Xuyên không dị giới vô thượng hệ thống
Chương 67 : lâm phi yến dữ dội
Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo Quân Cha con Triệu Vũ đồng loạt thi lễ rồi đứng lên rồi nhanh chóng tiến vào chỗ ngồi của mình.
-“Thiên Hạo người đó là Triệu Phi đệ nhất thiên tài của các thế gia Nguyên Phong Quốc chúng ta cũng là ca ca của tên Triệu Lộc đáng ghét kia”, Thiếu Kiệt ở bên nói nhỏ.
-“Ừ đúng là khí độ bất phàm, nhưng ta có cảm giác đã gặp hắn ở đâu đây rồi”, Thiên Hạo ở bên gật đầu nói.
-“Ngươi không nói đùa chứ, ta nghe nói hắn trở về từ tháng trước nhưng chỉ nhốt mình trong Triệu Gia chưa hề ra ngoài mà”, Thiếu Kiệt khó hiểu nói.
Lúc này trên bục võ đài Mạnh Vân cất giọng nói tiếp.
-“Bây giờ xin mời những người tham gia dự thi lên đài cùng nhau bốc thăm”.
Mạnh Vân nói xong thì lần lượt từng người bước lên rút lấy số thứ tự của mình, Thiên Hạo ung dung bước lên với ánh mắt đầy sát ý của Triệu Phi ở xa.
-“Cha, lần này con nhất định sẽ trả thì cho đệ đệ”, Triệu Phi trầm giọng nói.
-“Ừ, mau đi đi “, Triệu Vũ nhắm chặt đôi mắt đáp.
Chẳng mấy chốc mọi người tham gia đều đã bốc xong số thứ tự của mình.
-“Các vị, lúc nãy công tử Triệu Phi của Triệu Gia phút cuối đến muộn nên hôm nay tổng cộng có bốn mươi mốt người tham gia tranh tài, vẫn như cũ mỗi bảng mười người, người rút được thăm số một sẽ được đặt cách vào vòng sau, ai rút được thăm số một xin mời lập tức rời hàng trở về chỗ ngồi”, Mạnh Vân lần nữa lên tiếng.
-“Thăm số một do ta bốc được”, bên dưới Thiên Hạo đưa tay cầm lá thăm số một đưa lên cao nói.
-“Khốn khiếp hắn may mắn vậy chứ”.
-“Mẹ kiếp lại là tên tiểu tử này, bổn thái tử nhớ kĩ ngươi”.
-“Chúc Mừng Ngô Vương, xin mời người quay về chỗ ngồi quan sát vòng đấu loại”, Mạnh Vân cười nói.
Thiên Hạo nhanh chóng rời hàng trở về chỗ ngồi, Thiếu Kiệt cùng Hưng Quân thấy vậy liền cười ngoắc mồm không ngờ Thiên Hạo lại may mắn như vậy.
-“Lượt đấu đầu tiên của vòng loại của bảng đầu tiên gồm: Lăng Yên với Hàn Cử, Lâm Phi Yến với Lý Thôi, Đặng Long với Đinh Mục, Lý Mị với Kha Liệp, Điền Quang với Mục Linh…….mời các đối thủ chuẩn bị”.
Mạnh Vân vừa dứt lời thì tốp đầu tiên thi đấu liền nhanh chóng tiến về phía võ đài.
-“Biểu ca, nếu vòng trong gặp phải tên Kha Liệp kia thì lập tức đánh cho hắn nằm giường cho đệ, nhìn hắn thật chướng mắt”, Chu Minh nhìn thấy Kha Liệp đi nghênh ngang phía trước liền nói.
Thiên Hạo không nói gì liền bộp sau đầu Chu Minh một cái bảo hắn nghiêm túc vì Chu Khiêm ánh mắt như viên đạn đang nhìn về phía này cảnh cáo hai huynh đệ bọn chúng không được gây họa.
Trên võ đài lúc này đang có một nam một nữ đang đứng đối diện nhau, ánh mắt đang dò xét nhau.
-“Ta là Lăng Yên đến từ Lăng Gia ở U Châu Thành thuộc Nguyên Phong Quốc”, Lăng Yên từ tốn nói
-“Ta là Hàn Cử đến từ Hàn Gia ở Hỏa Lịch Thành thuộc Nam Lâm Tiểu Quốc”, Hàn Cử liền đáp.
Thiên Hạo bên dưới thấy được liền gật đầu thầm nghĩ “ Lăng Yên có ngoài xinh đẹp chỉ tiếc là không bằng Y Lan, còn tên Hàn Cử kia bên ngoài cũng không tệ không biết hai người này tu vi ra sao”.
Lúc này trên sàn đấu Lăng Yên vung kiếm chém về phía Hàn Cử nhưng vô dụng vì Hàn Cử lúc này đã nhanh chóng tránh được rồi tung quyền đánh về phía Lăng Yên, chiêu thức bất ngờ làm cho Lăng Yên bất ngờ lùi về sát mép sàn đấu.
-“Không ngờ tên Hàn Cử này lợi hại như vậy”, Thiếu Kiệt trố mắt nói.
-“Đúng vậy, bất ngờ phản kích đối thủ làm đối thủ phải lùi lại sát mep sàn đấu, rất có bản lĩnh”. Thiên Hạo gật đầu tán thành.
Lăng Yên trên sàn đấu bị Hàn Cử bất ngờ phản công liền nhanh chóng lấy lại tỉnh táo xoay kiếm liên tục đánh về hướng Hàn Cửu miệng nói lớn:
-“Hãy thử Lăng Gia Vạn Kiếm Công Pháp của ta”.
Hàn Cử nhìn thấy từng đợt ảnh kiếm quay quanh Lăng Yên rồi hướng về phía mình đánh tới thì sắc mặt biến đổi liền xuất công pháp chống đỡ, chỉ thấy xung quang Hàn Cử bào trùm một mảng bảo vệ làm cho kiếm ảnh Vạn Kiếm Công Pháp của Lăng Yên bị tiêu tán.
-“Quy Linh Công Pháp của Hàn Gia quả thật lợi hại”, Chu Minh vổ tay khen.
Nhưng Hàn Cử vui mừng không bao lâu thì lúc này Lăng Yên từ lúc nào đã vọt lên trên liền hướng Hàn Cử phía bên dưới lao xuống hét lên:
-“Nhận một chiêu này của ta”.
Sau tiếng thét chỉ thấy thân ảnh Lăng Yên lao nhanh xuống vung kiếm làm vỡ mảng bảo vệ của Hàn Cử, nhanh chóng nhân lúc Hàn Cử còn bàng hoàng thì Lăng Yên đã tung cước đá cho Hàn Cử bay khỏi sàn đấu phân định thắng thua.
-“Trận đầu tiên Lăng Yên của Lăng Gia chiến thắng”, giọng Mạnh Vân hô lớn.
Lăng Yên ung dung đi xuống dưới sự thán phục ngưỡng mộ của đám thiếu niên bên dưới nhưng nàng vẫn lạnh lùng không thèm nhìn đến ai.
Trận thứ hai của vòng loại nhanh chóng diễn ra, trên sàn đấu lúc này cũng là một nam một nữ, nam ôn hòa còn nữ thì tính khí có phần kiêu ngạo.
-“Lâm Hưng, nhi nữ của ngươi coi bộ tính khí quật cường e rằng Lý Thôi của Lý Gia lần này chịu khổ rồi”, Chu Khiêm cười nói với Lâm Hưng.
-“Bệ hạ yên tâm, tên tiểu tử Lý Thôi đó gặp phải con gái thần là coi như xui xẻo cho nó, đành để nhi nữ chơi đùa một chút vậy”, Lâm Hưng cười ha ha nói lớn tựa hồ như cho Lý Nam nghe vậy.
-“Lâm Hưng khốn khiếp, con gái ngươi nổi tiếng hung hăng…..Lý Nam ta cầu cho nó sẽ không nhà nào rước về để nó ở lại Lâm Gia phá nát nhà ngươi”, Lý Nam bực tức đáp.
Lâm Hưng nhìn Lý Nam chỉ cười khoái trá không chửi bới gì vì quan niêm của Lâm Hưng là thực lực quyết định tất cả mặc cho sau này không nhà nào rước thì vẫn nuôi nhi nữ như thường.
-“Lý Thôi, mau nhận thua rồi cút xuống dưới cho bổn cô nương”, Lâm Phi Yến chu môi nói.
-“Phi Yến muội muội ngươi mau rút lui đi, ta không muốn đánh con gái”, Lý Thôi biết trước mặt mình là hung thần của Lâm Gia nên cố trấn tĩnh đáp.
-“Rút lui cái gì, cha ta đã hạ lệnh nếu không giành được quán quân thì cấm ta rời khỏi Nguyên Phong Quốc, vì vậy trận này ta phải thắng”, Lâm Phi Yến không chịu liền nói.
Nhắc tới chuyện này làm Lâm Phi Yến uất ức nhìn cha nàng đang cười đắc chí trên đài cao, lần trước trốn nhà đi bị Lâm Hưng bắt lại rồi ra yêu cầu cho Lâm Phi yến nếu muốn rời nhà đi thì phải đoạt được hạng nhất của đại hội, Lâm Phi Yến liền gật đầu đồng ý với cha mình nên giờ không thể không thắng được.
-“Lý Thôi, không nói nhiều nữa hôm nay ta đem ngươi làm đá lót đường cho đại nghiệp rời nhà đi lịch lãm vậy”, Lâm Phi Yến nở nụ cười quỷ dị nhìn Lý Thôi nói làm cho hắn cảm thấy rét lạnh sau lưng.
Lâm Phi Yến nhanh chóng phóng tới hướng Lý Thôi tung quyền đánh, Lý Thôi tuy biết thực lực của Lâm Phi Yến hơn mình nhưng cha hắn đang ở trên quan sát nên không thể nào để thua nhanh chóng như vậy liền ra sức phá giải quyền cước của Lâm Phi Yến.
Lâm Phi Yến càng đánh càng hăng, tung người đánh ra Thất trọng Quyền làm cho Lý Thôi khổ sở chống cự nhưng vẫn bị trúng đòn của Lâm Phi Yến làm lảo đảo.
Nhìn thấy Lâm Phi Yến hung hăng trên đài làm Lý Thôi bao phen khổ sợ thì đám người bên dưới liền nuốt một ngụm nước bọt sợ hãi, ngay cả đám người Thiên Hạo cũng trợn mắt nhìn Lâm Phi Yến.
-“Cũng may ta không tham gia đại hội, nếu không gặp phải Lâm Phi Yến là tàn đời”, Âu Dương Thiếu Kiệt bên dưới chấp tay cảm tạ trời đất vì sự sáng suốt của mình.
Sự hung hăng của Lâm Phi Yến làm Lý Thôi không tài nào chống cự được nhanh chóng bị Lâm Phi Yến đánh cho nằm gục trên sàn đấu, chưa dừng lại ở đó Lâm Phi Yến còn tung một cước đá bay Lý Thôi đang bất tỉnh xuống đài rồi phủi phủi hai tay kiêu ngạo đi xuống.
-“Trận thứ hai Lâm Phi Yến chiến thắng……người đâu mau đưa Lý Thôi vào trong chữa trị”, Mạnh Vân nói lớn.
Trận đấu vừa rồi Lý Thôi bị Lâm Phi Yến đánh cho bất tỉnh làm Lý Nam ở trên tuy tức giận nhưng cũng không có chuyện gì, tỷ thí phân thắng bại Lý Thôi nhà hắn tài không bằng nữ nhi nhà Lâm Hưng thì đành chịu không trách ai được chỉ có Lâm Hưng lúc này đang nhìn Lý Nam cười ngoắc cả mồm.
Truyện khác cùng thể loại
27 chương
166 chương
5 chương
25 chương