Vũ Vương
Chương 170
Hai đạo ánh mắt lạnh lẽo thấu xương quét một vòng khắp lượt. Thủy Tâm Nguyệt lần lượt đọc tên của tất cả mọi người ra: Mộ Hàn, Kỷ Vũ Lộ. . . Mỗi lần đọc một cái tên, Thủy Tâm Nguyệt liền đưa ra một khối Ngọc Bài màu vàng sáng. Trên mặt có khắc một chút Đạo Văn phức tạp, rất hiển nhiên đây cũng là một loại Đạo Khí.
Khối Ngọc Bài này liền đại biểu cho thân phận đệ tử Hoàng Cực của Vô Cực Thiên Tông . Cơ hồ từng người tiếp nhận Ngọc Bài đều là kích động vạn phần, nét mặt hân hoan tươi cười.
- Mộ Hàn!
Phút chốc, ánh mắt Thủy Tâm Nguyệt rơi trên người Mộ Hàn
- Xét thấy thời gian ngươi qua được khảo hạch Thiên Tâm Kiều ngay cả nửa khắc canh giờ cũng không đến, dựa theo quy củ Vô Cực Thiên Tông, sau khi qua được khảo hạch ngươi có thể thu được hai loại công pháp võ đạo cao phẩm. Hiện tại, mọi người theo ta đi tới Võ Bi Bí Cảnh! .
- Vừa mới tấn chức đệ tử Hoàng Cực, là có thể thu hoạch hai loại công pháp võ đạo cao phẩm!
- Trong Vô Cực Thiên Tông lớn như thế, nghe nói cũng chỉ có đám người đệ tử Thiên Cực hiện nay như Tiêu Tố Ảnh, Cung Hạo là đã thu được đãi ngộ như vậy.
Mọi người ghen tị thì ghen tị, nhưng lại cũng không hề quá mức ngạc nhiên. Dù sao tại Vô Cực Thiên Tông, từng đệ tử Thiên Cực đều là bậc tồn tại cao cao tại thượng, huống chi lại còn là người nổi bật trong số đệ tử Thiên Cực đó! Có điều khiến cho mọi người không nghĩ tới chính là, tu sĩ lại cũng có được loại đãi ngộ như thế liền sẽ xuất hiện bên cạnh mình.
- Mộ Hàn, cái tên gia hỏa có được tín vật của Bích Loa thiên nữ này. Vào lúc nhìn thấy hắn từ trong điện đi tới chờ đợi khảo hạch cùng người khác, hắn còn bị không ít đệ tử ký danh hung hăng cười nhạo.
Hiện nay hắn chẳng những là người thứ nhất qua được lần khảo hạch Thiên Tâm Kiều này, tốc độ vẫn còn vượt xa xa dẫn trước bốn người còn lại, cả quá trình đi qua cầu mà thời gian hao phí lại còn không đến nửa khắc canh giờ. Phải biết rằng Kỷ Vũ Lộ nhanh nhất trong số bốn người còn lại, cũng là dùng gần một canh giờ mới đi xong cầu.
Tốc độ như thế, liền ý nghĩa Mộ Hàn đã vượt qua kí ức xưa nay, Đạo Tâm dị thường viên mãn. Cũng khó trách hắn có thể thu được loại đãi ngộ sánh ngang cùng đám người Tiêu Tố Ảnh, Cung Hạo năm đó.
Có lẽ không cần vài năm, Vô Cực Thiên Tông lại sẽ xuất ra một vị đệ tử Thiên Cực!
Sau khi từ trong miệng trưởng lão Thủy Tâm Nguyệt biết được biểu hiện của Mộ Hàn trên Thiên Tâm Kiều, trong lòng đám người Kỷ Vũ Lộ cực kỳ rung động. Mặc dù là đi cùng với Thủy Tâm Nguyệt vào bên trong điện, nhưng sự kinh ngạc trên mặt đều còn không có hoàn toàn mất đi.
Lúc này, trên mặt bàn bên cạnh ở phía trong cửa điện , đang lẳng lặng nằm năm quyển trục. Trên quyển trục chia ra có viết họ tên năm người Mộ Hàn và Kỷ Vũ Lộ. Bên trong quyển trục thì ghi chép cặn kẽ tin tức tư liệu về bọn họ, bên trong Đăng Đường Điện này lưu trữ tất cả tư liệu địa phương về đệ tử Hoàng Cực . Không chỉ có là đệ tử Hoàng Cực hiện nay , thậm chí là tư liệu về đệ tử Hoàng Cực trăm ngàn năm trước cũng có thể tìm được ở chỗ này.
Lại lần nữa tiến vào bên trong điện, nhìn thấy loại quyển trục như tổ ong kia mà Mộ Hàn cũng là thổn thức không thôi. Cũng chỉ ở dạng thế giới này mới có thể nhìn thấy cảnh tượng như thế. Nếu là đổi thành kiếp trước, coi như tư liệu có nhiều hơn, chỉ vài ổ cứng của computer là cũng đủ để ứng phó rồi, làm sao cần phải chiếm dụng không gian khổng lồ như vậy.
- Vút! Vút. . .
Tay ngọc nhẹ phẩy, năm bản quyển trục liền bay dựng lên, nhanh như tia chớp mà biến mất ở chỗ sâu trong giá gỗ. Thủy Tâm Nguyệt lập tức thướt tha duyên dáng đi vượt lên trước, dáng người thật lả lướt. Năm người Mộ Hàn và Kỷ Vũ Lộ lẳng lặng đi theo ở phía sau, bên trong điện phủ dị thường rộng rãi này tiếng bước chân vang dội vào khoảng không lại ầm ầm quay về.
Bọn họ đây là đi tới Võ Bi Bí Cảnh.
Bốn người Kỷ Vũ Lộ tựa hồ đã sớm nghe nói qua chỗ này nên càng là đi vượt lên, liền càng là hưng phấn. Đôi mắt mọi người đều tỏa sáng, thần thái hào hứng.
So sánh với bọn họ, vẻ mặt Mộ Hàn mặc dù trầm tĩnh hơn không ít, nhưng nét mừng rỡ trên gương mặt cũng là hơi không áp chế nổi. Hắn vốn tu luyện Lôi Cực Âm Cương và Lôi Vân Phong Bạo khi tổ hợp lại thì có được uy lực không thua công pháp cao phẩm. Thế nhưng khi chia tách ra, thì một cái lại là thấp phẩm, một cái là trung phẩm.
Đối với hai loại công pháp cao phẩm sắp sửa đến tay, Mộ Hàn cũng cực kỳ chờ mong.
Đi theo Thủy Tâm Nguyệt không nhanh không chậm trong gần một khắc canh giờ, mọi người mới nhìn thấy cuối điện phủ. Trên bức tường cao cao của điện, có một vòng xoáy trắng xóa rộng áng chừng mấy thước đang quay vòng rất nhanh.
- Đó chính là lối vào Võ Bi Bí Cảnh ?
Thấy ánh mắt bốn người Kỷ Vũ Lộ càng trở nên tỏa sáng lấp lánh, Mộ Hàn không khỏi trong lòng khẽ động. Trong chớp mắt lại liền phát hiện có cỗ khí tức lạnh như băng từ trong cơ thể Thủy Tâm Nguyệt ở phía trước bùng nổ lan ra, bỗng nhiên liền bao trùm lấy hắn cùng năm tên đệ tử Hoàng Cực mới tấn chức vào bên trong, rồi bay nhanh về hướng vòng xoáy kia.
Mộ Hàn không có kháng cự, tùy ý cho cỗ khí tức lạnh như băng kia kéo chính mình đi tới.
Vừa vào vòng xoáy, liền phảng phất cả thế giới đều hối hả co rút thu nhỏ lại. Cho đến khi ở trong mắt biến thành một điểm nhỏ lớn như cái kim châm thì thân hình không ngừng xoay tròn theo vòng xoáy cũng chợt dừng lại. Một tia chớp sáng trắng hoa mắt lập tức lọt vào trong tầm mắt. Mộ Hàn là tu sĩ Vũ Hóa Cảnh mà cũng khó có thể nhìn gần.
Một lát sau, Mộ Hàn mới thích ứng với luồng ánh sáng lóa mắt này. Hắn chậm rãi mở mắt ra thì thấy tầm nhìn đã trở nên thoáng đãng, lại thấy chính mình như đang trôi nổi bên trong một mảnh không gian trắng như tuyết tựa hồ vô tận vô biên. Ở chỗ này, không chỉ có trọng lực biến mất, mà không trung hình như càng có lực nâng thật lớn, cứ thế mà nâng người lên.
Mộ Hàn ánh mắt khẽ nhúc nhích, liền thấy được vô số khối bia ngọc màu đen, chúng sắp thành hàng chỉnh tề dài dằng dặc ở trên không trung. Những pho bia ngọc này, tất cả đều cao ước một thước, óng ánh sáng loáng. Tầng ngoài khắc họa tỉ mỉ những đường hoa văn trắng.
- Nơi này là Võ Bi Bí Cảnh !
Âm thanh trong trẻo của Thủy Tâm Nguyệt chợt lọt vào trong tai mọi người
- Ở trong mỗi một khối võ bia đều có dấu một loại công pháp. Trong bí cảnh này có cả thảy ba nghìn võ bia, tất cả đều là trung phẩm trở lên. Khi tìm được công pháp mình muốn, thì phóng chân khí của mình chìm vào trong bia, kích phát Đạo Văn là có thể trực tiếp học xong.
- Ba nghìn võ bia, liền có ý nghĩa ba nghìn công pháp võ đạo trung phẩm trở lên!
Nghe được những lời nói này của Thủy Tâm Nguyệt, Mộ Hàn tim đập đều không nhịn được mà trở nên nhanh hơn.
Truyện khác cùng thể loại
227 chương
7540 chương
67 chương
1328 chương
50 chương
22 chương
118 chương