Ta vừa tỉnh lại liền nhìn đến các sư phụ cùng thần tiên cô cô ở trong đình uống trà, liền chạy lên, "Sư phụ, nghĩa phụ, thần tiên cô cô, Nhị sư phụ, các người tại sao lại ở chỗ này à?"
Nhị sư phụ cao hứng nói, "A, Nghiên Nhi, con đã đến rồi a! Đến đây, bảo bối của Nhị sư phụ!"
Ta không biết chuyện gì xảy ra, ngoan ngoãn đến bên cạnh Nhị sư phụ, "Nhị sư phụ, người tìm Nghiên Nhi có chuyện gì không?"
Nhị sư phụ đem quyết định mà mới vừa rồi bọn họ thương lượng nói cho ta biết.
Ta được đến tin tức này thật cao hứng, nhảy dựng lên ôm sư phụ bọn họ, hôn một cái, "Thật tốt quá, như vậy con sẽ có thể có tư cách sống ở bên người Hiên ca ca rồi!"
Nghĩa phụ có chút ghen, "Thì ra con cùng chúng ta học võ công y thuật là vì Hiên ca ca của con a!"
Ta cười cười, ôm cổ nghĩa phụ, "Nghĩa phụ, không nên tức giận nha! Con cũng không phải là bởi vì Hiên ca ca không đâu, con cũng là bởi vì nghĩa phụ cùng đẹp trai luôn thương con, con mới dụng tâm học như vậy đấy!"
"Vậy sao? Ta thì xem ra Nghiên Nhi của chúng ta sẽ vì ta đâu. Con không phải là vì Hiên ca ca của con uy hiếp ta ư, nếu như không giúp con giữ tốt Kỳ Lân quả, con cũng không làm đồ đệ của ta không?" Nhị sư phụ uất ức cùng ta kể khổ.
Ta nhất thời bị Nhị sư phụ nói á khẩu không trả lời được, ta vội vàng lôi kéo Nhị sư phụ làm nũng, "Ai nha, Nhị sư phụ, không nên như vậy! Mặc dù con cũng có một điểm nhỏ tư tâm, nhưng sau đó cũng là cùng mọi người nói giỡn chơi đùa mà!"
"Hiện tại thừa nhận đi, các ngươi xem Nghiên Nhi thật là trọng sắc khinh hữu* a!" Nhị sư phụ đi theo nghĩa phụ bọn họ tố cáo.
"Như vậy Nghiên Nhi cũng là chỉ bởi vì Hiên ca ca của con mới theo chúng ta học võ công !" Ngay cả thần tiên cô cô cũng đùa với ta.
Ta cúi đầu, "Ừ, có một chút, bởi vì con cùng Hiên ca ca bị người đánh rơi xuống dưới vách đá, bởi vì con vô dụng làm cho bọn hắn dùng con tới uy hiếp Hiên ca ca, cho nên con muốn sau khi học võ công ít nhất con có thể không cần trở thành nhược điểm của Hiên ca ca, cũng có thể tự vệ, cho nên mới cùng các sư phụ học võ ." Ta cúi đầu, vừa khóc vừa giải thích.
"Nghiên Nhi ngoan đừng khóc, nghĩa phụ cùng sư phụ cũng không trách con, nếu như con không phải dùng các võ công của các sư phụ đi làm chuyện xấu, chúng ta cũng sẽ không quá đi so đo." Nghĩa phụ nhìn đến ta khóc, vội vàng giải thích.
"Nghiên Nhi, Nhị sư phụ có thể thu được một đồ đệ khéo léo như vậy cao hứng còn không kịp !" Nhị sư phụ cũng quan tâm an ủi ta.
Thần tiên cô cô ôm ta ở trên đùi của nàng, dịu dàng nói, "Đúng a! Nghiên Nhi, cô cô gặp lại con ở Tàng Kinh các nhìn thấy con xem y thuật cứu người cũng biết con không phải là một thiếu niên xấu xa, hơn nữa còn làm nhiều món ăn ngon này nọ cho cô cô cùng các sư phụ ăn."
Ta cao hứng nhìn thần tiên cô cô, "Có thật không?"
"Đúng a!" Thần tiên cô cô, nghĩa phụ cùng các sư phụ cũng gật đầu một cái.
"Cám ơn thần tiên cô cô!" Ta cao hứng ôm thần tiên cô cô.
"Cho nên Nghiên Nhi của chúng ta vẫn là tốt nhất!" Nghĩa phụ đột nhiên đứng lên, "Nghiên Nhi, về sau nghĩa phụ sẽ đem tất cả võ công của mình truyền thụ cho con!"
"Còn có sư phụ ta cũng sẽ truyền thụ toàn bộ cho con luôn!" Sư phụ cũng không cam chịu yếu thế, kéo ta qua.
"Vậy thì ta cũng thế, Nghiên Nhi là đồ đệ của ta, ta cũng sẽ đem sở học trọn đời của ta truyền thụ cho Nghiên Nhi!" Nhị sư phụ cũng ôm ta, không muốn buông tay nói.
"Ha ha ha, sư phụ, nghĩa phụ, như vậy Nghiên Nhi liền phải nhờ các sư phụ rồi!" Ta cao hứng vừa nói.
"A! Nghiên Nhi thật đáng yêu!"
"Ta thật thích Nghiên Nhi!" Các sư phụ đối với ta cũng yêu thích không buông tay.
Ta cực kì cao hứng , như vậy là có thể học được tốt hơn nhiều, chờ mình học xong rồi sau đó trở về tìm Hiên ca ca, nhất định phải cùng Hiên ca ca khoe khoang thật tốt, khiến Hiên ca ca hâm mộ Nghiên Nhi.
Vì Hiên ca ca, ta nhất định muốn cố gắng, học giỏi tuyệt kỷ của các sư phụ, nghĩa phụ cùng thần tiên cô cô.
Ta đang nhìn bầu trời, Hiên ca ca, huynh nhất định phải chờ Nghiên Nhi, Nghiên Nhi sẽ trở lại!
Truyện khác cùng thể loại
85 chương
120 chương