Y Gia Truyền Kỳ [Đồng Nhân Nữ hoàng Ai Cập]

Chương 42 : Điện hạ, ngài không thể… không thể làm như vậy được

Ở trên cây một đêm, rốt cuộc Izumin cũng cảm nhận được thế nào là sứt đầu mẻ trán. Người sinh bệnh thật không ngoan ngoãn chút nào, dù toàn thân rét run luôn tìm mọi cách chui rúc trong lòng hắn cố gắng tìm kiếm sự ấm áp, miệng lại cứ không ngừng thì thào thứ ngôn ngữ mà Izumin không hiểu được. Izumin đoán đó là ngôn ngữ ở quê hương của nàng, nhưng mà nàng lẩm bẩm suốt làm hắn không thể chợp mắt chút nào, vai hắn cũng rất đau, nhưng hắn không thể ngất đi, nếu không hai người chắc chắn sẽ rơi khỏi cây. Lại một ngày trôi qua, khi ánh mặt trời xuyên qua các táng lá cây soi rọi khắp nơi như mang theo sự sống mới, từ sau khi trải qua lũ lụt ở Ashur, bầu trời luôn âm trầm cả ngày, hiện tại giống như được giải thoát khiến cho người ta vui mừng khôn siết. Izumin nâng tay che chắn ánh sáng rọi vào mắt, nhìn Ynanna ở một bên môi khô khốc, trong lòng thầm nghĩ: Để nàng tiếp tục bị sốt sẽ chết nhanh hơn hay cho nàng uống một chút nước bẩn bên dưới sẽ chết nhanh hơn? May mà lúc này lại có vài con bồ câu bay qua sau lưng Izumin, sau đó là giọng nói kích động của Luka vọng tới tai hắn. Hazas tướng quân mang theo Luka và vài mật thám Hittite, không biết tìm được ở đâu một con thuyền nhỏ, từ tối đến sáng tìm kiếm khắp thành Ashur một lần. Ashur hiện tại đã là một tòa thành chết, Algol đã mang theo người đến Nineveh ở thượng du sông Tigris. Trải qua hai ngày một đêm, nước trong thành đã rút chỉ còn cao đến ngang eo người, sau khi nước lũ giảm dần Hazas tướng quân đã dùng sức mạnh cướp được một thuyền nhỏ của người khác, lòng nóng như lửa đốt đi ngược dòng tìm kiếm tung tích vị chủ nhân trẻ tuổi của ông. Vào lúc mọi người lo đến sốt ruột, thì đám bồ câu của Luka đã báo về tin hữu dụng. Hazas tướng quân đoạt lấy mái chèo tự mình chèo đến thân cây đó, nhìn thấy vương tử thì vừa an tâm vừa kích động. Vẻ mặt vương tử trông rất mệt mỏi, nhưng tinh thần vẫn còn rất tốt, trên vai tuy có vài vết máu nhưng cũng không quá nghiêm trọng. Suqammumu đang nằm ngủ ở trên người vương tử, không thì thấy gương mặt, nhưng không khí giữa hai người có vẻ vô cùng yên ắng bình thản. Hazas tướng quân âm thầm bĩu môi, hai người này thực sự cần ông đến cứu sao? Nhìn xem bầu không khí này tốt đẹp biết bao. Chờ đến khi bọn họ xuống khỏi cây, Hazas tướng quân mới phát hiện khung cảnh ông nhìn thấy chỉ là giả tạo, ngày đó vương tử bị trúng tên còn chưa khỏi, lại dùng sức bỏ trốn nên chỗ vết thương lại nứt ra chảy máu rất nhiều. Luka nhận lấy Ynanna ôm vào lòng, chỉ cảm thấy người này cả thân nóng ran, nhưng đưa mắt nhìn cảnh thê lương lũ lụt xung quanh, nơi nào tìm được y sư, trong lòng hắn rất biết ơn Ynanna đã cứu vương tử trốn khỏi vương cung Ashur, liền đem chuyện ân oán nho nhỏ ở Cappadocia quên đi. Lấy ra một túi nước ở bên hông, nhẫn nại cho Ynanna nhuận môi từng chút một. Hazas tướng quân đang lấy nước rửa vết thương cho vương tử, lại bôi chút thuốc trị thương rồi băng lại, nhưng mà ông cũng không phải ngốc tử, trên vai có một vết thương nho nhỏ như dấu răng, nhìn thế nào cũng là do nữ nhân cắn! Ông đoán không ra giữa vương tử và Ynanna đã phát sinh chuyện gì, nhưng ông sớm là lão già tinh tường, bôi thuốc vết thương trúng tên, lại liếc măr1 nhìn đến dấu răng kia, miệng lo lắng hỏi “Vương tử, dấu răng kia có muốn bôi thuốc hay không?” Izumin không đáp, đưa mắt nhìn tên đầu sỏ gây nên đang bất tỉnh nhân sự kia, lắc lắc đầu, kéo lại y phục che vai, ngoắc Hazas đưa tai lại gần hỏi “Algol đâu?” “Chắc là đã chạy trốn lên thượng du.” Hazas tướng quân ôm ngực cười nói “Algol này lòng tham không đáy, mới đầu muốn có vùng Mitanni cổ, lại mưu tính chiếm lấy vùng giao hội giữa sông Euphrates và sông Habu, đem con đường trọng yếu từ Đại lục hải đến Harappa quốc nắm trong tay, nhưng lại mặc hiệp ước kết minh mà bắt cóc vương tử, còn dùng nữ nhi sông Nile dụ Menfuisu vương rơi vào bẫy, dã tâm thật sự rất lớn, nhưng đáng tiếc vận khí quá tệ. Hiện tại hắn muốn bảo vệ Ashur cũng rất khó, Ashur tổn thất nghiêm trọng, có lẽ nội trong mười năm nữa sẽ tạm yên ổn.” Izumin cũng gật đầu đồng ý, nhưng bảo thủ nói “Chúng ta nên thừa dịp loạn tức tốc về nước, có lẽ phụ vương và mẫu hậu ta đang lo lắng. Nếu ta đoán không sai, quốc thư của Algol vài ngày nữa sẽ gửi đến nước ta và Babylon.” Sờ sờ râu, Hazas tướng quân cười nói “Chỉ sợ Algol sẽ mặc cả, không thể tổn thất nhiều hơn trận lũ này, vương tử nếu muốn xả giận, vương cũng sẽ không ngăn cản.” Izumin sờ đầu vai bị thương, sắc mặt trầm tĩnh nói “Để bị thương bị bắt, cũng là do bản thân ta suy nghĩ không chu toàn. Chẳng lẽ muốn ta sau này giống như Menfuisu, vì đối phương lấy nữ nhi sông Nile ra uy hiếp, mà thúc thủ chịu trói sao? Tướng quân, Ashur mặc dù rất đáng giận, nhưng thanh danh của Ai Cập lần này, chỉ sợ sẽ làm cho các chư quốc xung quanh kinh sợ. Vô luận thế nào, Ashur là thông đạo từ Ai Cập đến Lưỡng hà và bình nguyên Anatolia, dù là chỉ vì chống lại Ai Cập, chúng ta cũng không thể khinh người, mà càng phải trợ giúp Ashur một phen, ít nhất không thể để khi nó đối đầu với Ai Cập mà chúng ta không kịp trở tay.” “Vương tử nói phải.” Hazas tướng quân cũng thu liễm tâm tình “Nhưng mà trong thời gian nửa năm, chỉ vì một nữ nhân, mà nước ta, Ashur và Ai Cập đã hai lần phát sinh xung đột không nhỏ, có lẽ không tới hai năm nữa sẽ xảy ra đại chiến, như vậy cũng giống với suy tính của vương tử. Chúng ta đích xác nên tức tốc về nước, nhanh chóng thương lượng đối sách, nếu có thể, nên nhân cơ hội Algol dâng quốc thư, cùng Ashur ký kết lại hiệp ước cũng không có gì đáng ngại.” Izumin dường như nghĩ tới điều gì, nhíu mày hỏi “Người của chúng ta đâu?” Hazas tướng quân thở dài “Người và những cứ điểm của quốc ta bao năm qua gầy dựng ở thành Ashur bị tổn thất rất lớn, những người còn sống đều đang ở trên thuyền này, lộ trình trở về tuy rằng không có gì đáng chú ý, nhưng cũng phải cẩn thận gấp bội.” Bởi vì cả đoàn người bị thương, người sinh bệnh, nên sau khi Izumin thương lượng với Hazas, quyết định xen lẫn vào đoàn thuyền chạy nạn lội ngược dòng sông Tigris lên thượng du, ghé vào thị trấn Amida ở gần đầu nguồn sông nghỉ ngơi hồi phục, lại tiếp tục đổ bộ băng qua kinh đô ở cao nguyên Armenia, tới đầu nguồn sông Hồng, lại một đường chèo thuyền xuôi theo dòng sông trở về Hattusa. Đây là cách nhanh nhất, lộ trình đổ bộ cũng rất ít, hiện tại đây cũng là con đường an toàn nhất, trong Ashur đang vô cùng hỗn loạn, bởi vì kho lúa quan trọng nhất ở vùng trung và hạ du đã bị hủy, vì để sống sót qua mùa đông, vô số người đều kéo lên thượng du. Về phần Algol ứng phó như thế nào, Izumin chỉ có thể cười nhìn xem hắn ta sứt đầu mẻ trán. Sau khi tới Nineveh, Hazas cho người mua một con thuyền lớn hơn thoải mái hơn tiếp tục hành trình, đem đám người đang chen chúc chờ được vào thành ở thượng du ném ở sau đầu. Amida vốn là thị trấn biên cảnh của Mitanni, diện tích gần bằng thủ đô Washukanni, sau khi bị Hittite chinh phục, người Khurrites tuy rằng không nuôi mộng phục quốc, nhưng mà người Hittite, Urartu và Ugarit du nhập vào, dần dần đồng hóa dân cư. Chính sách của Hittite quốc đối với dân chúng không dùng bạo lực phản kháng tương đối dễ chịu, thậm chí còn đem thần dông tố Tasope của người Khurrites mà thiên quốc nữ vương Hepate đặt vào trong thần điện. Do ảnh hưởng lan rộng ở vùng Lưỡng hà, vì người Khurrites cung phụng nữ thần Ishtar – Shawashka, cho nên tuy Ishtar không phải thần linh của người Hittite, nhưng Hittite vương vẫn luôn quan tâm cấp cho vị nữ thần chiến tranh này một địa vị cao quý. Bởi vì không có y sư cũng không có thuốc, cho nên thuyền đã đi được hơn mười ngày mà Ynanna vẫn chưa hạ nhiệt, các y sư người Sumer lúc này đều đã bị triệu tập vào trong vương cung Aahur tạm thời, chăm sóc cho các vị vương giả của quốc gia. Ynanna chỉ có thể trông cậy vào chút thảo dược của Luka, mặc dù không còn chuyển biến xấu, nhưng cũng không mấy khả quan. Chờ đến khi đến Amida tình hình có vẻ ổn một chút, mới tìm được y sư Hittite có trình độ tạm ổn, nhưng mà Luka đã mệt không thể chịu nổi. Izumin mặc dù thấy bệnh tình Ynanna vẫn như cũ, nhưng việc trở về là rất quan trọng, cho nên hắn cũng không vì nàng mà lưu lại quá lâu. Hồng hà là gọi theo tiếng Hy Lạp, có người còn gọi là “sông Harris”, ý nói dòng sông có màu đỏ. Nó cách đầu nguôn Lưỡng hà không xa, bắt nguồn từ cao nguyên Anatolia, mới đầu chảy về phía Tây, sau đó rẽ sang phía Bắc, cuối cùng chảy vào Biển Đen, là dòng sông dài nhất trên bản đồ Thổ Nhĩ Kỳ ngày nay. Tuy rằng đã tiến vào lãnh thổ Hittite, nhưng Izumin vẫn không buông lỏng cảnh giác, khi nghỉ ngơi hồi phục ở Amida, hắn thậm chí không có yêu cầu quan địa phương đến bái kiến, chỉ lặng lẽ đến rối lặng lẽ đi, ngoại trừ bổ sung thêm mật thám từ các cứ điểm, hết thảy hành động đều lặng yên không một tiếng động. Hazas tướng quân thấy thuyền nhỏ vốn thoải mái lại bởi vì thêm người mà trở nên chật chội, liền hỏi vương tử nên an trí cho Ynanna thế nào, Izumin tất nhiên sẽ không để cho Ynanna ở cùng phòng với nam nhân khác, nhưng nếu phải làm thêm một cái giường thì rất hao tốn, lại nghĩ đến trong khoảng thời gian này đều hắn thay y phục cho Ynanna, liền không có gì do dự, chỉ vào phòng của hắn. “Bảo Luka tiếp tục chăm sóc nàng đi.” Izumin cảm thấy không có vấn đề gì lớn nói “Hắn là người đáng tín nhiệm, cho hắn quyền ra vào phòng ta.” Hazas tướng quân có chút khó xử nói “Ta định ngày mai trước khi xuất phát sẽ để Luka rời thuyền đi Ugarit, ở đó hắn có thể ngồi thuyền vượt Đại lục hải trở lại Ai Cập, để quan sát động tĩnh ở Ai Cập, vô luận thế nào, nữ nhi sông Nile vẫn tín nhiệm hắn.” Izumin vương tử lạnh lùng cười “Tín nhiệm thì tín nhiệm, chỉ sợ lúc nàng chạy trối chết sớm đã quên mất Luka, ngươi bảo Luka nên bảo trọng bản thân đi, hắn dù sao cũng ở bên người ta nhiều năm, bồi dưỡng không dễ, nhiệm vụ lần này đã xong rồi, để cho hắn trở về đi thôi.” Dứt lời, hắn liền xốc mành bước vào phòng của mình trên thuyền. Izumin đã từng nhìn qua Luka đang chăm sóc Ynanna, hắn tiến tới cởi hài ngồi ở mép giường, trong tay cầm một lọ nước, đột nhiên lại không biết làm thế nào cho phải, hắn cũng không có nhẫn nại như Luka mà chậm rãi bôi nước lên môi nàng. Hắn dùng một ngón tay cạy mở miệng Ynanna, lấy miệng lọ nước nhắm ngay đó, chậm rãi rót nước vào. Ynanna đang sốt mê mang sẽ không nuốt, nước bị trào ra, tay Izumin run lên, miệng lọ chuyển tới trên đầu Ynanna, chảy ra rửa mặt nàng. Izumin cầm lọ nước còn chưa cạn, nhìn nước chảy xuống ẩm vào trên đệm giường, im lặng một chút, vẫn là theo thói quen gọi với ra ngoài “Luka, mang chăn đệm mới vào đây cho ta.” Luka nghe lệnh làm việc, khi tiến vào nhìn thấy cảnh tượng trong phòng liền phát hoảng, vừa đổi chăn vừa dè dặt cẩn trọng nói với vương tử “Điện hạ, nếu như ngài không biết làm, có thể lấy bàn chải lông dê thấm chút nước chậm rãi thoa lên môi Suqammumu, ngài không thể… không thể làm như vậy được.” Quả nhiên sau khi Ynanna bị tạt nước đã cảm lạnh, lúc hoàng hôn lại bắt đầu phát sốt. Luka uy cho nàng uống chút thảo dược cuối cùng, lấy chăn đắp cho nàng, nói là để mồ hôi xuất ra nhiều sẽ khỏe nhanh hơn. Lúc Izumin đi ngủ trở về nhìn, thấy nàng giống như đang giãy dụa trong chăn, vừa chảy mồ hôi vừa rên “Lạnh”. Hắn do dự một chút, ôm chăn của bản thân đến, đắp cho Ynanna thêm dày. Lúc Luka tiến vào nhìn thấy, lại phát hoảng nói “Điện hạ, ngài làm như vậy, Suqammumu sẽ ngộp chết…” Tóm lại, sau khi hừng đông, Luka cũng khởi hành, mà Ynanna dưới sự chăm sóc cẩn thân của hắn đã dễ chịu không ít. Nhưng mà Luka không biết sau khi hắn đi, Ynanna mém chết trong tay vương tử, tuy rằng vương tử cũng không cố ý.