Cô có hận với Lưu Tấn Hàn đúng chứ? Bọn tôi cũng có mối thù với hắn, mối thù giết gia đình. Chi bằng chúng ta cùng hợp tác? Lan Yên Nguyệt hiện tại trầm ngâm 1 hồi, phe của nó và phe của nam nữ chính thù địch với nhau ai cũng đều biết mà trong phe của nam nữ chính có sẵn 1 người muốn giết 1 trong số đó, nếu cùng hợp tác chắc chắn sẽ làm cho phe nam nữ chính hỗn loạn rồi biến mất vĩnh viễn. Vả lại, trong thời điểm hỗn loạn này, pháp luật và những thứ luật lệ đều không còn; hiện giờ mạng người không bằng 1 mẩu bánh. Càng tàn ác, dị năng càng mạnh thì sống mới có thể lâu. Thiện và ác giờ đây đâu còn ai quan tâm, điều mà họ muốn là tồn tại, đồ ăn thứ để thỏa mãn tất cả dục vọng của họ. Zombie hiện tại còn không thể giết theo cách bình thường được, bắt buộc họ phải dùng dị năng, vũ khí đặc biệt; bắt buộc họ phải tỉnh táo để nhận ra mọi thứ xung quanh không còn là thế giới mà họ từng sống, họ phải kịp thích nghi với cuộc sống đầy máu me và tàn bạo này để sống sót. Nếu hiện giờ Lan Yên Nguyệt hiện tại hợp tác với bọn nó giết nam chính thì mấy ai quan tâm? Đây là 1 cơ hội tốt để Lan Yên Nguyệt hiện tại trả mối thù của mình, Lan Yên Nguyệt gật đầu chấp thuận rồi nói thêm: - Lý do vì sao tôi ở tương lai lại muốn bảo vệ hắn ta? - Vì hắn ta đơn giản là 1 người tốt chăng?- nó như có như không trả lời Lan Yên Nguyệt hiện tại Nó nhún vai, cô liền lên tiếng trả lời Lan Yên Nguyệt hiện tại: - Cái này cô nên hỏi chính cô ở tương lai, hỏi chúng tôi thì sao chúng tôi biết? Lan Yên Nguyệt hiện tại nghe xong liền gật gật đầu, Vân nãy giờ im lặng hiện giờ liền lên tiếng: - Cô giờ cứ về trước, tất cả mọi thứ phải kiềm nén lại, tất cả dều không mang lại chú ý cho những người khác thì cô làm. Còn về việc giết hắn như thế nào thì chúng tôi sẽ cung cấp sau. Lan Yên Nguyệt hiện tại gật đầu rồi trở về đội. Tất cả những học sinh trong ngày thi ngày đó đều ở lại căn cứ do trường lập ra, hiệu trưởng và các hiệu phó nhà trường đều là người trong quân đội, họ lấy lương thực và dị năng giả tốt nhất để bảo vệ, nuôi sống bản thân họ. Đêm đó, vẫn như thường lệ, nó bí mật tới 1 sân thượng của 1 tòa nhà cao ốc gặp Lạc Ân Minh. Hắn ta tham vọng yêu cầu nó: - Lan Đông Ly, cô mau tìm cách cho căn cứ trên thế giớ này sụp đổ đi, ta muốn được thống trị thế giới! Ẩn giấu đi nụ cười nham hiểm cửa bản thân, nó trả lời: - Được, nhưng muốn thống trị, ngươi phải là zombie mạnh nhất, nói cách khác ngươi phải là zombie vương, ngươi đồng ý chứ? - Đương nhiên là đồng ý!- hắn ta bất chấp trả lời - Được, ta cần thời gian để nghiên cứu thuốc cho ngươi, không lâu đâu, rồi ngươi sẽ được thưởng thức cảm giác tuyệt vời. Trải qua 1 năm trong đại dịch, con người dường như đã quen thuộc với thế giới nhuốm màu máu này, những công trình nghiên cứu, các tổ chức đào tạo để giết zombie cấp cao, các căn cứ cho người sống sót lần lượt được thành lập và phát triển, khả năng con người sẽ chiến thắng đại dịch ngày 1 gần. Điều này không có gì lạ vì con người đã có dị năng từ trước chỉ là zombie cũng xảy ra mặc dù với quy mô nhỏ và ngắn ngủi nhưng cũng đủ để khiến cho con người phải khiếp sợ. Một tháng sau lần gặp mặt của nó và hắn đêm đó, nghiên cứu thuốc của nó được thông báo là đã hoàn thành. Tiêm cho hắn 1 loại dung dịch màu xanh lá; hắn không biến hóa thành zombie nhưng thực sự hắn hắn đã tương đồng với zombie vương rồi. Điều khiển các zombie tụ họp thành 1 trận zombie triều, hắn ra lệnh cho thế trận tiến tới, đánh chiếm căn cứ ở trường học. Sự hỗn loạn trong căn cứ nổ ra, cuộc chiến máu me xảy ra thay thế cho những ngày Tết tươi đẹp; nếu những căn cứ khác đều ngập tràn màu rực rỡ của pháo hoa, tiếng cười của con người thì căn cứ bên nó lại ngập tràn màu máu, màu của dị năng, tiếng la hét của con người.