Buổi học trôi qua trong sự nhiều chuyện của lớp nó,lúc được nghỉ ăn trưa nó bị hắn sai tới sai lui.
.......Vô Lớp.....
-Ê sao mầy nghe lời tên Khánh gê vậy hắn sai gì mầy củng làm,Lin hỏi.
-Hắn dzử điểm yếu tao,nó nằm trên bàn mệt mỏi vì bị hắn sai như osin.
-Ô là gì zậy nói tao nghe tao làm giống hắn coi.
-Mầy muốn chổ mầy hôm nay thơm nhất hôm nay.
-Thôi thôi háhá tao đi về chổ học bài nha nha không nhìu chuyện nửa,nhỏ chạy lấy người.
Truyện là hôm trước bà cô dạy hoá nổi tiếng đanh đá khi dễ học sinh nghèo có tiết lớp nó,nó thấy ghét khi bả mắng lớp là lớp thấp hèn hôm bửa ,nay mua nguyên bịch mắm tôm lên tặng bả cái Nó giả vờ vấp té, thế là nguyên bịt mắm nằm yên vị trên đầu bả,nó trả thù cho lớp ai mà giám đụng nó nó cho ăn mắm tôm như chơi nên nhỏ sợ là pải.
.........Ra Về........
-Ê đi ăn kem tụi bây,Yến rủ cả lớp.
-Okê,ý kiến hay.
-Tụi bây đi đi hôm nay tao có việc bận rồi xin lổi tụi bây ,Linh nói.
-Mất hứng zậy,Minh than van.
-Tao củg bận ui lũ đực rựa tụi bây ik ik hôm khác tụi tao đi,nó lên tiếng.
Cả lớp:Okê bay bay...
..........tua.......tua.........
Nó cho xe đến khu nhi viện thăm mấy nhóc,hắn xử lý chuyện Bang xong tình cờ đi ngang qua nghe tiếng cười đùa,tiếng nói rất quen thuộc vô thức đi theo tiếng phát ra mà đến.
Hắn đến nơi bất gặp cảnh tượng thì nở nụ cười hiếm gặp,tình hình nó đang chơi đùa cùng đám trẻ nụ cười rất trong sáng vui vẻ,nhìn nó bây giờ rất đẹp ,hắn đứng ở ngoài vô thức theo dõi nó rất lâu chợt giật mình sao đó bước đi.
Nó: Con xin phép sư con về.
Sư: Khi nào rãnh con cứ đến chơi bọn trẻ mến con lắm.
Nó: Dạ
.......tua......tua.......
Nó đang trên đường về thì thấy Thuý đang đi vào bệnh viện tò mò kêu tài xế ngừng xe đi chạy theo Thuý theo dõi.
Thuý bước vô bệnh viện thì bác sĩ kêu lại.
-Tiền viện phí cháu không trả sớm mẹ cháu buộc phải xuất viện cháu nên nhanh chóng trả cho bệnh viện.
THUÝ cuối đầu khó xử: Dạ cho cháu thêm một thời gian được không ạ cháu sẽ trả sớm.
Bác sỉ: Cháu phải tranh thủ ,à đúng rồi mẹ cháu cần phẩu thuật gấp nếu cháu không đóng tiền ta e mẹ cháu sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng.
THUÝ: Dạ cháu biết rồi ạ, xin lỗi làm phiền bác.
Bác sỉ đi xa ánh mắt Thuý nhìn theo bóng lưng ông rồi nhìn vào căn phòng bệnh nước mắt Thuý rơi,nó núp gần đó nghe hết cuộc đối thoại.
-Thuý
-San San sau mầy ở đây.
-Tình cờ thui,tao nghe hết rồi.
-Tao,tao phải làm sao đây huhu...ba tao mất sớm chỉ còn mẹ bà ấy cực khổ vì tao mà tao không làm được gì cho bà...hức...hức..tao phải làm sao...hức..số tiền đó quá lớn hức...hức,Thuý ôm nó khóc nhỏ rất lo cho ba ấy.
-Nín đi tao cho mầy mượn tiền.
-Hức..sao ..hức được..
-Được mà tao cho mầy mượn chứ cho luôn đâu từ từ trả tao sau.
-Nhưng...
-Không nhưng nhị zì nửa, tụi mình là bạn bè giúp nhau chắc chết,nó cười tươi vổ vai Thuý.
-Cảm ơn mầy nếu không có mầy tao không biết phải làm sao.
-Được rồi mình vô thăm bác gái đi mầy lau nước mũi coi gớm chết.
Thuý cươi tươi sau đó đi rửa mặt,hai đứa vô thăm bác ấy nó ở chơi một lúc rồi về.
Gia đình Thuý thật khổ nó thật sự nhớ lại ngày tháng lúc trước củng gian nan cực khổ kiếm từng đồng bây giờ được xuyên đến đây nó quyết giúp được ai thì được cố gắng vừa hưởng thụ vừa giúp đỡ người khác sống giàu có một cách không thẹn với lòng.
.................tua tua.........
Cuối cùng cũng đến hội thể thao lớp nó đăng kí nhóm nử gồm nó,Lin,Thuý,Diệu,Yến,Linh.
Nó vr Lin vô phòng thay đồ ,thay đồ mang giày trước ,khi đeo giày vô thì thấy chân đau điếng.
-Chết tiệt ai bỏ miểng chai vô giày mình.
Nó và nhỏ tháo giày ra xem xét thì thấy miểng chai rớt xuống,miểng chai để trong đầu giày nên làm đứt mấy ngón chân của hai nó.
-Hai bây sao vậy chân chảy máu nhiều vậy,yến bước vô thấy chân tụi nó chảy nhiều máu hốt hoảng.
-Ai chơi xấu muốn hại tụi mình thua bỏ miểng chai vô giày mầy xem hết giày mấy đứa kia coi có không.
-Ai ác vậy tao biết tao giết tụi nó,Yến tức giận chạy ra kêu tụi con trai vô đưa hai nó lên phòng y tế,mình thì ở lại kiểm tra giày.
Truyện khác cùng thể loại
21 chương
159 chương
240 chương
148 chương
25 chương