Anh bạn gái và cô bạn trai
Chương 1 : Ai giống con tôi hả trời???
- Ân!!!! Sao lại đội sịp lên đầu??? Lại còn vắt hai đôi vớ lên nữa!!! Con có bị điên ko hả Ân? - Mẹ Ân quát lớn.
- Lớp con đóng kịch 101 con chó đốm, và con đóng vai thành một chú chó á! Nhưng nhà mình lại ko có đồ hoá trang - Ân hớn hở khoe mẹ.
Bộ dạng của Ân lúc này trông thật buồn cười. Đầu đội quần sịp để bọc lại tóc, hai bên vắt hai chiếc vớ để làm tai chó...Mà vớ lại còn chưa giặt nữa chứ!! Tuy ngộ nghĩnh nhưng cũng thật là kinh khủng!!!
- Mẹ mệt con quá! Sao con ko nói để mẹ may? Con làm như vầy người ta cười cho đó...Haizz - Mẹ Ân thở dài tháo chiếc quần sịp và vớ trên đầu Ân xuống.
- Ân này, hôm nay mẹ nghe cô giáo nói là lớp con có bạn mới. bạn ấy là ai vậy? Kể mẹ nghe - Mẹ Ân vừa thu dọn đống đồ chơi vừa hỏi chuyện Ân.
- À...Là bạn gái đó mẹ!!! Cũng xinh lắm...nhưng con ko thích bạn ấy - Ân bĩu môi
- Tại sao vậy?
- Vì bạn ý ko thích chơi rượt đuổi, con lại gần làm quen mà còn nói con bẩn đó mẹ, đã vậy còn tránh xa con nữa chứ! - Ân kể lể, giọng chua hơn chanh.
- Bạn ấy là con gái mà, đâu có giống mấy đứa chơi với con! Mà này, con cũng là con gái mà, sao con ko ra dáng con gái một chút nào vậy hả? Lúc nào cũng cởi trần lông nhông ngoài đường lại còn nghịch phá nữa làm mẹ bận muốn chết! - Mẹ Ân phàn nàn.
- Mẹ kệ con đi...Với lại con ko thích...Thôi mẹ, con đi chơi đây! - Ân đứng dậy, nhanh chóng chạy tót ra ngoài.
- Ân!!! Ân!!!...Con bé này! - Mẹ Ân lắc đầu ngao ngán.
Ân, một cô bé con trai ngổ ngáo có tiếng quậy phá nhất xóm. Ko biết bao nhiêu lần gây ra phiền phức...Dù chỉ mới 6 tuổi thôi nhưng ai cũng phải nể sợ mức độ nghịch ngợm của cô bé này...và dần dần Ân được biết với cái tên " quỷ nhỏ "
Thoát khỏi nhà, Ân chạy tót lên đầu xóm chơi.
Vừa chạy đến nơi, Ân bắt gặp ngay cô bạn mới chuyển đến lớp đang khóc thút thít. Xung quanh là mấy đứa con trai đang chọc ghẹo cô bé ấy.
Cô bé ấy bị chọc với nội dung là "đồ giả gái". Vì cô bé thực chất ko phải con gái mà là con trai!!!
- Ê...đồ bêđê bống cáiii...Êêê!!!
- Giở váy nó lên xem đê mày ơi!!!
- Ha...tụi nó chơi trò gì vui vậy ta? - Ân nhìn từ xa thấy bọn trẻ đang reo hò. Thích thú, cô chạy lại.
- Đồ bêđê!!! - đám trẻ lại tiếp tục reo hò
- Tụi mày hò hét cái gì vậy? - Ân chạy lại chỗ bọn trẻ hỏi
- Con An á! Nó hông phải con gái mày ơi - Một đứa nói
- Tụi mày mát à? Nhìn nó vậy mà bảo ko phải con gái - Ân cãi lại
- Mẹ nó nói mà! Mẹ nó bảo nó ra chơi với bọn tao xong mẹ nó kiu nó là con trai
- Thật á? - Ân trợn to mắt
- Ờ...Hổng tin, mày ra hỏi nó đi!
Ân vừa tò mò, vừa thích thú nên chạy ra chỗ của "cô bé" đó
- Ê, mày con trai hả?
- Hức...Hư..hức...Tớ...tớ - "cô bé" An nức nở
- Khóc gì mà khóc! - Ân chúa ghét đứa nào mít ướt. Cô giơ nắm đấm doạ An làm An sợ đến nín khóc hẳn
- Ph...Phải...Tớ...là...c...con trai... - "cô bé" An lấy hết can đảm để nói. Trong lòng thì lo lắng rằng sẽ bị trêu
- Ê lêu lêu...đồ con trai mặc đầm...!!! - Bọn trẻ lại tiếp tục trêu chọc
- Im đi!!! Đứa nào nói nữa tao đấm á!!! - Ân la lên
- Con trai thì sao? Mặc đầm thì sao? Sở thích thôi mààà...Tụi mày điên à? Có thế cũng ầm ĩ lên - Ân lớn tiếng nói với bọn trẻ
Nghe thế, bọn trẻ im bặt...Ko đứa nào dám hé nửa lời
Ân ko chỉ có thế, cô bé còn là đại ca của cả trường mẫu giáo khu đó. Ko một đứa trẻ trong xóm nào dám cãi lệnh của Ân.
- Ấy tên gì? - Ân nhìn An
- A...An... - An rụt rè
- Ờ. Từ nay gọi ta là đại ca Ân nghe chưa? - Ân hống hách
- Tại sao? - An ko hiểu
- Tại vì ta cứu ngươi mà!!! Ko có ta thì ngươi cứ ở đấy mà khóc! Đồ mít ướt! - Ân chề môi
- Ờ ha...Vậy tớ sẽ gọi cậu là đại ca Ân - An chợt nhớ ra lúc nãy rồi cười một cái thật xinh
- Hehe...Tốt - Ân cười hí hửng
Từ đó trở đi, Ân lại thu nạp thêm một đệ tử mới...Nhưng cậu đệ tử mới này lại chẳng làm Ân hài lòng chút nào. Hễ té một tý là khóc, đau một tý là bù lu bù loa lên làm Ân rất bực mình. Nhưng An thì ngược lại, An rất thích cá tính mạnh mẽ của Ân nên cậu lúc nào cũng bám theo Ân cả...
- Ây daa...Đừng có bám tui nửa mà!!! - Ân than thở khi An cứ quấn mình
- Ko đi theo cậu, tớ biết chơi với ai? - An xị mặt
- Ra chỗ mấy đứa con gái chơi á!! Cậu có theo kịp tớ đâu! - Ân bực mình
- Tụi...tụi nó bảo tớ là con trai. Mà con trai thì phải chơi với con trai. Nhưng tụi nó lại tránh xa tớ nên tớ mới đi theo cậu...chơi một mình buồn lắm - An nói như sắp khóc
- Hừm...Thôi được rồi, đã thế cậu phải nghe lời tớ nói đó! - Ân suy nghĩ một hồi rồi mỉm cười nắm tay An.
Một hôm, một cặp vợ chồng trẻ đến nhà Ân
- Chị ngồi đi - Mẹ Ân vui vẻ mời khách ngồi
- Ừ cám ơn chị
- Mời anh chị uống nước. Hợp đồng, chắc anh chị đọc kĩ rồi chứ? - Mẹ Ân vui vẻ
- Phải, giá cả được lắm! Chúng tôi cũng đã kí rồi đây! - Hai vợ chồng đó đưa bản hợp đồng ra
- Hihi...Được rồi, vậy bao giờ hai người dọn đến? - Mẹ Ân tươi cười
- Tuần sau nha chị! - Cô vợ vui vẻ nói
- Được rồi, mà...anh chị mấy cháu rồi? - Mẹ Ân hỏi
- Mới một thôi, nhưng cũng đủ mệt lắm rồi - Cô vợ than thở
- Ừ, giống con tôi, nó quậy hết chỗ chê luôn - Mẹ Ân cũng than thở nốt
- Chị ơi, tôi còn mong con nhà tôi nó quậy được vậy đây, haizzz
- Ủa sao thế chị?
- Nó là con trai nhưng tính tình lại giống con gái quá!
- Trời ơi!!! Tôi còn ước con tôi nó được như con chị á! Con gái gì mà phá như con trai vậy!!!!
Truyện khác cùng thể loại
9 chương
51 chương
90 chương
75 chương
18 chương
6 chương
12 chương
11 chương