Xuyên vào câu chuyện trong sách 3

Chương 36 : chương 7.2

Cecily, người quả thật chẳng buồn thay sang đồ đi săn., ngửa đầu và lườm Gabriel Lightwood đang đứng ở cửa trông như một con gia tinh tọc mạch. “Có lẽ tôi chẳng hứng nghe ý kiến của anh.” “Có lẽ.” Anh bước một bước vào phòng. “Thiên Thần cũng biết anh trai cô chẳng bao giờ thèm lắng nghe tôi.” “Có lẽ ở điểm này anh em tôi cùng chung ý kiến,” Cecily nhận xét và rút kiếm khỏi sàn. “Còn lại thì không giống nhau lắm.” Gabriel đã đứng đằng sau cô. Cả hai đều in hình trong một chiếc gương tập; Gabriel cao hơn cô nhiều, và cô thấy rõ gương mặt anh qua vai cô. Gương mặt anh xương xương kì lạ; nhìn từ góc độ này thì thấy anh đẹp trai, nhưng nhìn ở góc khác lại trông anh kỳ quặc. có một vết sẹo nhỏ trăng trắng ở cằm, như thể anh bị một lưỡi dao mỏng đâm vào. “Cô có cần tôi chỉ cho cách cầm kiếm không?” “Tùy anh.” Anh không trả lời và chỉ vòng tay quanh, chỉnh cách cô cầm đốc kiếm. “Cô không được chúc mũi kiếm,” anh nói. “Cầm thế này-mũi kiếm hướng thẳng-để nếu đối thủ tấn công, hẳn ls sẽ lao thẳng vào kiếm của cô.” Cecily chỉnh cách cầm theo. Đầu óc cô đang nghĩ ngợi rất lung tung. Bao lâu nay cô cứ nghĩ Thợ Săn Bóng Tối là đám quái vật. Những con quái vật đã bắt cóc anh trai cô, và cô là người hùng phi ngựa đến giải cứu anh, dù cho anh không thấy mình cần được cứu. Nhưng kì lạ thay, dần dần cô nhận ra họ con người đến độ nào. Cô cảm nhận được hơi ấm tỏa ra từ người Gabriel, hơi thở anh làm lay động tóc cô, và cô thấy là lạ khi ý thức được nhiều điểm khác ở người con trai kia: cảm giác về sự hiện diện của anh, cái chạm của anh, mùi hương của anh... “Tôi đã thấy cách cô chiến đấu lúc ở nhac Lightwood,” Gabriel Lightwood nói thầm. Bàn tay chai sần của anh áp lên tay cô, và Cecily cố lắm mới không rùng mình. “Tệ à?” Cô cố giả giọng đùa cợt. “Nhiệt huyết. Có những người chiến đấu vì bổn phận và cũng có những người chọn cầm vũ khí vì thích thế. Cô là vì thích.” “Tôi không...” Cecily lên tiếng, rồi nvuwnv ngang khi cửa phòng tập mở. Đó là Will, cơ thể săn chắc, vai rộng đứng dềnh dàng choán hết cửa. Đôi mắt xanh của anh đang nổi giông tố. “Đang làm gì ở đây, hả?” anh hỏi. Tối kia họ mới hòa thuận thế cơ mà! “Em đang tập,” Cecily nói. “Anh đã bảo rằng em chẳng thể nào khá lên nếu không chịu tập tành cơ mà.” “Anh không hỏi em. Anh đàn hỏi gã Gabriel Lightworm đằng kia.” Will hất hàm về hướng chàng trai còn lại. “Xin lỗi. Là Lightwood mới phải.” Gabriel từ từ bỏ tay đang vòng qua người Cecily. “Kẻ dạy em gái cậu cầm kiếm rõ ràng đầy thói hư tật xấu. Tôi chỉ đang giúp thôi.” “Em đồng ý để anh ấy dạy,” Cecily nói, không hiểu sao mình lại đỡ lời cho Gabriel, nhưng chắc là cô muốn chọc giận Will. Cô đã thành công. Mắt anh nheo lại. “Và hắn có nói với em rằng bao nhiêu năm nay, hắn luôn tìm cách trả đũa vụ anh xúc phạm em gái hắn không? Và còn cách nào tốt hơn là lợi dụng em nào?” Cecily quay phắt lại nhìn Gabriel đang mang vẻ mặt vừa bực bội vừa giận dỗi. “Phải thế không?” Gabriel không trả lời cô mà chỉ nói chuyện với Will. “Nếu chúng ta sống chung dưới một mái nhà, Herodale, vậy chúng ta phải học cách đối xử tốt với nhau. Cậu không thấy vậy à?” “Khi nào tôi còn bẻ tay anh dễ như nhìn anh, tôi còn không thấy vậy.” Will đưa tay ra lấy thanh trường kiếm khỏi tường. “Giờ ra khỏi đây, Gabriel. Và để em gái tôi yên.” Nhăn mặt. Gabriel không muốn gây sự với Will, nhưng cái cách nói của Will khiến Gabriel nổi quạu. “Cậu sẽ không bao giờ làm được như vậy với tôi khi còn để một cô gái thay cậu đỡ đòn.” Anh hung hăng nói. ‘Thay mình đỡ đòn? Là Arya sao?’ Will nhớ lại hôm ở nhà Benedict và Arya đã chịu cú đợp của con giun thay anh. Will tặc lưỡi định phản bác thì Arya từ đằng sau lưng anh bước ra nói: “Vậy xem người đó có xứng đáng hay không đã.” “Tức là Will là kẻ yếu, nên cô mới cứu anh ta?” Gabriel nói, trên tay anh còn cầm con dao lúc nãy muốn xông vào đánh nhau với Will. “”Sai. Will là kẻ mạnh nên tôi mới giúp anh ta.” Môi Arya cong lên thành một nụ cười, ánh mắt sắc lẹm. Cô giơ một ngón tay lắc lắc. “Trên chiến trường chỉ có kẻ mạnh mới giết được nhiều địch mà thôi.” “Cô dựa vào đâu mà đánh người đó mạnh hay yếu?” người đó có thể đỡ được.” Gabriel hỏi. “Kẻ yếu chỉ một nhát là gục, còn kẻ mạnh sẽ đỡ được của tôi năm chiêu.” Arya giơ bàn tay năm ngón ra cười nói. “Tôi yếu hơn cô ấy hả?” Will nhéch mép, hạ thanh trường kiếm xuống. “Tất nhiên!” Cô quay đầu nhìn anh nở một nụ cười tự tin. Cecily và Gabriel đều ngơ ngác. Arya lại đối Gabriel nói. “Muốn thử không?” “Đừng khinh thường tôi!” Gabriel tức giận, anh từng được dạy bởi những giáo viên giỏi nhất, không có chuyện mà có thể thua dưới tay một cô gái trông còn mỏng manh, yếu đuối hơn anh được. Nhưng ra tay với một cô gái lại không phải là cung cách của quý ông. “Vậy tôi bắt đầu trước nhé!” Vừa dứt lời là cô xông lên luôn, chỉ trong cái chớp mắt.