Xin chào! mặc phu nhân

Chương 3 : muốn ngừng mà không được

Lúc này, tại lối vào khách sạn. Một thân ảnh xinh đẹp bước nhanh từ hành lang đi ra. Nữ nhân sắc mặt lo lắng nhìn xe cộ qua lại, tựa hồ như muốn tìm kiếm thứ gì đó. Sau lưng, một cô gái có tướng mạo giống cô đến vài phần, bất quá tuổi nhỏ hơn cô một ít, chạy theo hỏi: “ chị, chị làm sao phải chạy nhanh như vậy? chị lúc này không phải đáng lẽ lên ở trong phòng sao, sao lại ở đây? Chẳng lẽ… không có thuận lợi?” Thư Vân Kiều ảo não dậm chân, nói: “ ly rượu hạ thuốc Mặc Phong Quyết đã uống rồi, chị vốn dĩ muốn đưa hắn lên lầu nghỉ ngơi, kết quả nháy mắt đã không thấy người đâu” “ Có phải hay không đi đến gian phòng trước chị? Nhưng mà chiêu này của chị quá là tổn hại rồi, rõ ràng đã là vị hôn thê của hắn, còn muốn bầy ra tiết mục gạo nấu thành cơm” Thư Vân Huyền che miệng cười quyến rũ một cái. “ Em thì biết cái gì” Thư Vân Kiều lập tức liếc xéo em gái nhà mình. Vừa rồi cô cũng có mặt trong bữa tiếc đó, nguyên bản nghĩ đến hạ dược cho Mặc Phong Quyết, liền cùng hắn phát sinh quan hệ. Ai biết được, Mặc Phong Quyết vô thanh vô thức mà đi rồi. Nghĩ vậy, Thư Vân Kiều không khỏi càng thêm vài phần ảo não.  “ Được rồi, chị, anh rể sớm muộn cũng là của chị, nhất thời không cần phải vội vàng” Thư Vân Huyên tiến đến ôm cánh tay, trấn an nói. Sau đó lời nói xoay chuyển: “ bất quá còn một chuyện, chị à ngược lại đừng quên giúp em xử lí Hoắc Vũ Thần, vô luận như thế nào cũng không thể khiến hắn được thả ra” Thư Vân Kiều trừng mắt liếc cô ta một cái: “ Em cũng phải có trừng mực a, lúc này chị đang lợi dụng tên tuổi của Mặc Phong Quyết, mới đem được tiểu tử kia tống giam vô ngục, vạn nhất quay đầu bị Phong Quyết phát hiện, chị với em không gánh được hậu quả đâu” “ Yên tâm, sẽ không đâu” Thư Vân Huyên cười nói: “ đi thôi chị, chúng ta trở về tiệc rượu xem, nói không trừng anh rể còn chưa đi…” Hai người nói xong, dắt tay nhau một lần nữa trở về khách sạn. … Dưới bãi đỗ xe. Nhiệt độ khô nóng trong xe kéo lên. Hai thân thể giây dưa không ngớt, liều chết tương triền. Thẳng cho đến khi Hoắc Vũ Miên kiệt sức ngất đi, mới hoàn toàn dừng lại. Hôm sau Hoắc Vũ Miên trong xe tỉnh lại, chỉ cảm thấy toàn thân đau buốt. Sắc mặt cô trắng bệch mặc quần áo lên, trong lòng cô trào dâng một nỗi khuất nhục không thể nói. Xương cốt trên người như bị tháo gỡ, cô đau đến mức toàn thân run rẩy. Mặc Phong Quyết bên cạnh, đã sớm hoàn toàn tỉnh táo, đang nhìn vết máu đỏ trên ghế sững sờ. Hắn không nghĩ tới, tại thời điểm mình uống say, chạm vào nữ nhân! Hắn có tính sạch sẽ nghiêm trọng, còn có tật xấu chạm vào nữ nhân sẽ dị ứng! Nhưng bây giờ, trong đầu hắn vẫn còn dư vị đêm qua. Cái tiểu nữ nhân này, tốt đẹp đến mức khiến cho người ta… muốn dừng mà không được! Hắn đưa tay, đem áo khoác âu phục ném lên người Hoắc Vũ Miên, sau đó ấn cửa xe để không khí bên ngoài tràn vào, đợi đầu óc thanh tỉnh hơn, mới hỏi: “ Tên gọi là gì?” Hoắc Vũ Miên không có lên tiếng, dùng hai tay nắm lấy vạt áo, thân thể có chút phát run. Mặc Phong Quyết biết chính mình lúc nãy có chút vội vàng xao động, bởi vậy cũng không giận, tính tình hiếm khi nhẫn lại: “ Nói em trai cô có chuyện gì… nếu như có thể giúp được, tôi sẽ giúp cô cứu hắn” Nghe nói như thế, Hoắc Vũ Miên hồi thần lại. Cô nhìn hắn một cái, nói: “ em trai của tôi gọi là Hoắc Vũ Thần, ba ngày trước, cùng bạn học đi đến câu lạc bộ gọi là ‘ Quang niên’ , cậu ấy có uống một chút rượu rồi bất tỉnh nhân sự. Tỉnh lại liền bị cảnh sát bắt, nói có một vị tiểu thư nói cậu ấy cưỡng gian mình. Chuyện này, tất cả các phương diện chứng cứ đều không có đầy đủ chứng cứ, em trai của tôi liền bị trực tiếp định tội, nhốt vào trại tạm giam. Tôi tìm luật sư, luật sư tra ra được, là anh hạ lệnh cho bên cục cảnh sát kia định tội!” Mặc Phong Quyết nghe xong, mày nhíu lại: “ Cô xác thực không có tìm nhầm người?” Hắn nhưng không nhớ rõ mình từng có hạ lệnh như vậy!