Cực phẩm sắc thần
Chương 1 : Nhục đoàn
Ở một thâm uyên trong sâm lâm từng xúc tu đỏ đục đang dần dần bò tới mấy cái thi thể còn đọng lại vết máu đã đông thành đen đặc,trông có chút rợn người. Nếu ngươi để ý quần áo của họ thì có thể nhận ra đó là chiến y của binh lính tự cái thời còn đánh nhau bằng vũ khí lạnh. À còn nếu ngươi linh quang tinh anh sẽ nhận ra chiến y trên người họ không đồng nhất có thể chia theo làm 3 phe,không chỉ có thi thể của người, ngựa, khí cụ mà còn có cả chiến xa* trông rất đặc biệt phủ đầy phù văn chú ngữ mà các ngươi chẳng hiểu. Đoán chừng có lẽ nơi đây là đã từng là sa trương đẫm máu của 3 đế quốc nào đó.
Chắc các ngươi tò mò đây là nơi nào mà kì quái như vậy thì ta chỉ chó thể trả lời ngươi rằng đây là phần tiếp giáp trung khu Nam Vực Sâm Lâm theo cách gọi Phổ thông của dân chúng, còn tên chuyên môn trên bản đồ hẳn là Hắc Dạ Sâm Lâm. Theo Địa vực bách khoa toàn thư của Ma Ảo đại lục nó nằm tiếp giáp với ba đại cự nhân phía Đông đại lục là Gia Đế Tư đế quốc ở phía Bắc, Đế Chân Lạc ở phía Tây và Đông Thắng hoàng hoàng triều ở phiá Đông, nhưng thực ra nó chỉ tiếp giáp với Đế Chân Lạc và Đông Thắng Hoàng triều là nhiều chứ Gia Đế tư chỉ 1 chút mà thôi, nhưng 1 tí thì lên bản đồ cũng phải có không đúng sao? Mà thôi hơi đi quá xa rồi đấy chỉ lại với cái vực đi chứ nhỉ( ),bây giờ cũng là giữa trưa rồi chắc là khoảng canh sáu gì đó thực sự là rất nắng rất chói à, đặc biệt là cái thứ như máu huyết màu đỏ đang uốn éo qua lại trên mặt đất thì lại càng sáng chói đầy yêu dị lại vừa ghê tởm với cái cảnh nó đang kéo lê mấy cái xác về gần cái bờ vực sâu hoắn kia. Càng đến cuối chúng lại càng to ra béo mập nùng nũng à lại càng giống mấy cái vòi của con bạch tuộc á mỗi tội chúng sáng bóng và không có mấy cái giác hút mà thôi. Xuống sâu theo cái xúc tua lại thấy vài cái thi thể nữa đến gần cái vùng màu đỏ như huyết đọng tanh nồng nặc thì các phải khiến các ngươi giật mình vì các núi có có thể thấy núi… phải nói chính xác là núi thây chứa đầy những cái thi thể không toàn vẹn đang bị ăn mòn từng chút một thinht thoảng có vài tiếng tạo cho người ta cảm giác có vạt trơn đang trượt xuống rồi rơi cái đến "Toạch"!!! À không sao đâu! chỉ là có cái nội tạng nào đó rơi ra mà thôi! Thật sự là! các ngươi thì không sao nhưng ta lại rất là có sao à, cái mùi xú khí ở đây thực làm ta không chịu đựng được nữa rồi nên ta quyết định tua đên cái trung tâm của cái núi xác này nhé chớ nói ta lười.
Ở trung tâm của cái núi xác này là khối cầu làm bằng huyết nhục đỏ thẫm yêu dị tỏa ra huyết quang như khói lượn lờ trông rất quỷ dị mà càng quỷ dị là nó ở trung tâm cái đám xác thúi ghê tởm này thì phải bốc mùi khó ngửi khiến cho động vật vốn sống bẩn quen cũng phải chết ngất thì chỉ có đơn thuần là mùi tanh tinh khuyết như huyết tươi thực sự là quỷ quái mà. Nếu cho ta nhận xét cái quả càu thịt này đẹp không thì ta sẽ nói nó thật đẹp thực rực rỡ qua a, nhưng cũng yêu dị tà ác quá đi à! Thời gian trôi qua đi trời tối lại sang s cung không biết mấy đợt rồi huyết quang đang tỏa ra chói lòa từ cái con bạch tuộc bằng huyết kia cũng từ từ yếu dần, đương nhiên cũng chỉ yếu hơn thôi chứ người thương có lòi mắt cũng chả thấy gì, có khi do ánh sáng quá mạnh hỏng mắt một thời gian cũng nên…
Lại qua 3 ngày sau ánh sáng gần như đã tắt lại bùng lên thật mãnh liệt, thậm trí mạnh hơn trước như thể đom đóm trong đêm tối dù ta sắp chết ta cũng phải chơi đến cùng vậy, đợi khi ánh sáng mờ dần đi thì nơi đó chỉ còn là đống hỗn độn mọi vật hầu như hét bét cả có gì nguyên vẹn cả trừ đát và cát. Trước cái lúc bùng nổ ánh sáng rõ ràng một tich tắc nó thu thu liễm hết năng lượng lộ ra khuôn mặt một người trong khoảng khắc, đương nhiên khoảng khắc này thật sự rất nhỏ bé chả ai thấy cả
Truyện khác cùng thể loại
47 chương
63 chương
211 chương
768 chương
17 chương
408 chương