Vương Phi Hai Mặt Độc Sủng Của Vương

Chương 103 : Liên Châu thành (Bản Hoàn Chỉnh)

Lục Phong ở thư phòng của mình, muốn luyện chữ để tĩnh tâm như lại không tĩnh được tâm, hiện giờ trong não của hắn từ trên xuống dưới chỉ có hình bóng của Uyển Ca, bỗng Hắc Thất chạy vào thông báo. "Bẩm vương gia, tứ công chúa tới thăm ạ." Lục Phong nghe vậy liền đứng dậy, rời khỏi bàn sách bước tới chỗ của Hắc Thất, khó hiểu hỏi. "Trước giờ muội ấy toàn là tiền trảm hậu tấu, sao hôm nay lại cho ngươi lên báo cáo?" Hắc Thất cười khổ, thưa lên. "Dạ trước giờ vẫn vậy, chỉ khác ở cái chỗ người mà công chúa tìm không phải là vương gia người mà là vương phi." Lục Phong biết ngay là như vậy, tiểu muội muội này của hắn tính tình như hoạt bát, không hề quan tâm cái kia lễ giáo, mà hôm nay cũng là như thế, không cần biết hắn có đồng ý hay không, nha đầu này vẫn là tự cho phép bản thân tự đi tìm vương phi của hắn. Nhưng mà khoan đã, Uyển Ca và Lục Dao chưa tìm chạm mặt nhau bao giờ, chỉ là gặp ở những buổi lễ của hoàng cung, sao đang yên đang lành lại đi tìm Uyển Ca làm gì? Nghĩ tới đây Lục Phong hết sức lo lắng nhanh chóng đi tới Minh Chiến viện. Mà lúc này Uyển Ca đã thay xong y phục đang ăn cháo lót dạ thì một giọng nói thánh thót như họa mi vang lên, kèm theo đó là dư vị dễ thương nhưng chói tai. "Tam tẩu!!! Tam tẩu ới ời ơi!!!" Uyển Ca nghe theo tiếng gọi quay mặt về phía cửa, một thân lục y nữ tử dễ thương và nhỏ nhắn đã chạy tới trước cửa viện, tóc lại được buộc lên như đôi tai nhỏ, đeo theo hai cái lục lạc, tiếng lục lạc kêu leng keng vô cùng bắt tai, Uyển Ca cau mày cố gắng lục lọi trong ký ức về tiểu nha đầu này, dựa vào câu hô "Tam tẩu" thì nàng có thể đoán được đây là muội muội cùng cha khác mẹ hoặc ít nhất là biểu muội của Lục Phong. Nha đầu kia xông thẳng vào phòng, trong vòng ba giây liền ôm chầm lấy Uyển Ca, cọ mặt của mình vào mặt của Uyển Ca một cách yêu thương, làm nũng. "Tam tẩu, ta nghe nói tẩu phải đi rồi, nên không thể không đi tiễn biệt, tẩu không giận ta vì ta bây giờ mới tới đấy chứ? Ta tới trễ là vì phải chọn đồ tặng tỷ, Lạc Du ngươi đọc đi." Uyển Ca cố đẩy cái mặt áp sát quá của tiểu nha đầu kia ra, nha đầu kia cũng hiểu liền vui vẻ ngồi xuống ghế, cười tươi như hoa. Tỳ nữ đi theo nàng ta cũng nhanh chóng đuổi kịp tới nơi, nghe nàng ta ra lệnh liền đáp. "Thưa công chúa những gì người dặn dò đã được chuẩn bị đầy đủ hết rồi. 100 bộ đồ mặc mùa hè, 100 bộ mặc mùa đông, 100 bộ mặc mùa thu, 100 bộ mặc mùa xuân, 100 cái áo khoác, 100 cái áo ấm, 100 đôi găng tay, 100 đôi tất, 100 chiếc khăn ấm, 1000 chiếc khăn tay, 100 đôi giầy hoa, 100 đôi giày đi tuyết, 100 cái mũ len và 10 cái gối, 10 cái mềm (chăn), 10 cái ra giường. Tất cả đều được đặt may theo kích thích lớn dần để quận chúa có thể sử dụng qua từng năm và còn trăm cài, khuyên tai, vòng ngọc đủ loại, số lượng trên trăm chiếc a, ngoài ra còn có 300 cân cái loại xoài sấy, mít sấy, nho sấy, lạc rang để quận chúa ăn theo đường." Uyển Ca nghe xong những món quà kia mà mắt chỗ O, mồm chữ A, cảm thấy có phải bản thân có phải đã nghe sai rồi không? "Lục Dao, không được làm loạn, đem mấy cái thứ đó của muội thu dọa về hết đi." Không cần đoán cũng có thể biết được kẻ vừa ra lệnh kia là ai, Lục Dao bĩu môi khó chịu mà dậm chân. "Ca, đây là quà mà muội và mẫu phi tặng cho tẩu tẩu, có liên can gì tới huynh đâu mà huynh lại không cho nhận chứ?" Lục Phong thở dài nhìn tiểu muội muội này của mình, vẫn là chiêu làm nũng này khiến hắn bao lần mềm lòng. "Ta không cấm muội và mẫu phi tặng quà, có điều như vậy là quá nhiều rồi, hay là muội giữ lại một nữa còn Uyển Ca sẽ lấy một nữa được chứ?" Lục Dao tỏ ra đắng do, hôm trước là mẫu phi kêu nàng lựa quà tặng cho tẩu tẩu tương lai, dù là thứ gì thì đều có thể lấy danh nghĩa của mẫu phi mà chuẩn bị, nàng vì quá khích mà làm nguyên một lô như thế này, giờ nghĩ lại cảm thấy bản thân thật sự đã quá đà rồi. "Tam ca nói phải, muội lần này là sai rồi, thôi thì tẩu tẩu mỗi thứ cứ lấy phân nửa vậy, tẩu mà không lấy muội...muội sẽ khóc 3 ngày 3 đêm cho tẩu thấy." Lục Phong miễn cường gật đầu cho người đi soạn lại đống đồ đạc kia nhanh nhất có thể để Uyển Ca còn về Cảnh vương phủ, Uyển Ca từ lúc nghe được danh tính của Lục Dao mà thất thần, không thể nghĩ tiểu công chúa khải ái này chính là tứ công chúa - Lục Dao a. Bỗng nàng nhớ tới kết cục của Lục Dao trong quá khứ mà nhói lòng, năm đó vì để giữ hòa bình Đông Tề đã gả tứ công chúa - Lục Dao cho thái tử của Tây Tề quốc, được hai năm thì Tây Tề lại khởi binh muốn tiếp tục gây chiến, mà ngày Tây Tề khởi binh...tứ công chúa - Lục Dao bị đem ra...tế sống để kích lệ tinh thần tướng sĩ Tây Tề quốc, đó cũng là năm Đông Tề diệt vong. - ------Lời Tác Giả-------- Thấy ngắn ngắn vậy chứ 1k từ đó nha, mọi người cứ xem nhiêu đây trước đã, vẫn theo lịch thứ 5 tuần này sẽ có phần cuối nha. Chương này đã sủa rồi, những gì bạn đọc hoàn toàn là sự thật. - ------Hết Chương 99-------