Yêu em! cô gái của anh
Chương 14
Phong hầu như ngày nào cũng về muộn nhất công ty. Từ thang máy bước ra, anh thấy một dáng người, mà từ lâu rồi anh chưa gặp lại. Hôm nay, là ngày làm việc đầu tiên của cô mà sao cô lại về muộn thế này. Lái xe ra cổng, để chắc chắn hơn anh hỏi chú bảo vệ:
\- Chú Thành. Ai vừa đi ra đấy chú?
\- Tổng giám đốc. Cô gái ấy bảo là nhân viên mới, hôm nay tôi cũng mới gặp. Tên là …là….Linh Đan, đúng rồi Linh Đan.
\- Vâng, cháu về ạ.
\- Chào tổng giám đốc.
Chú Thành cười với anh. Gắn bó với nơi này cũng vài năm chú Thành rất hài lòng với cách quản lý của anh, đúng là tuổi trẻ tài cao. Từ ngày anh lên làm tổng giám đốc, tập đoàn này càng phát triển, đời sống nhân viên cũng được thay đổi rất nhiều. Anh là tổng giám đốc một tập đoàn lớn nhưng không bao giờ sống phân biệt giàu nghèo. Những nhân viên có hoàn cảnh khó khăn còn được tập đoàn quan tâm rất nhiều.
Một ngày mới lại bắt đầu, Linh Đan dậy sớm đi bộ, tiện thể đi chợ và rẽ vào chùa. Theo thói quen cô lấy cái chổi quét sân. Thi thoảng rảnh rỗi cô vẫn hay ra chùa làm vài việc lặt vặt cùng sư thầy và các vãi. Ngôi chùa nằm sâu trong xóm nghèo giữa thành phố phồn hoa này, chỉ có một sư trụ trì và các vãi xung quang thay lân nhau đến làm công ích. Vì trọ gần chùa, thi thoảng cô vào thắp hương sau đó quen các vãi và lúc nào có thời gian lại ra, khi chỉ tưới vài gốc hoa, hay quét cái sân, nhổ cỏ cho luống rau…nhưng cảm thấy rất vui. Mỗi lần ra chùa, cô thấy lòng mình luôn bình yên, dần dà cô như một phần không thể thiếu của ngôi chùa.
\- Linh Đan đấy à con?
Sư thầy ở trong phòng nghe thấy tiếng quét sân đi ra thì thấy cô.
\- Dạ, con chào thầy.
\- Hôm qua, bọn trẻ lại ra ngóng con đấy.
\- Dạ con đi làm rồi thầy ạ. Hôm qua ngày đầu tiên con đi, mới học việc ạ nên con về muộn quá. Bọn trẻ ra thầy bảo con thu xếp công việc sang tuần lại tiếp tục dạy thầy nhé.
\- Chúc mừng con thuận buồn xuôi gió. Làm gì thì làm, phải giữ sức khỏe. Mẹ con sao rồi?
\- Mẹ con khỏe rồi thầy.
Quét song sân chùa cô xin phép thầy đi về để đi làm.
Ngày làm việc thứ 2 của Linh Đan. Công ty vào làm việc là 8h sáng, cô đến trước 15 phút, dọn dẹp một chút trong phòng làm việc. Mọi người lần lượt có mặt.
\- Linh Đan đến sớm thế?- Thu Mai hỏi.
\- Dạ, em đi xe buýt, sợ trễ giờ làm nên cứ đi sớm một chút thì hơn chị ạ.
\- Nhà em ở đâu mai anh qua đón.- Anh Phan nhận phần.
\- Linh Đan mang hồ sơ vào cho chị sau đó chị phân việc ngày hôm nay.- Chị Thu Mai thay đổi sắc mặt.
\- Dạ chị.
\- Này, nhớ vụ em thực tập sinh lần trước thôi, xí xớn vừa thôi bố ạ, không em Thu Thảo Mai em ấy lại cho ăn dưa hành cả tháng. Kiên nói nhỏ vào tai Phan.
Phan nhìn theo bước chân của Linh Đan khuất sau cánh cửa phòng trưởng phòng.
\- Tôi cảm nhận thấy bầu không khí oi ả rồi đấy.
\- Làm việc của mình đi. Kiên nhắc.
Phòng của trưởng phòng, Thu Mai gập bộ hồ sơ lại:
\- Thu hướng dẫn em làm tốt lắm. Em cần học nhiều từ Thu. Đây là hồ sơ năm căn hộ cao cấp, em tìm hiểu kỹ trước. Việc này chị sẽ bảo chị Duyên giúp em, chị Duyên làm rất tốt. Doanh thu của chị ấy lúc nào cũng cao nhất phòng. Chỗ hồ sơ này, em và Thu xử lý nốt cho chị trong hôm nay.
Thu Mai đưa cho Linh Đan một tập hồ sơ dày không kém ngày hôm qua là bao. Ra khỏi phòng Linh Đan về chỗ làm việc. Mọi người nhìn cô bé với một chồng hồ sơ đều lắc đầu ngao ngán. Việc này, quá quen thuộc, trước Thu cũng có mấy người được nhận vào làm rồi không chịu nổi cách làm việc của vị trưởng phòng nên bỏ. Đến lượt Thu, không hiểu sao sau ba ngày làm việc hết công suất đến 9-10h đêm thì không bị hành nữa. Giờ lại tiếp tục đến lượt Linh Đan.
\- Gì nhiều thế này em? Thu hỏi Linh Đan
\- Chị Mai giao cho em hồ sơ năm căn hộ cần giao bán. Với hồ sơ chị em mình cần làm ngay trong hôm nay.
Thu xem qua hồ sơ mấy căn hộ. Hóa ra là hàng tồn kho hàng năm nay, khách đến rồi đi, còn không ai trả giá một câu. Trong phòng này toàn người làm lâu còn không bán nổi. Giao cho một người chân ướt chân ráo vừa vào, sau 1-2 tháng mà không bán được thì với lời phê “ không có năng lực" của trưởng phòng, Linh Đan chắc chắn một đi không trở lại.
\- Chơi khó em đây à?
\- Sao chị? Linh Đan hỏi lại Thu.
\- Ý chị là em vừa đi làm thì sao mà làm nổi hết nhiều công việc thế này.
\- Không sao chị à, làm nhiều biết nhiều mà, phải làm thì mới giỏi được ạ.
Truyện khác cùng thể loại
51 chương
23 chương
1439 chương
46 chương
11 chương
61 chương