Vũ Vương

Chương 171

Mộ gia ở thành Liệt Sơn thu thập ngàn năm, mà công pháp võ đạo trên trung phẩm tính toàn bộ vào cũng mới có mấy chục loại. Nhưng mới chỉ một chỗ này chính là ba nghìn loại, Vô Cực Thiên Tông quả nhiên không hổ là tồn tại bá chủ ở trong Thái Huyền Thiên Vực. Mộ Hàn lén lút hít một hơi thật dài, cố gắng kiềm chế xuống sự kích động trong lòng. Đảo mắt vừa nhìn, lại thấy đám người Kỷ Vũ Lộ ở bên cạnh so với chính mình càng là kinh ngạc không thể tả. Ai nấy đều trợn mắt há hốc mồm mà xem xét những pho võ bia đen nhánh trôi nổi không trung, dường như hận không thể lập tức liền lọt vào trong rừng bia đối diện đó . - Mộ Hàn, hai loại công pháp cao phẩm. Kỷ Vũ Lộ, bốn người các ngươi một loại công pháp cao phẩm, một loại công pháp thấp phẩm, hiện tại liền đi chọn lựa đi. Thủy Tâm Nguyệt giống như cũng biết năm người giờ phút này trong lòng sốt ruột, nên cũng không nói thêm nữa. Chỉ là thản nhiên dặn dò thêm một câu - Hãy nhớ kỹ, võ bia màu đen là công pháp trung phẩm, võ bia màu trắng là công pháp cao phẩm. Nhớ lấy không thể nảy lòng tham, rồi làm ra những chuyện vi phạm qui củ của Vô Cực Thiên Tông chúng ta. - Vâng! Năm người khom người lên tiếng trả lời, lần lượt như tên rời cung mà tiến vào trong phiến không gian lập bởi rừng võ bia kia. Trên mỗi khối ngọc bia màu đen ngoại trừ Đạo Văn dày đặc ra thì vẫn còn rồng bay phượng múa khắc tên của công pháp cùng với đặc điểm. Mộ Hàn xuyên qua không gian giữa rừng bia, ánh mắt lướt qua một lượt trên ngọc bia. - Lục Giáp Chân Kinh, Thượng Linh Ngọc Đồ, Cửu Dương Kiếm Khí. . . Tất cả những loại này đều là công pháp võ đạo trung phẩm! Bóng dáng Mộ Hàn không hề dừng lại chút nào, có dọc theo võ bia mà bay ngược hai bên. Một lượng lớn tên của công pháp khiến cho hắn nhìn thấy mà hoa hết cả mắt. Đi qua gần mười chủng loại công pháp, tốc độ của Mộ Hàn rốt cục đã phải chậm lại. Những pho võ bia hiện ra ở trước mắt hắn đã biến thành màu trắng, nhưng mà Đạo Văn trên thân bia lại vẫn như là muôn vàn đạo vệt đen. Chăm chú ngước mắt vừa nhìn một lượt, khóe mắt Mộ Hàn liền không nhịn được mà bắt đầu có hơi giật dồn dập. Trong rừng bia màu trắng đang trôi nổi trong không trung này ít nhất có mấy trăm khối. Điều đó liền có ý nghĩa số công pháp võ đạo cao phẩm mà Vô Cực Thiên Tông cất giữ đạt nhiều hơn mấy trăm chủng loại. Phi Quang Kiếm Pháp! Thái Vi Pháp Giám! Tạo Hóa Tâm Kinh. . . Chỉ nhìn những chữ viết trên vài khối võ bia màu trắng là Mộ Hàn liền thấy hơi hơi đau đầu. Những công pháp võ đạo cao phẩm này, uy lực đều phi thường kinh người. Cứ nhìn thấy mỗi một loại, trong lòng hắn lại bắt đầu ngo ngoe thèm muốn. Nếu như một mực nhìn tiếp như vậy, chỉ sợ xem xong tất cả võ bia màu trắng rồi đều không kìm lòng nổi! Ánh mắt đảo qua khắp nơi một lượt các võ bia chung quanh, đầu óc Mộ Hàn chuyển động rất nhanh . - Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!! Bỗng dưng, một tràng tiếng nổ đì đùng đã đánh thức Mộ Hàn tỉnh lại. Hắn vội vàng ngước mắt nhìn lại. Ở cách mấy chục thước trong không trung, Kỷ Vũ Lộ đang đặt một tay trên võ bia.Trông thấy rõ những tia chớp đen bùng nổ lóe ra từ trong Đạo Văn, trong thời gian ngắn liền tô cho khối võ bia trắng ngà kia trở thành giống như bị rưới mực nước vậy. Ngay sau đó, một tia chớp đen to bằng ngón cái từ bên trong võ bia bắn ra mạnh mẽ mà nhập vào mi âm của Kỷ Vũ Lộ. Nàng đã chọn xong công pháp cao phẩm cho mình nhanh như vậy sao? Mộ Hàn có hơi kinh ngạc, nhưng mà trong chớp mắt liền đã thoải mái. Kỷ Vũ Lộ trước đây là đệ tử ký danh của Vô Cực Thiên Tông, ngây người bên trong thành Vô Cực đã mấy năm. Đối với việc chính mình muốn dạng công pháp võ đạo nào, phỏng đoán trong lòng sớm đã có tính toán. Hiện nay ở bí cảnh, cứ trực tiếp tìm ra được võ bia phù hợp là xong việc. Ở trong ý niệm, Mộ Hàn nhìn khối võ bia có những tia sáng đen nhấp nháy ở phía xa xa, trong mắt đột nhiên hiện lên một tia sáng chỉ dẫn. Ở nơi này mỗi khối võ bia đều là một món Đạo Khí trung phẩm, muốn in dấu công pháp võ đạo vào bên trong võ bia đồng thời phải để sao cho bất kì lúc nào khi có yêu cầu bị chân khí kích động ra, khi đó nhất định phải làm cho công pháp cùng Đạo Văn hoàn toàn dung nhập vào nhau. Công pháp bên trong võ bia mỗi một lần bị kích động, thì tính đặc biệt của Đạo Văn ẩn chứa công pháp sẽ càng gia tăng một phần. Các võ bia ở nơi này không biết tồn tại đã bao nhiêu năm, nhất định là mỗi chủng loại công pháp đều bị đệ tử Vô Cực Thiên Tông tu luyện qua nhiều lần. Nếu mà có thể cảm ứng một phen Văn Phổ của mỗi khối bia đá, là có thể bản thân cảm nhận được sự kỳ diệu của loại công pháp này. Điều đó nếu đem so sánh với việc chỉ nhìn văn tự giới thiệu trên võ bia thì tốt hơn nhiều lắm. Quan trọng nhất là, dùng phương pháp như vậy thì có khả năng tìm được công pháp thích hợp nhất cho chính mình. Nghĩ đến đây, Mộ Hàn lập tức cảm thấy hưng phấn. Việc cảm ứng Văn Phổ trong mấy trăm tấm bia đá , rồi tiếp thu Văn Phổ bên trong với tình huống không kích động võ bia. Điều này đối tu sĩ Vũ Hóa Cảnh thông thường mà nói, cơ hồ là không có khả năng hoàn thành nhiệm vụ. Nhưng mà đối với Mộ Hàn mà nói, khó khăn thế này lại không tính là lớn. Chỉ hơi hơi kìm nén sự vui sướng trong lòng, Mộ Hàn liền quay trở lại này những phiến bên rìa rừng bia trắng ngà ngà này, ánh mắt không thể chờ đợi được nhìn về hướng khối võ bia trắng ngà thứ nhất. Huyễn Hải Tâm Chú! Đó là tên trên võ bia của loại công pháp cao phẩm này. Cơ hồ là chỉ trong chớp mắt, Mộ Hàn đã hoàn toàn loại trừ tạp niệm , rồi sau đó tâm thần đắm chìm vào trong Đạo Văn đen nhánh dày đặc phức tạp ở trên pho võ bia trước mặt kia. Chỉ qua thời gian mấy giây ngắn ngủi, Văn Phổ từ những Đạo Văn này đan vào mà thành liền hiện lên rõ ràng ở trong đầu hắn. Tâm thần theo Đạo Văn uốn lượn quanh co khúc khuỷu ở trong Văn Phổ cứ thế mà đi về phía trước. Chẳng mất bao lâu thời gian, Mộ Hàn đã phán đoán ra có ba trăm hai mươi đường hoa văn tô điểm để tạo thành bản Văn Phổ này. - Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!! Ý nghĩ của Mộ Hàn khẽ nhúc nhích, tất cả đường hoa văn tô điểm liền đã sáng lên. Ngay trong khoảnh khắc sau đó, Văn Phổ kia dường như đã biến thành một đám khí tức xanh lam, như sóng biển bắt đầu chuyển động kịch liệt. Ở trong đầu Mộ Hàn nổi lên những cơn sóng động trời mãnh liệt mênh mông. Cỗ khí thế hào hùng kia đúng là đánh thẳng vào sâu trong tâm linh người ta. Ở dưới con sóng lớn đánh sâu vào, giống như ngay cả tâm thần người ta đều có thể hoàn toàn sụp đổ. - Vút! Chỉ qua mấy giây, Mộ Hàn liền khe khẽ thở phào một hơi rồi đã tỉnh hồn lại. Ở trong lòng không tự chủ được mà trào dâng một tia thán phục, Huyễn Hải Tâm Chú này quả nhiên không giống bình thường.