Rầm. Cửa phòng bị đạp k thương tiếc. Bước vào là 1 chàng trai cao lớn đẹp trai nhưng người mang đầy sát khí nhìn k chớp mắt đám người trước mặt. - Các người là ai? - 1 đứa con gái đứng dậy quát - Ái chà..k nhận ra tôi à? - Nhân mã bước ra - Cô..cô..chưa..chưa chết sao? - con nhỏ đó ngạc nhiên - Vậy hóa ra cô chính là người bỏ độc? - Xử bên cạnh nghe vậy liền khẳng định - Phải đấy..chính tôi làm đấy - nhỏ Nhung hống hách nói - Cô dám làm cái chuyện trời đánh đó - Mã tròn mắt - Ha ha..tôi còn có thể làm hơn thế kìa..con nhỏ trúng độc kia chắc sắp chết à? - nhỏ Nhung phá lên cười Bốp. Một cái tát 1 thương tiếc giáng xuống mặt nhỏ đó, Yết sau khi nghe cô ta nói vậy máu đã dồn đến não k kiêng nể gì con gái hay trai mà xông tới tát cô ta, lực đánh của 1 thằng con trai cơ bắp như cậu khiến con nhỏ ngã nhào ra đất chảy cả máu miệng. Cô ta ôm cái má sưng lên của mình quát - Anh là ai mà dám tát tôi hả? - Cái loại độc ác như cô k có tư cách biết tôi là ai - Yết lạnh lùng buông 1 câu xanh rờn - Anh...anh biết tôi là ai k mà dám nói vậy hả? - nhỏ Nhung trừng mắt - Hơ..cái loại danh phận nhỏ bé như cô mà còn dám lên giọng cho rằng mình cao quí nhiều người kính nể ư? - Mã mã nãy giờ kìm nén bỗng chạy lại nắm tóc nhỏ đó gằn giọng - cô có thể đụng đến tôi, nhưng đụng đến bạn tôi thì đừng hòng sống - Cô..thả ra..cô..cô dám.. - nhỏ Nhung chống cự rồi quát tháo lung tung Chát. Lại 1 cái tát k thương tiếc của Yết giáng xuống làm nhỏ đó đau đớn nằm ra đất. Rồi cậu đứng dậy nhìn cái lũ con gái đang run rẩy bên kia - Nói...là ai đưa độc cho tên kia - Là...là..cô ta - mấy con nhỏ kia sợ quá chỉ thẳng vào nhỏ Linh - Tụi mày..tụi mày..dám.. - nhỏ Linh chưa kịp nói xong đã ăn 1 cái tát trời đánh của Yết. - Anh..anh.. - con nhỏ khóc lóc nhìn lên - Câm mồm - tiếng quát của Yết làm tất cả giật mình. Mọi người đều nhìn cậu, xem ra Yết thực sự rất tức giận. Sau khi giáng cho mấy con nhỏ kia mấy tát. Yết đứng dậy quay lại nhìn Mã - Cậu biết thân phận bọn này? - Phải - Mã gật đầu - Mau nói - Con nhỏ này là con gái nhà họ Trần, bố cô ta là đối tác với nhà cậu. Còn mấy con nhỏ này là bạn bè của cô ta, cũng chỉ là thiên kim tiểu thư bình thường - Mã nhìn lũ kia khinh bỉ nói - Họ Trần? - Yết liền lôi điện thoại ra gọi cho ai đó - lập tức cắt đứt quan hệ hợp tác với với lão Trần, còn nữa rút hết vốn, làm sao để công ty lão phải khuynh gia bại sản Nhỏ Nhung nằm bẹp dưới đất đau đớn nghe Yết nói vậy liền khóc lóc bò đến ôm lấy chân Yết cầu xin - Tôi..tôi xin lỗi..anh..anh đừng làm vậy..anh làm vậy..nhà tôi sẽ sống sao? Xin anh..anh làm gì tôi cũng được..đừng..đừng đụng đến gia đình tôi - con nhỏ khóc lóc thảm thiết cầu xin - Hừ..bố cô vỗn dĩ đã k tốt đẹp gì..tôi vì nể tình mối quan hệ lâu năm mà k đếm xỉa đến ông ta..nhưng chuyện hôm nay tôi nhất định k tha - Yết hất cô ta ra rồi quay lưng bước ra ngoài. Trước khi đi còn vỗ vỗ vai Kết nói - Còn lại phiền cậu..tôi đến bệnh viện xem Ngưu ngưu - Đi đi..để tôi lo - Kết gật đầu Yết nói xong vội vã quay đi, cậu muốn nhanh đến bệnh viên thăm Ngưu, cậu muốn là người đầu tiên khi cô tỉnh dậy sẽ nhìn thấy. Sau chuyện ngày hôm nay, cậu đã nhận ra rằng mình thực sự thích Ngưu rồi. - Yết chắc chắn đã thích Ngưu - Dương nhìn theo bóng Yết nói - Tớ chưa bao giờ thấy Yết đáng sợ như vậy - Sư và Song vẫn còn chưa hoàn hồn - Cậu ta động tâm rồi - Kết liếc nhìn Yết rồi khẽ cười - vậy bọn này xử sao đây? Kết cùng đám bạn quay lại nhìn vào trong, con nhỏ Nhung thì nằm dưới nền khóc lóc k thôi, con nhỏ Linh thì bị ăn tát đau quá cùng im re, 2 con nhỏ kia run lẩy bẩy đứng sát vào nhau k dám mở mồm. - Để tớ xử - Mã mã nhất định k tha cho lũ này Mã mã lôi đt trong túi áo ra cũng gọi đi đâu đó, 1 lúc sau 1 toán người xuất hiện mặt mày ai cũng hung dữ và đáng sợ đến cúi chào Mã - Xử lí mấy con nhỏ này, điều tra lí lịch bọn nó rồi làm cho gia đình bọn nó khốn đốn. Còn mấy con nhỏ này ném qua Châu Phi hay Bắc Cực gì đó, tốt nhất là làm cho bọn nó sau này đừng bao giờ xuất hiện nữa - Mã mã lạnh lùng ra lệnh - Vâng thưa chị đại - cả đám cúi đầu lễ phép rồi nhanh chóng đánh bất tỉnh mấy nhỏ kia rồi vác đi. Mã mã xong xuôi phủi tay đi ra ngoài, Xử và mấy người kia há hốc mồm kinh ngạc, chỉ có Kết là khẽ mỉm cười. "Tiểu mã ơi tiểu mã, tàn độc quá" - Trời ơi..Mã mã thậm chí còn đáng sợ hơn Yết nữa - Sư trố mắt lên nói - Chơi với Mã lâu như vậy đây là lần đầu tiên thấy Mã như vậy - Song cũng kinh hãi - Tiểu bạch..sau này nên ngoan ngoãn nghe lời Mã - Kết châm chọc nhìn Dương - Ực..tớ vẫn còn sốc - Dương vẫn trố mắt nhìn theo bóng Mã Còn Xử im lặng k nói gì, quan sát nét mặt Kết, có vẻ như Kết rất hiểu Mã. Kết còn rất hay quan sát để ý Mã nữa, cô có chút đau lòng. Sau khi giải quyết xong vụ việc, tất cả cùng quay lại bệnh viện thăm Ngưu.