Ta hiện tại mỗi ngày đều cùng Nhị sư phụ học y thuật, cũng phát hiện càng ngày càng thích, nếu như y thuật của mình tốt, như vậy thì nếu Hiên ca ca bị thương nặng hơn cũng không cần lo lắng rồi.
Vì có thể trợ giúp Hiên ca ca, ta cái gì cũng nguyện ý làm, bất kể cực khổ hơn nữa, ta cũng như cũ nguyện ý!
Ta sẽ không để cho việc trên vách đá lần nữa xảy ra.
Nghĩ tới tình cảnh ở vách đá làm ta không ngừng tự trách, nhìn Hiên vì ta suýt nữa mất đi sinh mạng, ta thật sự là không xứng sống ở bên người của Hiên.
Mỗi lần nhìn cái vòng trên tay mình, ta đều giống như thấy được Hiên, "Hiên ca ca, Nghiên Nhi rất nhớ huynh a! Nhưng là, mỗi lần nghĩ đến ngày đó ở vách đá, Nghiên Nhi thật thương tâm! Nghiên Nhi không muốn mất đi huynh, Nghiên Nhi không cần Hiên ca ca vì Nghiên Nhi có chuyện!"
Cho nên, ta nhẫn nhịn thống khổ, chịu đựng khổ cực, ta cũng phải học giỏi tất cả, như vậy mới có thể ở bên người Hiên ca ca, cùng Hiên ca ca cùng nhau kề vai chiến đấu, Nghiên Nhi học giỏi y thuật, sẽ có thể giúp Hiên ca ca trị liệu vết thương, cho dù là vết thương nặng hơn nữa cũng sẽ không nguy hiểm tánh mạng!
Ở buồi tối lần thứ nhất, ta nhàn rỗi nhàm chán tại hậu viện đi dạo, trong lúc vô tình đi tới Tàng Kinh các.
Ta tò mò đi tới, thấy được rất nhiều y thuật cùng võ học bí tịch, ta an vị trên mặt đất lấy một cuốn xem.
Xem một chút, bất tri bất giác ta liền nằm ở trong đống sách ngủ thiếp đi.
Sáng ngày thứ hai, thần tiên cô cô không thấy được ta liền tìm ta khắp nơi, phát hiện Tàng Kinh các cửa mở ra, thần tiên cô cô cho là đạo tặc đến xem bí tịch, vì vậy thận trọng đi vào, nhưng là khi nhìn đến ta ở trong đống sách an nhàn ngủ, trong tay còn cầm một quyển bổn thảo cương mộc, miệng còn thỉnh thoảng nói tên thuốc, thần tiên cô cô lắc đầu một cái, đi tới bên cạnh ta giúp ta đắp một bộ y phục, sau đó ôm ta đi ra.
Thần tiên cô cô xem bộ dạng ta ngủ say, ôm ta trở về gian phòng của mình, giúp ta đắp kín mền.
Nhị sư phụ thấy thần tiên cô cô từ bên trong phòng của ta ra ngoài, gương mặt kỳ quái hỏi, "Tiên tử, thế nào?"
Thần tiên cô cô cười cười, mang theo Nhị sư phụ rời đi phòng của ta, "Mới vừa rồi lúc ta đi tìm Nghiên Nhi liền phát hiện nàng ngủ ở Tàng Kinh các."
Nhị sư phụ kinh ngạc, tức giận nói, "Cái gì? Nha đầu kia đi Tàng Kinh các? Đi làm gì? Chẳng lẽ là đi học trộm võ công!"
Thần tiên cô cô nhìn Nhị sư phụ, cho dù ai cũng sẽ cho là như vậy, bởi vì trong Tàng Kinh các cất chứa rất nhiều bí tịch võ học, đây là nơi rất nhiều người luyện võ tha thiết ước mơ, cho nên Nhị sư phụ cho rằng như thế là bình thường, thần tiên cô cô thay ta giải thích, "Muốn học trộm cũng là học trộm y thuật của ngươi đi!"
Nhị sư phụ bị thần tiên cô cô cho làm cho đầu đầy nghi vấn, "Đến cùng là có chuyện gì xảy ra à?"
"Chính là Nghiên Nhi của chúng ta không đi học trộm võ công, nàng đi xem sách thuốc!" Thần tiên cô cô cao hứng nói, hài lòng ta không phải là cái loại người xấu vì học trộm võ công của bọn họ, cũng cảm thấy rất may mắn vì mình thu được một đồ đệ tốt.
Nhị sư phụ hài lòng vuốt râu, cười cười, trong lòng đã cao hứng chết rồi, "Ừ, không tệ, ha ha ha. . . Không hổ là đồ đệ của thần y ta a!"
Thần tiên cô cô vỗ bải vai Nhị sư phụ, làm bộ kính nể nói, "Vậy ngươi ở nơi này hảo hảo đắc ý đi!"
Nhị sư phụ cao hứng nói, "Đó là đương nhiên! Có một đồ đệ tốt như thế này, ta có thể không cao hứng sao? Ta nhất định phải đem tâm huyết cả đời của ta cũng giao cho nàng! Ha ha ha. . ."
"Vậy ta liền thay thế Nghiên Nhi cám ơn ngươi!" Thần tiên cô cô cũng rất cao hứng nói, trước kia mình còn có phần bận tâm nàng sẽ trở thành nguy hại, nhưng là hiện tại yên tâm, bởi vì trong Tàng Kinh các có nhiều võ học bí tịch như vậy mà nàng không nhìn, lại đi xem sách thuốc, có thể thấy được nàng không phải là kiểu người mà bọn họ lo lắng như vậy.
Thần tiên cô cô cùng nghĩa phụ, các sư phụ thương lượng, không hề cấm ta tiến vào Tàng Kinh các nữa, tùy ý có thể lật xem sách trong Tàng Kinh các, cũng cho ta học điển tịch võ học trong Tàng Kinh các.
Truyện khác cùng thể loại
82 chương
127 chương
70 chương
53 chương
64 chương
80 chương
25 chương