Trong một căn biệt thự tối hoang vu nằm vùng phía Đông
Nhìn vào cây lùm xùm thật là u ám trên vẻ bầu trời đen mịt mù kia
" Mày đã giải quyết hai anh em họ Vương kia chưa "
" Rồi ạ "
Đó là một giọng nói âm trầm ngồi uy quyền trên chiếc ghế lông vàng được đặt ngay chính giữa sãnh
Bóng dáng thanh tao , lạnh lùng đến khó sợ
Ánh mắt trông có vẻ đắc thắng trước mọi chuyện hắn đã làm
Người đang ngồi trên chiếc ghế lông vàng đó không ai khác là tên cầm đầu sai khiến ám sát hai anh em Vương là Tiêu Ân Kính
" Có vẻ cậu đang vui vẻ về chuyện gì đúng không "
" À Hàn Tổng mời ngài ngồi tôi xin lỗi vì không tiếp đãi tốt "
Hàn Thiên không hề quan tâm đến câu nói vừa rồi của hắn ta mà đi thẳng ngồi xuống chiếc ghế lông vàng kế bên hắn ta
Tay cầm lên ly rượu vang đỏ nhâm nhi từng chút một nhưng ánh mắt bất giác rùng rợn lên hẳn
" Ngài đến hôm nay có chuyện gì nhờ vả tôi sao "
" Đúng tôi muốn nhờ cậu trả lờ rõ mọi chuyện xảy ra tối hôm nay "
Hàn Thiên bên ngoài dù luôn tỏ vẻ không đúng nhưng trong chuyện này có thể thấy được anh lãnh khốc vô cùng mang trông mình sự thù hằn rõ ràng
" Ngài biết rồi thì tôi xin phép kể đúng trông chuyện hai anh em họ Vương kia bị ám sát có liên quan đến tôi "
" Cậu không biết sẽ có kết quả thế nào khi đụng đến hai anh em họ hay sao "
Anh nhìn rõ được khuôn mặt cao cao tại thượng ấy bất giác nở nụ cười nguy hiểm vô cùng
" Chỉ là một chủ tịch của công ty đứng đầu thế giới thì phải sợ như thế nào "
Trong lòng khá bất ngờ với vẻ hóng hách ra vẻ ta đây của hắn ta mà nổi lên sự khinh miệt vô cùng
Có lẽ hắn đã không biết thân phận thật phía sau của mình và cả hai anh em họ như thế nào
" Nếu như ngươi không biết để ta nói cho ngươi biết thân phận thật sự của hai anh họ là gì "
Tiêu Ân Kính bối rối có phần hoang mang khi thấy được sự thay đổi bất thường trên khuôn mặt Hàn Thiên từ lúc này
Hắn đã làm ăn trên thương trường hợp tác nhiều năm với Hàn Thị nhưng chưa bao giờ thấy anh có khí thế bức người như thế
" Thân phận gì tôi không muốn biết "
" À thế à nhưng tôi đây cũng phải nói cho ngươi biết một chút ,
Ngươi có nghe đến danh hiệu Tứ Đại Gia Tộc ( Vương , Hàn , Tống , Vũ "
Nghe đến bốn tên vang danh lẫy lừng mà khuôn mặt hắn trở nên xanh tái đi
Trong suy nghĩ có phần thay đổi , khí phách cũng nên thất thường
" Và người mà ngươi ám sát đó là ông trùm Mafia Vương Gia Uy , Nhị Gia Vương Tôn và ta là Tam Gia Hàn Thiên của bang Eagle "
Tiêu Ân Kính mở lớn hết hai con mắt mà hoảng hốt khi mà mình đã đụng đến ba con sói man rợn , gϊếŧ người đến đáng sợ
Bỗng tay chân hắn bũng rũng như muốn rụng lìa hết thân thể
Toàn thân xuất ra những giọt mồ hôi như thìa mà thi nhau rớt xuống liên tục
" Ngài tha cho tôi là tiện tiểu nhân tôi không biết lượng sức "
Một tiếng hừ lạnh phát ra quăng thẳng vào mặt của hắn ta
Tiêu Ân Kính sợ đến nổi mà bất giác không ngồi yên trên chiếc ghế mà té phịch xuống sàn nhà
" Tha cho ngươi ! xuống diêm vương mà nói câu đó với tao "
Lúc này khuôn mắt Hàn Thiên vô cùng lãnh khốc , hung tợn đến đáng sợ
A Phong lần đầu tiên nhìn thấy khí thế của anh lạnh đến điếng người như một con sói huấn luyện gϊếŧ người ngàn năm
Khí thế này của anh bất giác đen tối nguy hiểm muốn bộc phát hết toàn thân mà bay vào dùng lực thành nắm đấm đánh liên tục vào người của hắn ta
Bây giờ trên người từ đầu đến dưới điều mang những vết thương vô cùng man rợn
Hai con mắt của hắn hiện rõ lên vết bầm dẫn đến tuôn ra dòng máy chảy liên tục
" Lục soát toàn căn nhà những thứ có giá trị cao lấy hết về cho ta cả giấy hồng của căn nhà và giấy công chứng Tiêu Thị ,
Những người còn lại gϊếŧ hết cho ta "
" Tuân Lệnh "
Có thể thấy được khí thế , thần thái của anh còn nguy hiểm u ám hơn bầu trời tối đen
Anh thật đáng sợ khi trừng phạt những kẻ như Tiêu Ân Kính
Thong thả mà uy nghiêm bỏ hai tay vào quần ánh mặt anh mãnh hừng hực như lửa đang cháy trong lòng đen láy
Xoay người ung dung thật ma mị vô cùng từ đâu anh rút ra chiếc hột quẹt bằng inox quăng ngược vào căn nhà
Nhanh chóng bước vào xe như không có chuyện gì xảy ra trong bữa tối mù mịt đó
Chiếc xe vừa mới rời khỏi khoảng chừng 5 cây số có thể nghe thấy được một tiếng nổ thất thanh
Ngọn lửa cháy lên bầu trời nghi ngút trời
Xung quanh có thể không biết được đó là một cuộc thảm hoạ lớn một cuộc gϊếŧ người vừa xảy ra trong căn nhà lộng lẫy đó chứa những vũng máu ghê rợn
Quả thật Hàn Thiên anh không phải là một người nên đụng đến cũng nhất là không nói đến chữ Ám Sát với Tứ Đại Gia Tộc.
Truyện khác cùng thể loại
58 chương
111 chương
48 chương
52 chương
142 chương