Vương bài pháp thần

Chương 167 : Xá khiếu cường thế

Cáp Địch Tư từ phía sau đi tới, thanh âm lạnh lùng nói “ Các ngươi vì cái gì mà lại phản bội ta?” Á Khắc Lôi nghe vậy, nhếch mép cười “Tất nhiên là vì rất nhiều chỗ tốt.” “Hừ, đã vậy thì các ngươi đi chết đi.” “Cái đó cũng chưa chắc” Á Khắc Lôi nói xong, từ trong tay buông ra một đám đá vụn, rơi xuống mặt đất. Cáp Địch Tư sửng sốt một chút, ngay sau đó liền hiểu được ý tứ của Á Khắc Lôi, kinh hãi nói “ Cấm ma không gian, các ngươi muốn mở ra Ma Giới Chi Môn?” “Ha ha, quả nhiên không hổ là Thần a, đọc tâm thuật thật lợi hại, cấm ma không gian cũng có hiệu lực với cả Thần, hơn nữa thực lực càng mạnh ảnh hưởng lại càng lớn, sau khi Ma Giới Chi Môn mở ra, xem ngươi dùng cái gì để ngăn cản Ma tộc?” “Lai Ân, mau chóng đi khỏi đây, trở về thông tri cho Quang Minh thần Phí Lặc, nói cho hắn tất cả sự tình phát sinh ở đây.” Cáp Địch Tư hét lên. Từ bên trong Hắc Ám Thần Điện, một thân ảnh cao lớn đột nhiên đi ra. Lai Ân nheo mắt nhìn, người vừa đi ra là một quái nhân, đỉnh đầu có một sừng, hai bờ vai có đầy huyết sắc hoa văn, chứng tỏ thân phận của hắn. Cáp Địch Tư thần sắc ngưng trọng, âm thanh lạnh lùng nói “ Ma tộc tướng quân Cổ Sắt Lợi .” “Ha ha, không nghĩ tới trí nhớ của Minh Thần lại tốt như vậy, cư nhiên còn nhớ rõ tên ta, nghe nói ngươi là người thừa hưởng danh hiệu của Cáp Địch Tư, thực lực hẳn là rất mạnh a? Còn gã kia, theo như lời Á Khắc Lôi nói thì chính là Lai Ân, người có Phong Ấn Chi Thư?” “Còn muốn chạy sao? Không có khả năng, ta vừa mới khởi động cấm ma không gian.” Lai Ân vừa định nói, đột nhiên đột nhiên cảm giác được thứ gì đó, hơi thử một chút hắn liền phát hiện ra lực lượng của mình đã bị cấm ma không gian làm giảm xuống còn có Thánh Giai. Cáp Địch Tư trong lòng mặc dù cũng có chút hơi bất an, nhưng biểu hiện ngoài mặt lại vô cùng bình tĩnh. “Đương nhiên là muốn lưu lại cũng không khó, hừ mặc dù để giết chết các ngươi cũng phải tốn sức một chút.” Cổ Sắt Lợi khặc khặc âm hiểm cười. Lai Ân ở bên cạnh nhấc tay nói “ việc này, ta có thể hay không rút lui a? Ta bất quá chỉ là một nhân loại nhỏ bé, các ngươi Thần Ma tranh đấu với ta không có quan hệ.” Cổ Sắt Lợi nghe thấy vậy cười cười nói “ đã đến đây rồi đừng mong chạy thoát, huống chi nghe nói ngươi lại là một tên gia hỏa vô cùng gian xảo, vì thế càng không thể cho ngươi đi.” Lai Ân vặn vặn tay nói “ Hừ, không để ta đi? Ta chỉ sợ lưu lại ta chốc lát nữa ngươi sẽ hối hận.” Cổ Sắt Lợi cười to nói “ Hối hận? ha ha, ngươi cảm thấy rằng ta sẽ hối hận sao?” Cáp Địch Tư quỷ dị cười, cũng không đợi Cổ Sắt Lợi phản ứng, liền lập tức động thủ. “Ha ha, chúng ta một chọi một nhưng gã bằng hữu của ngươi lại phải chống lại năm gã đại tế tự đó, chuẩn bị mua vé tàu nhanh đến địa ngục cho hắn đi.” Cáp Địch Tư dùng đọc tâm thuật đã biết hết kế hoạch trong lòng của Lai Ân, cười khanh khách nói “ Ngươi tốt hơn hãy lo lắng cho đám người của ngươi đi, ta nghĩ bọn chúng sẽ cần vé hơn đấy.” Cổ Sắt Lợi cũng không dám khinh thường, tất cả mọi người đều bị cấm ma không gian vây khốn khiến cho lực lượng của tất cả mọi người đều tụt, bất quá điều đó cũng không có nghĩa là người khác không thể giết được hắn. Á Khắc Lôi cùng vài gã tế tự ánh mắt như lang sói nhìn Lai Ân, giống như là hắn hiện tại như một sơn dương chờ bị thịt. Lai Ân nhìn sang bên Cáp Địch Tư cùng gã ma nhân, cười khan nói “ Hay là, chúng ta chờ kết quả của bên kia rồi tính sau?” “Tiểu tử, ngươi đừng mơ, ngươi nghĩ rằng chúng ta có thể bỏ qua cho ngươi sao? Toàn bộ Ám Hồn chiến sĩ đã bị ngươi diệt, thù này dù có băm vằm ngươi ra hàng trăm mảnh cũng không hết.” “Cái này… ta không thể chuẩn bị trước một chút sao?” Lai Ân chán nản hỏi. Á Khắc Lôi âm hiểm cười nói “ đương nhiên không thể” Lai Ân bước lên một bước, trực tiếp vượt qua hơn mười thước, trong nháy mắt giáng một quyền vào mặt của Á Khắc Lôi. Á Khắc Lôi bị bất ngờ không kịp tránh, thân thể hắn lại là ma pháp sư chứ không phải chiến sĩ vì thế bị một quyền của Lai Ân đánh cho răng môi lẫn lộn, lực đạo của quyền đầu còn khiến cho gã bay ngược lại phía sau. Lai Ân thừa thắng, tiếp tục xông lên, chặn đầu sau đó tặng cho Á Khắc Lôi thêm một cước. Á Khắc Lôi giống như một con diều đứt dây, kêu lên một tiếng thảm thiết, sau đó từ trên cao rơi xuống, tiếp xúc “thân mật” với mặt đất. Những gã đại tế tự còn lại nhìn thấy vậy liền mau chóng phóng ra hỏa,lôi,băng ba hệ ma pháp ào ào xông đến Lai Ân. Lai Ân thấy vậy cũng không hề né tránh, tùy ý để ma pháp đánh lên người, nhưng biểu hiện lại như đang vô cùng hưởng thụ, nói “ Tiếp tục đi, các ngươi đánh nhanh lên một chút a…” Á Khắc Lôi lúc này tỉnh lại vừa giãy dụa một chút liền bị Lai Ân tặng cho thêm hai quyền nữa, trực tiếp hôn mê. Ở nơi này, người có thể uy hiếp nhiều nhất chính là không gian ma pháp sư, chỉ cần Á Khắc Lôi mất đi khả năng công kích, thì mọi chuyện liền trở lên dễ dàng hơn rất nhiều. Những gã đại tế tự còn lại lúc này vô cùng hoảng sợ, choáng váng đầu óc, thầm nghĩ “ con mẹ nó, gã này đúng là một phần người, chin mười phần ngợm mà, ngay cả bị ma pháp đánh trúng cũng có biểu hiện hưởng thụ như vậy? Lai Ân đắc ý cười ha ha nói “ Chỉ là một cái cấm ma không gian thôi, đâu có thể làm khó được ta, tu vi các ngươi lúc này cũng đã tụt xuống Á Thần giai nhị cấp a? bản thiếu gia ta lại vừa hay là Thánh Giai, ha ha, thật là bất hạnh cho các ngươi a, ma pháp của các người phóng ra đối với ta không hề có uy hiếp.” Phong Ấn Chi Thư có thể cắn nuốt ma pháp, khiến cho Lai Ân vô cùng sung sướng, lần này có cơ hội được đánh người, hắn làm sao có thể bỏ qua a Ma pháp không có hiệu quả, đó chính là cơn ác mộng đối với ma pháp sư. Lai Ân lúc này đang đuổi theo một gã tế tự, sau khi tóm được liền đánh cho hắn trực tiếp ngất xỉu, toàn bộ y phục, cũng như tiền tài, đồ vật trên người hắn đều bị Lai Ân lột sạch, ném vào không gian giới chỉ, sau đó lại tiếp tục săn gã khác. “Đại tướng quân, Ma Giới Chi Môn khi nào thỉ mở ra? Chúng ta không duy trì được nữa rồi. Mấy gã đại tế tự vốn lúc đầu còn định trêu chọc Lai Ân để câu giờ, chờ cho Ma Giới Chi Môn mở ra, nhưng hiện tại bọn họ lại hối hận, chỉ mong Ma Giới Chi Môn lập tức mở ra, càng nhanh càng tốt. Cái có thể dùng là ma pháp lại không có hiệu quả khiến cho đám đại tế tự vô cùng buồn bực. Một gã đại tế tự tuy bản thân là chiến sĩ nhưng ngay khi hắn vừa muốn xông lên đã bị vô số ma pháp bay đến chào đón, không thể tiến lên. Cổ Sắt Lợi cũng biết tình huống của đám ma pháp sư, vội vàng nói “ Cố duy trì cho ta, Ma Giới Chi Môn đâu có dễ dàng mở ra như vậy? Cố thêm một chút.” Nhưng đám đại tế tự mặc dù có tâm mà không có sức, bị Lai Ân túm được đánh xuống đất, thân hình bầm dập, mặt mũi xầy xước, ngay cả quần áo cũng đều bị lột sạch chỉ chừa quần lót. Ma pháp của bọn họ không thể làm gì được Lai Ân nhưng ngược lại ma pháp của Lai Ân lại khiến cho bọn họ sống dở chết dở. Ngay cả ma pháp thuẫn cũng không hề có tác dụng, khi nắm đấm của Lai Ân tiếp xúc với ma pháp thuẫn thì dường như là dao bổ vào đậu hũ, không hề bị ngăn cản, đánh lên người bọn chúng. Lai Ân bộ dáng thập phần sảng khoái, miệng nghêo ngao hát, còn tay thì không hề chậm chễ, liên tục táng cho đám đại tế tự thất điên bát đảo. Một gã đại tế tự béo mập, bị Lai Ân sút cho một cước, tức thì cả mặt cày xuống đất, một lát sau mới miễn cưỡng đứng lên, mặt đầm đìa máu, như một con chó điên tung quyền đến Lai Ân, hét to “ Sĩ khả sát bất khả nhục(kẻ sĩ có thể giết chứ không thể nhục), ta liều mạng với ngươi” “Hừ bằng vào một tên bị thịt như mi sao? Thức thời cút sang bên cho ta.” Lai Ân đột nhiên bay lên, sau đó tặng cho gã tế tự béo một cước, khiến hắn văng ra ngoài, bàn tay của Lai Ân cũng vô cùng nhanh nhẹn tháo luôn giới chỉ cùng quần áo của hắn, chỉ để lại một cái quần lót để che tiểu jj, sau đó khi gã đại tế tự còn chưa kịp rơi xuống đất, hắn liền như một tia chớp phóng đến tiếp tục giáng thêm một quyền nữa, trực tiếp đem gã đại tế tự đánh lún xuống đất. Lai Ân đánh xong còn không quên buông thêm một câu “ Hừ, thành thật nằm im cho ta, còn nhúc nhích thì ta hứa sẽ cho mi biến thành cái bánh bao đấy.” Gã tế tự lúc này liền gật đầu như gà mổ thóc. Lai Ân vẻ mặt khinh thường nhìn gã đại tế tự, dường như bộ dáng ti tiện của hắn khiến cho Lai Ân buồn nôn, cuối cùng không nói hai lời tiếp tục tẩm quất gã đại tế tự béo ị, cho đến khi hắn ủy khuất kêu oa oa “ ai….i…. ta không có nhúc nhích a.” “Ngươi gật đầu cũng là nhúc nhích, ta đã nói là không được phép nhúc nhích dù chỉ một chút a.” Gã tế tự béo lúc này như một cái bánh thịt nằm trên mặt đất, không dám nhúc nhích. Hai gã tế tự còn lại, lúc này hai chân không ngừng run rẩy,một gã sợ hãi nói “ Ngươi, ngươi… đừng có tới đây, ta…ta là vong linh pháp sư, chính là vong linh pháp sư… khủng bố trong truyền thuyết a.” Gã tế tự lúc này cũng dường như nhớ lại thân phận của mình, liền vội vàng phát động chú ngữ, triệu hồi ra rất nhiều vong linh chiến sĩ, với năng lực Á Thần hạ giai nhị cấp của mình, thì vong linh đại quân được hắn triệu hồi thực lực ít nhất cũng là Thánh giai. Hơn một trăm con cốt long cùng với gần một ngàn hắc kỵ sĩ từ trong hắc vụ đi ra. Cả đám sinh mệnh vẻ mặt mờ mịt, không biết có chuyện gì xảy ra. Gã tế tự gầy biểu tình dữ tợn, cuồng tiếu nói “ Lai Ân, ngươi xong rồi, ha ha dám cùng đối đầu với Vong Linh pháp sư sao? Ngươi nhất định phải chết” Gã đại tế tự còn lại lúc này ngơ ngác nhìn vong linh đại quân, vẻ mặt sững sờ hoảng sợ, quát “ Lạp Đặc Nạp, ngươi… tên ngu ngốc , vong linh đại quân là từ Minh Giới đến a, mà quan hệ của chúng ta với Minh Giới lúc này thế nào? Ngươi, mẹ nó tên đần độn cư nhiên lại còn triệu hồi vong linh đại quân nữa, ngươi đúng là muốn chết mà” Lai Ân nhún nhún vai, nói “ Ai, thật sự không có biện pháp, đúng là trời hại quân gian ác a.” Lai Ân chỉ vào hai gã đại tế tự, sau đó quay sang nói với đám cốt long cùng Hắc kỵ sĩ mới được triệu hoán đến “ Với thực lực của các ngươi, xử lý hai gã này không vấn đề gì chứ?” ” Cốt Long cùng với đám Hắc kỵ sĩ nhìn chằm chằm vào hai gã tế tự, nói “ Đó là tất nhiên, hắc mặc dù cấm ma không gian đem lực lượng của chúng ta áp chế xuống, bất quá xử lý hai con gà chết này không thành vấn đề.” Lạp Đặc Nạp tức giận kêu to “ Hỗn đản, ta chính là triệu hoán giả đã triệu hồi các ngươi đến, các ngươi phải nghe lời ta” “Hắc, ngươi có hét đến vỡ yết hầu cũng không có ai nghe lời ngươi đâu, biết khôn thì ngoan ngoãn đứng đấy cho các anh tẩm quất.” “Ta phản kháng, ta muốn phản kháng” Lạp Đặc Nạp kêu to, giơ nắm đấm về phía trước. Vừa dứt lời đã bị một đám hắc kỵ sĩ tay đấm chân đá, đánh cho hắn chỉ biết ôm đầu chịu đòn. Gã đại tế tự còn lại nhìn thấy vậy vô cùng hoảng sợ, nhưng cũng chưa kịp phản ứng thì đã bị một màn quang mang bao phủ, nhốt lại. Lai Ân thở dài quay đầu đi đến bên gã tệ tự bị nhốt, nói “ lão huynh, nói đi, Ma Giới Chi Môn ở đâu?” “Ta, ta không biết” câu trả lời của gã tế tự làm cho Cổ Sắt Lợi bên kia vô cùng vui mừng,trong lòng thầm nhủ ít ra thì cũng có một gã đồng minh trung thành. Lai Ân quay đầu sang đám Hắc kỵ sĩ, nói “ Có ai rảnh không? Ta cần vài người đến đây giúp lão huynh này xả xì trét.” “Có ta, có ta” Tức thì một đám hắc kỵ sĩ nhao nhao xông đến. Gã đại tế tự lúc trước còn làm ra bộ dáng anh hùng, lúc này không ngờ mới nhìn thấy bộ dáng hưng phấn của đám hắc kỵ sĩ đã khóc thét lên, lớn tiếng nói “ ta biết, ta biết, là ở bên trong Hắc Ám Thần Điện..” Cổ Sắt Lợi vừa thầm khen ngợi gã tế tự lúc này nghe được câu nói của hắn, tức giận oa oa hét lớn “ Y Ân Phí Tây, ngươi tên hỗn đản không có khí phách” Y Ân Phí Tây nước mắt nước mũi ròng ròng, thảm thiết nói “ Tướng quân đại nhân, ngài cũng không hề bị đánh, nếu không phục, ngươi cứ lại đây thử xem” “Cho dù có bị đánh thì Ma tộc chúng ta cũng sẽ không hèn hạ như ngươi” Lai Ân chứng kiến tình thế giằng co của Cáp Địch Tư cùng với gã Ma nhân, vội vàng la lớn “ Minh Thần đại nhân, ngươi phải giữ chân hắn a, nếu tên kia mà đến chỗ ta thì ta chết chắc.” “Yên tâm đi, nơi này giao cho ta, ngươi mau đi phá hủy Ma Giới Chi Môn” Cáp Địch Tư mỉm cười, sau đó công kích liền tăng lên. Cổ Sắt Lợi lúc này ngay cả muốn thoát thân cũng không thể. Lai Ân liền hướng về hướng thần điện chạy tới. Hắc Ám Thần Điện cùng Quang Minh Thần Điện có vài phần tương tự, đều vô cùng to lớn và hùng vĩ. Đi qua hơn một trăm bậc thang mới lên được đại điện, hai bên được chiếu sáng bằng đèn lồng, chỉ có một chút quang mang yếu ớt từ bên trong phát ra Cổ Sắt Lợi ở phía sau nhìn thấy vậy, kêu to “ Nhân loại, ngươi dám đi vào? Lạp Đặc Nạp đám người khốn kiếp các ngươi sao còn chưa mau chặn hắn lại, Ma Giới Chi Môn nếu bị đóng lại thì người đầu tiên bị chết sẽ là các ngươi a.” “hừ, ngươi lúc này hãy tự lo cho bản thân mình đi” Cáp Địch Tư hừ lạnh một tiếng, sau đó lại gia tăng công kích lên Cổ Sắt Lợi. Đám đại tế tự lúc này vô cùng buồn bực, bọn họ không phải là không muốn ngăn cản Lai Ân, nhưng căn bản là không dám đi.” Bọn họ mặc dù có năng lực, nhưng lại bị một đám cốt long quấn lấy, hơn nữa hai trong số năm người đã bị thu thập. Nhưng nếu phân tích rõ ràng thì đám cốt long mặc dù lợi hại nhưng có thể giữ chân bọn họ sao? Bọn họ chính bởi vì đại thế đã mất, đánh thì cũng đã bị đánh, cái gì trung thành, cái gì nghĩa khí cũng không quý bằng mạng sống của mình. Vì thế ngũ đại tế tự lúc này đành cam tâm tình nguyện để cho đám cốt long cùng hắc kỵ sĩ đánh đập, chứ không dám tiến lên ngăn cản Lai Ân. Lai Ân đi xuyên vào trong, chợt nhìn thấy từ đằng xa một mảnh hôn ám, có vô số người đang đứng, bất quá do bên trong rất tối nên cũng không nhìn rõ được bộ dáng của bọn họ. Đi gần vào hắn rốt cục cũng nhìn thấy một đại môn được dựng từ hắc sắc thú cốt đã mở ra được một phần ba. Từ bên trong chi môn truyền ra từng tiếng hò hét phấn khích, ngay sau đó từ trong chi môn một gã ma binh chui ra, bốn phía lập tức vang lên từng trận hoan hô, sau đó lại trở về yên tĩnh. Lai Ân toát mồ hôi lạnh nhìn chung quanh, lúc này hắn mới biết rằng quanh mình toàn bộ đều là ma nhân, nếu không phải bọn chúng lúc này đang chú ý lên đại môn, thì mình cho dù có mười cái mạng cũng không đủ cho bọn chúng nhét kẽ răng. Đại môn cao sáu thước, rộng gần ba thước, hai bên cánh cửa điêu khắc một độc giác ma nhân, trên thân tràn ngập huyết sắc ma văn cùng với một ít dị chủng quái thú. Phía trên đại môn lại khắc một Kin sắc độc giác ma nhân , trên trán có dấu hiệu huyết sắc hỏa diễm, phía sau lưng có thêm một đôi cánh. Lai Ân thầm nghĩ không biết có phải Ma thần không a? Bất quá cái đó với hắn cũng không có quan hệ gì, lúc này hắn đang chú ý đến bốn viên đá trong suốt phát ra lam quang ở bốn phía của đại môn, bốn viên đá này chính là thứ cung cấp toàn bộ năng lượng cho Ma Giới Chi Môn. Lúc này hãy liền nghĩ tới Bạo Phệ Thử. Lai Ân cảm thấy mình thật sáng suốt khi quyết định để lại Bạo Phệ Thử, ở chỗ đông người, chật hẹp như thế này nếu không dùng Bạo Phệ Thử thì không bị người khác phát hiện mới là lạ Lập tức hắn liền hạ lệnh cho đám Bạo Phệ Thử dùng tốc độ nhanh nhất đào một đường hầm về phía trước. Lai Ân lúc này bàn tay đẫm mồ hôi nhìn về phía đại môn. Theo thời gian, ma nhân từ trong đại môn đi ra càng lúc lực lượng lại càng khủng bố. Mà đám Bạo Phệ Thử bây giờ mới đào được một nửa, nếu để lâu hơn chỉ sợ một đống ma nhân lợi hại khác lại đi ra, lúc đó thì chắc chắn là thảm rồi. Lai Ân cắn răng, vẻ mặt quyết tâm, thân hình đột nhiên lao lên cướp lấy một viên đá, sau đó liền thuấn di bỏ chạy, đại môn đang mở ra lập tức liền đình chỉ, dừng lại. Đám ma nhân nằm mơ cũng không nghĩ tới tự nhiên lại có một gã nhân loại lọt vào đây, cả đám đầu tiên sửng sốt nhưng ngay sau đó khi phát hiện thiếu mất một viên đá, liền kêu to.. Từ phía đám ma nhân lúc này truyền đến từng tiếng gào thét phẫn nộ. Lai Ân nghe thấy càng chạy nhanh hơn, khi vừa ra khỏi cửa liền há miệng kêu to “ Cứu mạng a-----“ Cáp Địch Tư nghe thấy thanh âm kêu cứu của Lai Ân lúc đầu còn thấy buồn cười nhưng khi quay đầu lại chứng kiến một đám ma nhân đông nghìn nghịt đuổi đằng sau hắn, khiến cho nàng ngay cả cười cũng không nổi. Cổ Sắt Lợi nhìn đám Ma nhân điên cuồng đuổi giết, gấp giọng nói “ Bên trong xảy ra chuyện gì?” “Tướng quân, hắn cướp mất lam tinh thạch, khiến cho Ma Giới Chi Môn không mở ra được.” Một gã ma nhân giọng thập phần tức giận trả lời. Cổ Sắt Lợi nổi giận gầm lên một tiếng, liều mạng chịu một đòn của Cáp Địch Tư, đuổi theo Lai Ân, tức giận nói “ Mau đem lam tinh thạch trả lại cho ta” “ Ngu ngốc, cướp đoạt rồi lại đem trả lại cho ngươi, đừng có vào rừng mơ bắt con tưởng bở nhá” Lai Ân nói xong liền ném viên lam tinh thạch cho Cáp Địch Tư, sau đó không dám chậm trễ nhấc chân bỏ chạy. Khoai lang nóng tốt nhất là nên ném cho người khác. Cổ Sắt Lợi vội vàng quay đầu lại đánh về phía Cáp Địch Tư. Lai Ân lúc này không cần quay đầu lại cũng biết đằng sau mình một đám ma nhân đang đuổi sát. Hắc Ám Thần Điện rất lớn, Lai Ân mang theo một đám ma nhân đằng sau chạy khắp nơi. Đám ma nhân vô cùng tức giận, không cả nghĩ tới chặn đầu, vây bắt, cả đám liều mạng đuổi theo Lai Ân. Năm gã đại tế tự lúc này mặt cắt không còn hột máu, nằm bẹp xuống đất giả chết. Cáp Địch Tư cùng với Ma Tộc tướng quân đanh giằng co. Lai Ân mang theo gần ngàn gã ma nhân đằng sau, bỏ chạy chối chết. Không biết từ lúc nào trong cấm ma không gian lại xuất hiện một nhòm người, một đoàn bao gồm mấy ngàn Á Thần trung giai cùng hạ giai chiến sĩ, ma pháp sư và mười mấy Ma nhân. Đám người Kiệt Phổ Sâm vừa tiến vào trong kết giới liền phát hiện ra lực lượng của mình bị suy yếu hơn phân nửa, cư nhiên lại không đến Thánh giai. Nghĩ rằng mình bị lọt vào bẫy của địch nhân, cả đám liền vội vàng chạy ra, nhưng lúc này mới phát hiện ra rằng kết giới này căn bản chỉ có vào mà không có ra. Cát Tạp Mỗ biết tin tên đồ đệ của mình động võ với Hắc Ám Thần Điện , liền đi tới một giúp hắn một tay, nhưng khi nhìn thấy những tàn tích mà Lai Ân để lại thì lão xém chút nữa thì té xỉu. Tây Tư, Ai Văn cùng với đám đại tế tự của Quang Minh Thần Điện lúc này cũng đã đến, dọc đường đi chứng kiến những thành lũy mà Quang Minh Thần Điện mấy ngàn năm nay cố gắng phá hủy cư nhiên một cái cũng không còn, chuyện này thực sự quá sức khủng bố a. Đến khi tiến vào trong kết giới bọn họ dường như không dám tin vào mắt mình. Ở trên cao Minh Thần cao cao tại thượng đang đánh nhau với Ma nhân. Đám đại tế tự của Hắc Ám Thần Điện lúc này đang nằm la liệt trên mặt đất, tất nhiên là bọn họ không biết rằng đám đại tế tự này đang giả chết. Cốt Long cùng với đám Hắc kỵ sĩ lúc này đang ngồi một bên xem náo nhiệt, còn không ngừng hò hét cổ vũ, mà đối tượng được cổ vũ lại chính là Lai Ân đang vắt chân lên cổ chạy Lai Ân bị một đám ma nhân đằng sau đuổi sát, thở hồng hộc chạy quanh tháp, thỉnh thoảng lại quay đầu giơ tay mắng đám Cốt Long cùng Hắc kỵ sĩ không có nghĩa khí, bất quá mồm mắng to nhưng chân vẫn không dám chậm lại. “Này… cái này là chuyện gì?” Cát Tạp Mỗ không nhịn được há mồm trợn mắt nhìn. “A… ta thà tin rằng mọi chuyện trước mắt chỉ là giấc mơ…” Kiệt Phổ Sâm ánh mắt vô thần, rốt cuộc cũng xác nhận được mình không phải đang nằm mơ, tất cả mọi chuyện trước mắt đều là sự thật.”