Vũ Cực Thiên Hạ
Chương 588
Vô Danh thần đan dùng Phạm Thiên Long Căn là chủ yếu, sau đó gia nhập thêm các loại thiên tài địa bảo quý hiếm khác, luyện chế mà thành, là mãnh dược còn bá đạo hơn cả Ma Thần Chi Cốt!
Lúc trước Lâm Minh hấp thu Vô Danh thần đan, chỉ hòa tan dược lực của nó vào trong Thái Dương Nguyên Tuyền, sau đó hấp thu, lại còn chỉ dám hấp thu gần một nửa.
Nhưng chỉ vậy mà Lâm Minh cũng bị đông lạnh tới mức hai tay rạn nứt, đau đớn đến tận xương.
Mà hiện tại, Lâm Minh lựa chọn trực tiếp nuốt nó, hiện tại thực lực của hắn so với lúc trước thì đã tăng lên rất nhiều, nhưng mấu chốt là hiện tại tình huống thân thể của hắn cực kỳ không ổn!
Lúc này mà nuốt Vô Danh thần đan, căn bản chính là hành động tự sát!
Nhưng Lâm Minh cũng không có cách nào khác, cứ tiếp tục như vậy nữa, chân nguyên của hắn sớm hay muộn cũng sẽ tiêu hao hết, đến lúc đó, kinh mạch của hắn tất nhiên sẽ bị năng lượng cuồng bạo của Ma Thần Chi Cốt hủy diệt!
Dùng Vô Danh thần đan chí hàn chí âm để chống cự lại năng lượng cuồng bạo mà nóng rực của Ma Thần Chi Cốt, trước sự sống và cái chết, Lâm Minh lựa chọn phương pháp điên cuồng này!
Được ăn cả ngã về không, liều chết một phen!
Lâm Minh vận chuyển chân nguyên toàn thân tới mức cực hạn, mạnh mẽ cắn răng một cái, nuốt Vô Danh thần đan vào bụng!
Trong nháy mắt đó, Lâm Minh cảm giác mình không phải đang nuốt một viên đan dược, mà là nuốt một khối băng vạn năm.
Từ khoang miệng đến dạ dày, hàn khí liên tục tràn ra!
Cổ họng lập tức mất đi tri giác, tế bào trong cơ thể bị đông lạnh, máu đông lại, hàn khí xâm nhập vào kinh mạch, mạch máu, tùy ý lan ra!
Ngay sau đó, nó va chạm với lực lượng nóng cháy của Ma Thần Chi Cốt!
Hàn khí gặp phải ngọn lửa nóng rực, lập tức kịch liệt va chạm!
Vốn chỉ riêng lực lượng của Ma Thần Chi Cốt thì căn bản không phải là đối thủ của Vô Danh thần đan.
Nhưng Ma Thần Chi Cốt lại cùng nguồn gốc với Thiên Ma lực trường, hai loại năng lượng dung hợp cùng một chỗ, vừa đủ sức đấu với Vô Danh thần đan.
Ngược lại, năng lượng của Vô Danh thần đan không phù hợp với Thiên Ma lực trường, hai thứ này gặp nhau, mạnh mẽ va chạm, đều muốn hòa tan đối phương!
Thân thể của Lâm Minh chính là chiến trường!
Tuy rằng khí tức chí hàn và nóng rực đan vào cùng một chỗ, sẽ không làm cho kinh mạch của Lâm Minh bị đốt cháy hoặc đông lạnh vỡ tan, nhưng hai thứ này chạm vào nhau, năng lượng phát ra lại trực tiếp xé rách kinh mạch, thân thể, mạch máu của Lâm Minh!
Lâm Minh quỳ trên mặt đất, ngũ tạng lục phủ giống như bị vặn vẹo vào cùng nhau. Loại cảm giác này thật sự là sống không bằng chết.
Trong lúc vô tình, lỗ mũi, ánh mắt, lỗ tai của Lâm Minh đều đang đổ máu ra ngoài.
Sau khi chảy máu ra lỗ mũi, máu lại hóa thành từng miếng băng mỏng, mà máu tại lỗ tai thì rõ ràng có dấu vết bị đốt cháy.
Loại phá hủy thân thể mức này, nếu đổi thành võ giả bình thường thì đã sớm chết rồi.
Nhưng trong những năm gần đây, trong cơ thể Lâm Minh ngưng tụ khí huyết lực vô cùng cường đại, Nghịch Lân Chi Huyết, máu Cổ Phượng, các loại thiên tài địa bảo, cộng thêm có Thiên Thanh chân nguyên mang thuộc tính sinh sôi không ngừng làm dịu, năng lực khôi phục của Lâm Minh đã vượt qua cả cường giả phong hoàng.
Hắn không có khả năng khống chế hai loại năng lượng này, hắn chỉ có thể cắn răng dùng chút chân nguyên cuối cùng để vận chuyển Hỗn Độn Cương Đấu kinh, dịch chuyển chiến trường tới Hưu môn!
Hai luồng năng lượng lam và đỏ giống như hai con Giao Long nổi giận, kịch liệt va chạm tại Hưu môn!
Bồng...
Tại xương quai xanh của Lâm Minh bắn ra một luồng sương mù máu, da thịt hoàn toàn bị xé rách, ngay cả xương cốt cũng đều gãy!
Lâm Minh cảm thấy trước mắt tối sầm, thân thể như nhũn ra, không còn chút khí lực nào nữa, hoàn toàn ngã lăn ra đất.
Máu tươi chảy ra theo vết thương trên xương quai xanh của Lâm Minh, xương trắng bị gãy còn mơ hồ nhìn thấy một chút cốt tủy màu vàng.
Năng lượng chấn động, tại Hưu môn đã phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, nhưng Lâm Minh không còn có chân nguyên để điều tiết khống chế hai luồng năng lượng này nữa, chỉ có thể để mặc cho chúng giao chiến trong thân thể mình.
Rất nhanh, máu tươi đã chảy ra được một đám, mà Lâm Minh cảm thấy đầu của mình càng lúc càng nặng, tầm nhìn mơ hồ, dần dần mất đi tri giác.
Không biết qua bao lâu, Lâm Minh từ từ tỉnh lại, một luồng sáng mờ nhạt bắn vào mi mắt.
Toàn thân không chỗ nào là không đau đớn, nhất là vị trí hai thanh xương quai xanh lại vừa đau vừa ngứa, chân nguyên tiêu hao không còn, ngay cả khí lực để nhúc nhích ngón tay mà hắn cũng không có.
Lâm Minh cố gắng hội tụ một chút cảm giác, nội thị thân thể, hắn rõ ràng phát hiện ra, năng lượng của Ma Thần Chi Cốt cùng Vô Danh thần đan trong cơ thể đều đã biến mất, giữa xương quai xanh của hắn, tại vị trí Hưu môn, máu thịt đã một lần nữa mọc ra, xương cốt bị gãy cũng đã khép lại.
Hưu môn...
Mở ra!
Lâm Minh ý thức được điểm này, ngây người một hồi lâu, có cảm giác cực kỳ không tin được.
Mở ra Hưu môn, so với mười thành Tôi Tủy thì càng khó hơn.
Lúc trước Lâm Minh chỉ dựa vào một gốc Phạm Thiên Long Căn, đã hoàn thành Tôi Tủy, nhưng mở ra Hưu môn, mặc dù nuốt cả Vô Danh thần đan do Phạm Thiên Long Căn luyện chế ra thì cũng chỉ có thể làm cho Lâm Minh chạm đến cánh cửa mà thôi.
Lâm Minh dùng Ma Thần Chi Cốt rèn luyện thân thể, mở ra Hưu môn, cũng chỉ là một lần thử nghiệm.
Hắn tuyệt đối không nghĩ tới, Ma Thần Chi Cốt kết hợp với Thiên Ma lực trường lại va chạm với Vô Danh thần đan.
Băng hỏa tranh phong, năng lượng bạo ngược này cuối cùng cũng được Lâm Minh gắng sức dẫn tới Hưu môn, hai thứ này kịch liệt giao phong, bùng nổ tại đây, một lần phá vỡ Hưu môn!
Điều này cũng có nghĩa rằng, Lâm Minh đã chính thức bước vào cảnh giới Luyện Thể của Bát Môn Độn Giáp!
Tuy rằng thương thế còn chưa khỏi hẳn, nhưng Lâm Minh đã có thể nhìn thấy nguyên khí thiên địa đang ào ào hội tụ đến xương quai xanh của mình, giống như một cơn lũ tràn vào Hưu môn, bốc lên một luồng chân nguyên lốc xoáy!
Không chỉ vậy, Hưu môn còn có thể tự động chiết xuất nguyên khí thiên địa, làm cho nó càng thêm tinh thuần hơn.
Mở ra Hưu môn, thân thể võ giả sẽ có thể tự động hấp thu nguyên khí thiên địa bất kỳ lúc nào, chỗ tốt đối với tu luyện thì không cần nói cũng biết!
Trong lúc chiến đấu, cũng có thể dùng tốc độ cực nhanh mà khôi phục chân nguyên, điều này tương đương với việc Lâm Minh có thể liên tục ăn dược vật khôi phục, hơn nữa năng lượng do Hưu môn cung cấp còn cực kỳ tinh thuần, không giống đan dược, ăn nhiều thì sẽ có đan độc.
Lâm Minh có thể rõ ràng cảm giác được, những nguyên khí thiên địa này tiến vào trong thân thể của mình, làm dịu kinh mạch khô cạn, thể lực của hắn đang dùng tốc độ kinh người mà khôi phục.
Vốn ngay cả ngón tay cũng đều không thể động đậy được, chỉ vẻn vẹn một nén hương, Lâm Minh đã cảm giác được lực lượng trở lại.
Các vết thương nhỏ trên người dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được mà khép lại, mặc dù bị trọng thương, vỡ xương tại ngực, thì cũng có chút ngứa, thậm chí có thể cảm giác được các bộ phận cơ thể tại đó đang được khôi phục lại.
Một khắc sau, chân nguyên đã khôi phục đến mức có thể chấp nhận được, các vết thương nhỏ trên người đã hoàn toàn biến mất, chỗ trọng thương tại Hưu môn đã khôi phục được một nửa.
Sau nửa canh giờ, vết thương tại Hưu môn đã tốt lên tám thành, chân nguyên của Lâm Minh khôi phục đến trạng thái đỉnh phong!
Trước đây, Lâm Minh mà bị thương nặng như vậy, cho dù ngồi xuống điều tức, cộng thêm ăn đan dược, thì cũng không thể khôi phục được nhanh như vậy.
Chân nguyên mênh mông mà tinh thuần ào ào chảy vào đan điền, Lâm Minh cảm thấy đan điền đột nhiên chấn động, dường như thứ gì đó đang kịch liệt co rút lại, nội thị thân thể, hắn rõ ràng phát hiện, hắn đã đạt tới Tiên Thiên Chí Cực!
Tiên Thiên Chí Cực, chỉ còn cách Toàn Đan một bước mà thôi.
Đương nhiên, rất nhiều võ giả bị kẹt ở một bước này cả đời, tuy nhiên điều này đối với Lâm Minh mà nói, hoàn toàn không phải là vấn đề.
Căn cơ của hắn đã vững chắc đến mức không thể vững chắc hơn, vượt qua một bước này là chuyện chắc chắn, căn bản là không tồn tại thứ bình cảnh nào.
Từ đó, khoảng cách Lâm Minh đạt tới Toàn Đan càng gần hơn, tốc độ tăng tu vi của hắn thậm chí vượt qua cả dự tính của bản thân hắn.
Từ Tiên Thiên hậu kỳ đến Tiên Thiên Chí Cực, đối với thực lực của Lâm Minh thì cũng không đề cao quá lớn, nhưng từ Tiên Thiên Chí Cực đến Toàn Đan lại khác! Chân nguyên trong đan điền của Lâm Minh sớm đã vô cùng dày đặc, một khi kết thành Toàn Đan, thực lực tất nhiên sẽ tăng lên vùn vụt!
Mà hiện tại Lâm Minh mới chỉ mười chín tuổi mà thôi, trước hai mươi mốt tuổi vẫn có hy vọng đạt tới Toàn Đan!
Nên biết rằng, lúc trước Mục Thiên Vũ cũng hai mươi hai tuổi mới tới Tiên Thiên, mãi cho đến khi Lâm Minh rời đi, nàng cũng không thể đạt tới Toàn Đan được, tốc độ tu luyện của Lâm Minh có thể nói là khủng bố!
Càng sớm đột phá Toàn Đan, tiềm lực sinh mệnh càng lớn, hai mươi mốt, hai mươi hai tuổi, mặc dù đối với phàm nhân có thọ mệnh mấy chục năm mà nói, thì cũng là thời gian có thể lực tốt nhất trong đời!
Lâm Minh hít sâu một hơi, hưng phấn nắm chặt tay, lần này hắn nhân họa đắc phúc, thực lực đề cao lớn, rốt cuộc là tăng trưởng bao nhiêu thì ngay cả bản thân hắn cũng đều không rõ ràng lắm.
Không đánh qua thì không biết được!
- Hiện tại, hẳn là ta có thể phá được lồng giam mảnh vỡ Thứ Nguyên rồi!
Ánh mắt Lâm Minh lóe lên, nhảy ra khỏi Càn Khôn Dung Nhật lô, hắn cảm giác toàn thân tràn ngập lực lượng, những kẻ hãm hại hắn, tất nhiên hắn sẽ không dễ dàng tha thứ cho chúng!
Bên ngoài Càn Khôn Dung Nhật lô, áp lực của Thiên Ma lực trường vẫn còn tồn tại, hơn nữa so với lúc trước thì chỉ hơn chứ không kém, nhưng Lâm Minh lại có cảm giác nó nhẹ hơn trước rất nhiều lần.
Thiên Ma lực trường không còn là trở ngại không thể chịu được của Lâm Minh nữa, áp chế của lực trường lên linh hồn đã giảm đi, Lâm Minh tất nhiên sẽ cảm giác càng sâu sắc hơn, có thể rõ ràng nắm giữ được những mảnh vỡ không gian cực nhỏ kia.
Trong tầm mắt của hắn, dường như có các vì sao đang lóe sáng.
Lâm Minh hít sâu một hơi, bước chân vừa động, bước chân của hắn sau khi dung nhập Không Gian ý cảnh càng lúc càng thành thạo kia, đã trở nên mơ hồ không rõ, cực kỳ quỷ mị.
Rõ ràng giữa hai khe nứt không gian có một khoảng cách rất hẹp, căn bản không có khả năng đi qua được, nhưng khi Lâm Minh bước tới, không gian dường như xảy ra vặn vẹo kỳ dị, hắn cứ như vậy mà bước xuyên qua.
Đâm ra một thương!
Tà Thần lực mở ra, máu Cổ Phượng thiêu đốt, chân nguyên mênh mông như một ngọn núi lửa phun trào!
Ầm ầm!
Vách tường không gian kịch liệt rung động, bởi vì áp chế của Thiên Ma lực trường lên Lâm Minh bị giảm nhỏ, nên lực công kích của Lâm Minh tất nhiên được tăng lên một mảng lớn!
- Lần này sau khi thực lực đột phá, một kích không dung hợp ý cảnh của ta, đã không kém hơn một kích dung hợp ý cảnh trước kia, nếu ta dung hợp với ý cảnh thì sẽ như thế nào đây?
Chiến ý trong mắt Lâm Minh bùng cháy, Lôi Hỏa lực ào ào lao vào trong Tử Huyễn thương, điện quang thô to lóe ra, ngọn lửa sáng chói đang hừng hực thiêu đốt!
Rót toàn bộ tiềm lực và ý chí vào trong Tử Huyễn thương, chân nguyên toàn thân Lâm Minh bùng nổ.
Quán Hồng!
Một thương đâm ra, cắt qua hư không, các mảnh vỡ không gian bị năng lượng cuốn vào thì đều bị xé rách!
Một thương này va chạm mạnh vào lồng giam mảnh vỡ Thứ Nguyên.
Ầm ầm...
Một tiếng nổ vang lên, không gian lồng giam kịch liệt chấn động, vô số mảnh vỡ bắn ra, vách tường không gian xuất hiện một vết rách mà mắt thường có thể thấy được, sau đó nó biến mất chỉ trong nháy mắt, dường như chưa từng xuất hiện vậy.
Tuy nhiên, chính cần chút vết rác xuất hiện trong nháy mắt này, thì cũng đã cho thấy, việc Lâm Minh phá vỡ lồng giam mảnh vỡ Thứ Nguyên này cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi!
Truyện khác cùng thể loại
46 chương
81 chương
261 chương
115 chương
13 chương
28 chương
32 chương