần biển. Lúc đó mẹ thường dẫn tôi đi, nhưng bất chợt 1 ngày 1 cơn bão kéo đến quật đổ nhà tôi, mẹ tôi vì cứu tôi mà bị cây gỗ trên trần đè xuống, máu chảy rất nhiều. May đc dân xung quanh cứu nhưng k lâu sau đó bà đã mất. Vì vậy mỗi lần đến biển, tâm trạng tôi có chút không thoải mái.
Kết kể lại câu chuyện trước đây cho Xử nghe, cậu gương mặt phảng phất nét buồn mỗi khi nghĩ đến mẹ cậu. Xử nghe vậy thấy rất cảm động, k nghĩ Kết lại có 1 quá khứ đau buồn như vậy, cô lại khẽ nắm tay cậu an ủi
- Đừng quá đau lòng..cậu bây giờ còn có bọn tôi bên cạnh mà
Kết nhìn Xử, khẽ mỉm cười, cậu nắm chặt tay Xử rồi lại nhìn ra cửa sổ. "Tôi có lẽ đã thích cậu rồi Xử à"
"Kết à, cậu còn có tôi mà" - Xử khẽ mỉm cười nhìn Kết.
--------------------
Cho phép t/g có đôi lời phát biểu : hình như t/g cũng trúng độc rồi hay sao ấy, sao viết truyện toàn cảnh tình cảm sến súa k à? Haizzzzz..đọc mấy cảnh mấy anh chị tình cảm t/g cũng ghen tị quá trời quá đất luôn. Hu hu...t/g cũng muốn có "gấu".
Bợn nào rủ lòng thương kiếm "gấu" cho t/g đi *khóc ròng* :(
Truyện khác cùng thể loại
18 chương
26 chương
8 chương
51 chương
33 chương
58 chương
72 chương
16 chương
56 chương
24 chương