Vương bài pháp thần

Chương 168 : Loạn.

Mười mấy Ma nhân vẻ mặt cổ quái nhìn chằm chằm Cổ Sắt Lợi, kinh thanh nói “ A… đó chính là tướng quân của Lang Ma đoàn a, sao ở đây lại có nhiều ma nhân như vậy, chả lẽ Ma Giới Chi Môn đã được mở ra sao?” “Đội trưởng, chúng ta phải làm sao bây giờ? Nghe lời Lai Ân tiên sinh hay tướng quân?” “Đừng hỏi ta, ta cũng đang đau đầu đây” Ni Nhĩ bứt tóc vò đầu, vẻ mặt khổ sở nói. “Khắc Lao Đức đại tế tự, chúng ta có lên hỗ trợ không?” Tây Tư nhỏ giọng hỏi. “Giúp,tất nhiên là phải giúp…” Khắc Lao Đức vội vàng gật đầu. Gần một ngàn Á Thần chiến sĩ liền xông lên, mà mục tiêu của bọn chúng là lại năm gã Hắc Ám Thần Điện đại tế tự. Một đám chiến sĩ khác cũng chạy đến ngăn cản lũ ma nhân đang điên cuồng đuổi theo Lai Ân, nhất thời hai bên lâm vào cảnh giằng co. Lai Ân lúc này thở hổn hển đi đến bên người gã tế tự béo. Gã tế tự béo nhìn Lai Ân bằng ánh mắt oán độc, hận không thể đem tên ác ma trước mắt ăn tươi nuốt sống. Lai Ân nhìn thấy ánh mắt của gã tế tự, cười hắc hắc xấu xa nói “ ta đoán là trong lòng ngươi lúc này đang hận không thể đem ta băm thây thành vạn mảnh, bất quá không cần ngươi phải nhọc công, để ta tiễn ngươi đi một đoạn a.” Gã tế tự béo nghe vậy, trong lòng liền cả kinh, vừa đang định giãy dụa… Đột nhiên không biết tự khi nào một quả hắc sắc viên cầu đã hiện ra, bộc phát thành hắc động sau đó hút gã tế tự béo vào bên trong, đường đường là một đại tế tự của Hắc Ám Thần Điện bình thường cao cao tại thượng, hô phong hoán vũ vậy mà cứ như vậy trực biến biến mất. Lai Ân nhìn Á Khắc Lôi cùng Lạp Đặc Nạp cười nói “ Hắn một mình ở đó chắc sẽ buồn lắm, không bằng các ngươi cũng đi đến để bầu bạn a, ít nhất thì cũng có người để tâm sự.” Lai Ân mặc dù không sợ phiền toái nhưng hắn cũng không muốn bị người khác sau lưng tính kế với mình, diệt cỏ diệt tận gốc, đánh rắn phải đánh dập đầu là phương châm của Lai Ân. “Lai Ân ngươi dám” Á Khắc Lôi lúc này cũng không thèm giả chết nữa, bật dậy phất tay phóng một cái hắc động đến phía Lai Ân. Hắc động lao nhanh đến cơ hồ muốn nuốt chửng Lai Ân. Lai Ân cười lạnh nói “ Nếu là lúc trước thì đúng là ta có phần kinh sợ ngươi, bất quá hiện tại lại khác, tên ngu xuẩn ngươi lại tự mình vây ta trong cấm ma không gian, đúng là muốn tìm chết mà, nể tình cùng là Không gian pháp sư, ta nói cho ngươi hay tốt hơn hết là hãy khoanh tay chịu trói đi.” Lai Ân đồng dạng khoát tay, hắc động ở không trung đang bay về phía hắn liền đột nhiên biến mất. Đồng thời một đạo thiểm điện từ trên trời liền đánh xuống Á Khắc Lôi. “Ha ha, cho dù ngươi có dùng Tài Quyết Chi Thủ đi chăng nữa thì uy lực của ma pháp may ra mới chỉ ngang ngửa với ta, còn muốn giết ta sao, nằm mơ đi” Á Khắc Lôi đắc ý cười ha hả, sau đó phóng xuất ra một cái hắc động lập tức thôn phệ đạo thiểm điện. Lai Ân cười nhạt, trong tay xuất hiện một thanh kiếm, nói “ Phải không?” Lai Ân mặc dù không thông thạo kiếm thuật, nhưng nếu dùng để giết người thì có lẽ cũng đủ. Á Khắc Lôi ánh mắt đờ đẫn nhìn thanh kiếm đâm lút vào ngực mình, tiên huyết phun tung tóe khi Lai Ân rút kiếm ra. Á Khắc Lôi hai tay ôm ngực, ánh mắt khó tin nhìn chằm chằm Lai Ân, khóe miệng mấp mấp như muốn nói, bất quá hắn rốt cuộc cũng không nói ra được. Lai Ân đi đến trước mặt gã đại tế tự khác, nói “ Đừng nên trách ta tàn nhẫn, ta chưa bao giờ cấp cho kẻ đối nghịch với ta bất kỳ một cơ hội nào, đương nhiên ngươi cũng có thể là ngoại lệ.” Gã đại tế tự kinh hãi hét lên “ Ta… ta nguyện ý quy thuận, Lai Ân tiên sinh, chỉ cần ngài không giết ta, ta nguyện ý sau này sẽ hoàn toàn nghe lời ngài.” “Ta vô cùng chán ghét những người phản bội, vì thế mặc dù biết rõ là có thể khống chế ngươi nhưng ta lại không muốn lưu ngươi lại.” Lai Ân thở dài một tiếng, đột nhiên cánh tay như thiểm điện, một kiếm liền tiễn gã đại tế tự về nơi an nghỉ cuối cùng, sau đó tiếp tục đi đến hai gã còn lại. Lực lượng mạnh mẽ lúc đầu của Hắc Ám Thần Điện lúc này cơ hồ như toàn bộ đã tan rã. Cổ Sắt Lợi mắt nhìn thấy đại thế đã mất, trong lòng không khỏi thầm nghĩ: Ta cùng Cáp Địch Tư lực lượng cũng tương đương với nhau, hơn nữa đại lục này lại là địa bàn của nhân loại, nếu tiếp tục đánh tiếp chỉ sợ người chịu thua thiệt sẽ là mình, suy nghĩ nhanh chóng, quyết định dứt khoát, hắn liền hướng về đám ma nhân hạ lệnh dừng tay. Cáp Địch Tư đánh một lúc lâu lúc này cũng có chút mệt mỏi, thở dốc. Mặc dù đã dừng tay, nhưng ánh mắt mang hình viên đạn của Cổ Sắt Lợi lại nhìn chằm chằm lên Lai Ân, tựa hồ như muốn đem hắn đốt cháy thành than, kế hoạch hoàn mỹ vô khuyết của hắn không ngờ lại bị một tên nhân loại phá hoại, khiến cho hắn vô cùng tức giận. Trên toàn bộ đại lục Lam Tinh Thạch cũng không có nhiều, bốn khối này mất bao công phu vất vả mới tìm ra, nhưng bây giờ lại bị người khác lấy đi, muốn tìm thấy một khối khác chỉ sợ không biết sẽ tốn bao nhiêu thời gian. “Nhân loại đáng ghét, sám hối đi, ta tiễn ngươi đi tâm sự với Diêm Vương.” “Ách… vị cổ gì sắt gì này, ta đã biết sai rồi mà không được sao?” Lai Ân bộ dáng thập phần uể oải, thầm nghĩ : Mẹ nó, lão tử thế nào lại chọc giận cái loại siêu cấp biến thái này, nếu hắn cứ như cô hồn dã quỷ bám theo thì không phải là quá phiền phức sao? Cổ Sắt Lợi đảo mắt nhìn Ni Nhĩ cùng mười mấy gã ma nhân, âm thanh lạnh lùng nói “ Các ngươi là tiểu đội nào? Cư nhiên lại cùng với đám nhân loại này ở cùng một chỗ, không sợ Ma Thần Điện Hạ trừng phạt sao?” Nĩ Nhĩ sợ hãi, giọng run run nói “ Tướng quân điện hạ, cái này là có nguyên nhân.” “ Nguyên nhân cái gì? Các ngươi là Ma tộc chứ không phải nhân loại.” Ni Nhĩ nhìn Lai Ân, bất đắc dĩ nói “ Lai Ân tiên sinh, thật ngại quá, chúng ta dù sao cũng là Ma tộc vĩnh viễn không thể cùng nhân loại đứng chung một chỗ.” Lai Ân gật đầu, nói “ Không có việc gì, bất quá sau này nếu có gặp lại ta trên chiến trường thì đừng mong ta hạ thủ lưu tình” Ni Nhĩ mặt mũi buồn rầu dẫn hơn mười gã ma nhân đi đến bên Cổ Sắt Lợi. Cáp Địch Tư thở dài một hơi, nói “ Có hai tin tức một xấu một tốt, ngươi muốn nghe tin nào trước?” Lai Ân vẻ mặt đau khổ, nói “ Tin xấu đi, gần đây toàn gặp phải chuyện xấu, để lại tin tốt coi như để an ủi trái tim mong manh dễ vỡ của a a.” “Được rồi” “Tin xấu là chúng ta không biết được trận nhãn của cấm ma không gian ở nơi nào, vì thế chúng ta phải ra ngoài càng nhanh càng tốt.” “Cái này cũng không tính là tin xấu lắm, bây giờ nói tin tốt đi.” “Tin tốt là, chúng ta tạm thời không ra khỏi được.” Lai Ân vẻ mặt sửng sốt, sau đó chán nản nói “ Vốn là không hề có tin tốt nào cả.” Cáp Địch Tư cười cười không nói. Lai Ân nói” Ta cũng có một tin xấu một tin tốt, ngươi muốn nghe tin nào trước?” “Tin tốt đi.” “Đám Bạo Phệ Thử của ta đã đem ba khối Lam Tinh Thạch dùng để duy trì Ma Giới Chi Môn trộm đến đây, hiện tại Ma Giới Chi Môn đang từ từ đóng lại.” “Tin này quả là tin tốt, vậy tin xấu là gì?” “Đồng thời bọn chúng cũng truyền về tin tức rằng, từ trong đại điện đang có một ngàn ma nhân xông ra, đại khái là đến tìm chúng ta liều mạng.” “Ngươi đối phó đám ma nhân, còn ta sẽ lo gã Tướng quân.” Cáp Địch Tư nhìn Lai Ân nói. “Ặc…” Lai Ân trợn tròn mắt, vội vàng nói “ Vì cái gì lại là ta? Ngươi chỉ cần tùy tiện phá bỏ phong ấn của một tên Minh Giới sinh mệnh bất kỳ cũng lợi hại hơn ta rất nhiều a.” Cáp Địch Tư cười khổ nói “ Ở trong Cấm Ma Không Gian thì lực lượng càng mạnh sẽ càng bị áp chế nhiều, thí dụ như ta cùng gã Ma tộc tướng quân kia, mặc dù lúc trước đánh nhau vô cùng kịch liệt nhưng thực lực của chúng ta lúc này cũng chỉ là Thánh Giai tiêu chuẩn, nếu lúc này thật sự phải đánh nhau cùng với ngươi, chỉ sợ rằng ta cũng không phải đối thủ.” Lai Ân nghe vậy hai mắt liền sang lên, vuốt cằm nói “ Thật sao?” “Bốp…” Lai Ân đang mơ màng liền bị Cáp Địch Tư không nặng không nhẹ “táng” cho một cái lên đầu, nói “ Tên tiểu tử chết tiệt nhà ngươi, suy nghĩ đứng đắn một chút, chả lẽ ngươi bây giờ vẫn còn ý nghĩ háo thắng muốn đánh bại ta sao? Thật là nhỏ nhen mà.” Lai Ân vuốt vuốt đầu, ủy khuất nói “ Nếu hiện tại không đánh thì sau này ta đánh thắng được ngươi mới là lạ.” “ Đám ma nhân đang đi ra không ngờ trong đó lại có đến năm trăm là ma tộc tiểu đội trưởng… xem ra ngươi gặp phiền toái không nhỏ rồi.” Cáp Địch Tư có chút giật mình nói “ Cấp bậc càng cao thì lực lượng áp chế lại càng lợi hại, nhưng cẩn thận vẫn trên hết, tránh trường hợp lật thuyền trong rãnh.” Lai Ân cẩn thận hỏi Cáp Địch Tư “ Ta thực ra là một người theo chủ nghĩa hòa bình, có thể không cần đánh được không?” “Ngươi đi mà hỏi bên kia, chả lẽ ngươi nghĩ rằng ta muốn đánh lắm sao?” Cáp Địch Tư buồn bực, chỉ muốn đá cho Lai Ân một cái, tên tiểu tử chết bằm này đúng là lưỡi không xương mà. “Nếu điện hạ cũng không muốn đánh nhau vậy thì ta làm sứ giả đi đàm phán một chút vậy.” Lai Ân phóng xuất ra phong ấn chi thư, chuẩn bị một chút phòng vạn nhất đàm phán thất bại thì cũng có thể dùng Hoàn Mỹ Phòng Ngự để chạy trốn. Cát Tạp Mỗ vỗ vỗ đầu Lai Âi, nói “ Đồ đệ à, có thành công hay không đều dựa vào ngươi đó, chúc ngươi toàn vẹn trở về a.” Lai Ân vẻ mặt rầu rĩ nhìn Cát Tạp Mỗ nói “ Sứ phụ, ngài không còn câu nào dễ nghe hơn sao?” “Câu này đối với hoàn cảnh hiện tại của ngươi đã là rất dễ nghe rồi a, ngươi cho rằng bản thân ngươi có bao nhiêu cơ hội có thể trở về mà không tổn hao gì?” “Vốn là có rất nhiều, nhưng lại bị cái miệng quạ đen của người trù úm rồi, con chỉ sợ nửa điểm cơ hội cũng chẳng còn.” “Tên tiểu tử này, mau đi đi, còn không mau ta liền cốc đầu ngươi a.” Lai Ân nghe vậy liền ôm đầu vội vàng chạy ra ngoài. Cổ Sắt Lợi lúc này đang lớn tiếng mắng đám thuộc hạ đã làm mất Lam Tinh Thạch, cả một lũ đông nghịt đứng đấy mà lại để cho Lai Ân lẻn vào lấy đi mất Lam Tinh Thạch, đây thật sự là sự sỉ nhục a. “Tướng quân, có người tới…” Cổ Sắt Lợi đang nói văng nước bọt, đột nhiên có một gã ma nhân nhắc nhỏ. Cổ Sắt Lợi vừa quay đầu lại, chứng kiến Lai Ân đang đi tới, tức thời nghiến răng kèn kẹt nói “ Tiểu tử, còn chưa mau trả Lam Tinh Thạch cho ta.” “ Tên hỗn đản, ta biết ngay mi là tên không biết tốt xấu mà, muốn Lam Tinh Thạch sao, mơ đi.” Lai Ân đã sớm có chuẩn bị, liền quay đầu bỏ chạy. “Ngươi đứng lại đó cho ta.” “Tiểu ma này, ta nói cho mi biết , về khoản chạy trốn thì ta đã là chí tôn rồi, ngươi căn bản là đuổi không kịp ta đâu.” Đám ma nhân đứng ở bên cạnh nhỏ giọng thì thầm nói “ Cái kia, chúng ta có hay không lên trợ giúp một chút a? hiện tại thực lực của đại tướng quân chỉ e rằng còn thấp hơn so với chúng ta..” Ni Nhĩ nói “ Tốt nhất là các ngươi hãy đứng yên, bằng không ta chỉ sợ các ngươi sẽ gặp phiền toái a.” “Ni Nhĩ, ngươi cư nhiên lại nói giúp một nhân loại, chẳng lẽ ngươi đã bị hắn tẩy não rồi sao?” “Không tin thì các ngươi cứ lên đi, hừ lão tử là người từng trải, chỉ muốn khuyên các ngươi một chút, các ngươi không nghe, có bản lĩnh thì cứ việc lên.” Ni Nhĩ bất đắc dĩ thở dài, hắn đối với thủ đoạn của Lai Ân thập phần hiểu rõ. Vài gã ma nhân khinh bỉ nhìn Ni Nhĩ, sau đó liền tiến lên chặn phía trước Lai Ân, lạnh lùng nói “ Dừng lại cho ta” Nhất thời thiên địa biến sắc, sấm chớp ầm ầm, mưa gió bão táp nổi lên, đem vài gã ma nhân không biết sống chết kia thiếu chút nữa thì chôn sống, cả đám lúc này cả người cháy đen, tóc tai dựng đứng nằm bẹp trên mặt đất. Lai Ân dẫm lên đám ma nhân trước mặt, không dám chậm trễ chạy đi. Đám ma nhân ở đằng sau lúc nãy còn ý nghĩ lên trợ giúp, lúc này toàn bộ đều khựng lại, thầm nghĩ “ Trời ah, may là mình còn chưa tiến lên, bằng không giờ này hẳn là cũng được nằm ăn đất a.” “Tiểu ma a, chúng ta hay là ngồi xuống nói chuyện một lát a?” “Tìm chết” Cổ Sắt Lợi không nói hai lời, liền phóng đến. Lai Ân thấy vậy, chân cũng không dám dừng lại, quay đầu bỏ chạy. Cổ Sắt Lợi lúc này tức đến hộc máu, hắn đường đường là một ma nhân đại tướng quân vật mà bây giờ ngay cả một gã nhân loại nhỏ bé cũng không đuổi kịp, cuối cùng không nhịn được hét lớn “ Chặn hắn lại cho ta” Mấy ngàn ma nhân nhận được mệnh lệnh, liền vội vàng tiến tới ngăn chặn Lai Ân. Một đám không cần sống chết, lao đến chỗ Lai Ân. Lai Ân đột nhiên chỉ tay lên bầu trời, hét lớn “ Thiên thượng vẫn thạch” Ni Nhĩ đắc ý cười to nói “ ha ha, Lai Ân tiên sinh, ngươi không cần phải gạt chúng ta, con người ngươi thế nào ta vô cùng rõ ràng” “Oanh…” Trên bầu trời hơn mười khối vẫn thạch cự đại lấy thế sét đánh không kịp bưng tai rơi xuống đội ngũ ma nhân. Lai Ân theo vẫn thạch nhảy tới, còn không quên nhìn Ni Nhĩ đáng thương đang nằm trong đống đá, cười ha ha “Ni Nhĩ ngươi không phải đã nói là rất hiểu tên tiểu tử này sao?” Ni Nhĩ vất vả mới đem hai khối đá to đẩy ra, vẻ mặt đau khổ nói “ Con người hắn vô cùng giảo hoạt, khiến người khác rất khó phòng bị, dù sao thì các ngươi cũng đã được trải nghiệm qua rồi a.” Vô số ngón giữa tức thì được dựng lên hướng tới Ni Nhĩ. Cổ Sắt Lợi cùng đám ma nhân như một đàn ruồi đuổi phía sau Lai Ân, cảnh tượng mấy ngàn người đuổi bắt một người quả thật vô cùng hoành tá tràng, hiếm có khó gặp. Cáp Địch Tư lần đầu tiên được chứng kiến sự giảo hoạt cùng vô sỉ của Lai Ân, mấy ngàn người vậy mà không ai đụng được đến tóc gáy của hắn, khuôn mặt băng lãnh lúc này cũng có chút tươi cười. Cổ Sắt Lợi lúc này hai mắt đã đỏ bừng, tâm trí lúc này chỉ còn ý nghĩ phải xé nát Lai Ân ra làm vạn mảnh. Đám ma nhân cũng không hề dễ chịu gì, bị tử thương vô số. Bọn họ lúc này mới thấm thía câu nói của Ni Nhĩ, tên tiểu tử này chỉ có thể dùng hai từ “tiểu hồ ly” để hình dung, hết lần này đến lần khác khiến cho bọn họ thất điên bát đảo, rõ ràng hắn dừng lại, đứng một chỗ, nhưng khi đám ma nhân vừa xông lên thì đột nhiên lại rơi xuống một cái hố sâu hoắm- chính là thổ hệ ma pháp Lưu Sa Hãm Tĩnh Còn trên không trung lại thỉnh thoảng phóng xuống những tia chớp cuồng liệt, liên tục đánh xuống đám ma nhân. Cổ Sắt Lợi đuổi nửa ngày, rốt cục cũng hiểu rằng mình dù có đuổi nữa thì cũng sẽ không bắt được tên tiểu tử này, hắn thở hổn hển, dừng lại nói “ Tiểu tử, đừng chạy …nữa, ngươi nói là muốn đàm phán phải không? Được vậy điều kiện của ngươi là gì?” Lai Ân đưa tay lau mồ hôi trên trán, nói “ Ngươi sẽ không đột nhiên đuổi ta chứ?” “Hừ, lúc này có đuổi ngươi cũng vô dụng, ngươi có thể đại biểu cho Cáp Địch Tư sao?” “Đương nhiên, nếu không làm sao ta dám đến đàm phán a?” “Được rồi, ngươi muốn gì?” “Ngưng chiến có được không?” “Ngươi đừng có mơ.” “ Hay là tạm thời đình chiến được không?” “ Không được.” “Vậy ngươi giải khai cấm ma kết giới, để cho chúng ta ra ngoài, ta trả lại ngươi hai khối Lam Tinh Thạch” Cổ Sắt Lợi giơ bốn ngón tay nói “ Bốn khối… bằng không không cần phải bàn nữa.” “ Không được, nhiều nhất là hai khối.” “Ba khối” Lai Ân lắc đầu cương ngạnh nói “ Hai khối, một khối cũng không hơn.” “Mẹ nó, chưa thấy qua loại người cò kè mặc cả như ngươi, thôi được… hai khối thì hai khối” “Ngươi giải khai cấm ma không gian trước, ta sẽ đưa hai khối Lam Tinh Thạch cho ngươi.” Cổ Sắt Lợi lấy từ trong lòng ra một khối băng lam sắc tinh thạch, bóp nát, nói “Được rồi, trận nhãn đã bị phá hủy” Lai Ân cảm giác được trong cơ thể mình năng lượng đang dần dần tăng lên, điều đó chứng tỏ cấm ma không gian đã có dấu hiệu tan rã. Lai Ân lắc lắc đầu, nói “ ta muốn giải khai hoàn toàn.” “Thật là phiền toái…” Cổ Sắt Lợi quyền đầu đánh lên mặt đất, bảy đạo liên ngân liền từ đó phóng ra tạo thành bảy vết rách kéo dài sang tứ phía, sau đó đó ở trong Hắc Ám Thần Điện vang lên một tiếng nổ mạnh. Cổ Sắt Lợi nói “ Toàn bộ đã được giải khai.” Bạo Phệ Thử lúc này cũng đã đem ba khối Lam Tinh Thạch đến chỗ Lai Ân, Lai Ân đem hai khối ném cho Cổ Sắt Lợi, nói “ Hắc hắc, giao dịch hoàn tất, hy vọng sau này có cơ hội hợp tác a.” Lai Ân trở lại bên người Cáp Địch Tư, nói “ Còn đánh nữa không?” “ Cả hai bên đều không làm gì được nhau, có đánh tiếp cũng không có ý nghĩa, đi thôi, trở về tìm Phí Lặc thương lượng một chút. Ma Giới Chi Môn mặc dù tạm thời không có Lam Tinh Thạch để khởi động, nhưng dù sao thì cũng đã mở ra điều đó chứng tỏ hiệp nghị năm đó đã không còn hiệu quả, Ma Thần nhất định sẽ mạnh mẽ tái mở ra Ma Giới Chi Môn, chúng ta phải nhanh chóng tập trung lực lượng để phòng ngự.” Cáp Địch Tư cau mày nói. Lai Ân nhìn lão sư, nói “ Con trở về Thản Á thành, ngài sẽ đi cùng chứ?” “Đi, đương nhiên là đi” Hiện tại Ma tộc đã xuất hiện, chỉ còn Thản á thành của ngươi là còn có chút an toàn a.” Kiệt Phổ Sâm ở bên cạnh nhỏ giọng nói “ Ma tộc vạn nhất nếu tiến công, các quốc gia của Hắc Ám Liên Minh có lẽ sẽ không thể ngăn cản được a.” “Việc này đã có Thần tộc lo, chúng ta là nhân loại căn bản không cần phải nghĩ đến.” Lai Ân rung đùi đắc ý nói. Phỉ Lợi Khắc Tư tiến lên, nói “ Tiểu tử, về sau không còn cơ hội triệu hoán ta, nhớ phải cẩn thận cái mạng nhỏ của ngươi a.” Ác Ma Ni NI tiến lên vỗ vỗ bả vai Lai Ân, nói “ Sau này còn cơ hội nhớ đem cho ta thêm một ít đồ trang điểm a, nhớ đồ cao cấp một tí nhé.” A Á Lôi Đức nói “ Nếu rảnh rỗi thì mang đồ ăn đến cho ta a.” Vu Yêu tựa như u linh bay đến sau lưng Lai Ân nói “ đừng rơi lệ a.” Lai Ân cười khổ nói “ Các ngươi làm cái gì mà như sinh ly tử biệt vậy?” “Năm đó Thần ma đại chiến, Minh Thần quân đoàn chúng ta tổng cộng có hơn mười vạn, nhưng khi chiến tranh kết thúc thì cũng chỉ sót lại không đến một vạn, lần này chia tay với ngươi, chỉ sợ lần sau sẽ không còn được gặp lại.” Phỉ Lợi Khắc Tư cảm thán nói, vẻ mặt đầy vẻ bi ai, tựa như chắc chắn mình sẽ chết trận. Lai ân trừng mắt khinh bỉ nhìn Phỉ Lợi Khắc Tư, lúc này mới rời đi. Xuyên qua Á Tư đế quốc, không ngờ Tạp La Nhĩ lại đã đang đợi sẵn ở đó. Tạp La Nhĩ dựa vào quan hệ của mình với Lai Ân, muốn mời hắn đi một chuyến đến Áo Tư đế quốc đô thành. Lai Ân lần đầu tiên một thân một mình đến Á Tư đế quốc đô thành, so với A Á Lôi đế đô thì cơ hồ cũng không có gì khác nhau. Phong cách kiến trúc to lớn cũng không khác lắm với Quang Minh liên minh thành thị, đường phố, khách sạn, cửa hàng đều mang nét tương đồng. Tạp La Nhĩ dọc đường như một hướng dẫn viên giới thiệu đế đô với Lai Ân, ngay cả quân phòng bố trí cũng đều nói hết, hắn vốn cũng không sợ Lai Ân biết chuyện này,bởi vì với Lai Ân mà nói cái này cũng không có tác dụng gì. Tin tức Hắc Ám Thần Điện bị phá hủy cũng đã sớm được truyền đến, ngay cả phòng ngự của Hắc Ám Thần Điện mà hắn cũng có thể phá nát thì phòng ngự của đế đô tính là cái rắm gì. Tạp La Nhĩ đem Lai Ân an bài trong một tửu **** lớn nhất, lúc này mới vội vàng rời đi. Lai Ân vốn cũng không phải người thích ngồi yên, sau khi Tạp La Nhĩ rời đi hắn liền đi ra ngoài xem xét xem có thứ gì tốt không. Cửa hàng ở đây đúng là vô cùng đa dạng, muôn màu muôn vẻ, nhưng trong mắt Lai Ân thì bất quá cũng chỉ là những của hàng bình thường, chính bản thân hắn mỗi lần bố trí kết giới đều sử dụng những tài liệu trân quý đủ để mua mười của hàng như vậy. Lai Ân nhàn nhã đi dạo, vừa xem đồ. Đi một lúc cũng cảm thấy có chút đói bụng, vừa hay lại nhìn thấy một tiệm cơm đằng xa, liền quyết định đến nếm thử.