Truyền Tống trận chỉ có sau khi một đạo lồng giam bị phá mở mới có thể xuất hiện, hơn nữa chỉ dừng lại trong thời gian ngắn ngủi, bên trong thời gian ngắn ngủi này, Lâm Minh muốn phá vỡ Tỏa Không đại trận, căn bản không thực tế! Nghĩ tới đây, Lâm Minh cảm giác lưng phát rét. Mảnh vỡ không gian thật nhỏ lúc ẩn lúc hiện, căn bản không có khả năng né tránh toàn bộ, tiếp tục như vậy, hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Xoẹt! Theo một tiếng động nhẹ vang lên, bên tai Lâm Minh chợt lạnh, một mảnh vỡ không gian bay sát qua lỗ tai của hắn! Lốc xoáy không gian cuồn cuộn nổi lên, trực tiếp cứa vào lỗ tai của hắn, máu tươi chảy ra! Mảnh nhỏ này, hắn hoàn toàn không có nhận thấy được, cũng may chẳng qua là bay qua lỗ tai, bị một chút lực lượng không gian ảnh hưởng đến mà thôi, nếu như là bắn vào ánh mắt thì hậu quả thiết tưởng không chịu nổi! - Làm như thế nào? Lâm Minh tâm niệm cấp chuyển, đồng thời hoàn toàn cẩn thận cảnh giác bốn phía. Mắt thấy lại là mấy đạo mảnh vỡ không gian thật nhỏ biến mất ở bên trong cảm giác, phạm vi nhìn, trong đầu Lâm Minh đột nhiên chợt lóe linh quang, Càn Khôn Dung Nhật lô! Đúng rồi, có Càn Khôn Dung Nhật lô, bên trong ẩn chứa hàng ngàn tiểu thế giới, có thể tiến vào trong Càn Khôn Dung Nhật lô! Trọng bảo tầng thứ nhất trong Ma Thần đế cung, ít nhất là bảo khí thiên giai cao nhất. Hiện tại Lâm Minh chỉ có thể mở ra tầng thứ nhất của Càn Khôn Dung Nhật lô, tuy nhiên... Vậy là đủ rồi! Lâm Minh dùng tốc độ nhanh nhất triệu hồi ra Càn Khôn Dung Nhật lô, mở nắp lò ra, trực tiếp vọt đi vào! Hiện giờ, chỉ có thể dựa vào nó. Răng rắc! Một tiếng giòn vang, Càn Khôn Dung Nhật lô khẽ run lên, một khối mảnh vỡ không gian, đánh tới thân Càn Khôn Dung Nhật lô, vỡ tan! Mà Càn Khôn Dung Nhật lô chẳng qua là chấn động một cái. Bảo vật nảy có thể nói là thần khí, tự nhiên không phải là mảnh vỡ không gian có thể đánh nát. Lâm Minh thở khẽ một ngụm lãnh khí, hắn đã núp ở bên trong không gian tầng một của Càn Khôn Dung Nhật lô, đậy nắp lò lên. Đây là một cái không gian hoàn toàn bịt kín, ban đầu Lâm Minh hấp thu Phạm Thiên Long Căn ở chỗ này. - Ta mặc dù không thể vận dụng Càn Khôn Dung Nhật lô này để công kích, nhưng lại có thể dùng nó để phòng ngự. Hắn đến hiện tại mới dừng lại, cũng không thể chân chính bắt đầu dùng Càn Khôn Dung Nhật lô, không có nghĩ qua, nó vẫn còn có công hiệu bậc này. - Áp lực của Thiên Ma lực trường vẫn còn, chẳng qua là yếu bớt một chút. Lâm Minh mặc dù thân ở bên trong Càn Khôn Dung Nhật lô, nhưng vẫn có thể cảm giác được rõ ràng áp lực của Thiên Ma lực trường, chẳng qua là bị ngăn cách hơn phân nửa. Áp lực này thật đúng là không gì cản nổi! Ngẫm nghĩ, Thông Thiên tháp, Huyết Sát Nguyên, Vạn Cổ Ma Khanh, thậm chí là kinh khủng hơn so sánh với di tích Ma Thần đế cung, nếu không cũng sẽ không trấn giết mười hai cường giả phong hoàng trong nháy mắt. Ngay cả Lục Chỉ Tà Yêu ban đầu đạt được danh hiệu Thiên Ma mười hai cánh, thực lực có một không hai ở Thánh Ma đại lục, lúc tại chính mình tu luyện tới sáu ngàn năm gặp gỡ bình cảnh, đi Vạn Cổ Ma Khanh tìm kiếm tài nguyên, cũng chết ở bên trong, hài cốt không còn. Tương đối mà nói, Ma Thần đế cung yên tĩnh hơn. Cường giả Mệnh Vẫn đi vào, đều có xác suất hoàn hảo không tổn hao gì đi ra ngoài chín thành trở lên. Dù sao năm đó lúc Ma Đế thành lập Ma Thần đế cung, còn không có phi thăng thành Thần Vực, cho dù hắn cường đại trở lại, cũng sẽ không so sánh được với lực lượng thần bí cường đại trong Vạn Cổ Ma Khanh. Miêu tả trong miệng Đạt Cổ, trảo thú khổng lồ kinh thiên động địa kia, một móng vuốt chụp chết mười hai cường giả phong hoàng, thậm chí còn có một tồn tại là cấp Thánh Chủ. Thử nghĩ cũng làm cho người ta sợ hãi! Cảm thụ được mảnh vỡ không gian đụng vào Càn Khôn Dung Nhật lô, Lâm Minh chau mày. Mặc dù núp ở trong Càn Khôn Dung Nhật lô, nhưng không thể vĩnh viễn tiếp tục trốn. Không phá được lồng giam mảnh vỡ Thứ Nguyên ra, hắn sẽ không về được, hơn nữa áp lực lực trường trong Càn Khôn Dung Nhật lô này đã không ngừng tăng cường, co đầu rụt cổ ở trong Càn Khôn Dung Nhật lô lãng phí thời gian, chẳng qua là uống rượu độc giải khát! Mạnh hơn áp lực mạnh hơn, hắn đi ra ngoài sẽ càng khó phá mở không gian lồng giam. Làm như thế nào? Lâm Minh trầm mặc một hồi, cắn răng, móc ra một viên ngọc lưu ly màu đen từ trong Tu Di giới, chính là Ma Thần Chi Cốt! Dựa theo thuyết pháp của Đạt Cổ, đây là tinh hoa sau khi những cường giả phong hoàng, đại năng cấp đế kia táng thân ở trong Vạn Cổ Ma Khanh, năng lượng thân thể bọn họ đọng lại hóa thành. Tựa như cây tùng bị chôn ở dưới đất mười mấy vạn năm sẽ biến thành hổ, những năng lượng nồng đậm đến mức cơ hồ đọng lại hóa thành thực chất ở trong Vạn Cổ Ma Khanh kia, sau khi trải qua thời gian lâu đời cũng có thể ngưng tụ thành kết tinh tự nhiên. Loại kết tinh này, hòa hợp cùng sinh mệnh bản nguyên, tẩm bổ sinh mệnh chi hỏa, đừng nói là dùng để tăng thực lực võ giả lên, cho dù đối với cường giả Ma Vương xông phá bình cảnh Ma Đế cũng có trợ giúp rất lớn, đủ để cho võ giả cấp Ma Vương điên cuồng! Dĩ nhiên, cũng có thể dùng nó để rèn luyện thân thể, tuy nhiên đây là cách làm cực kỳ lãng phí, ngay cả võ giả Cự Ma tộc cũng sẽ không xa xỉ như vậy. Rèn luyện thân thể. Lâm Minh lẩm bẩm tự nói, cách dùng Ma Thần Chi Cốt, hắn đã hơi có nghe ngóng từ Đạt Cổ nơi đó, lại từ Ma Ha nơi đó đại khái moi ra một chút, đó chính là hòa hợp năng lượng của Ma Thần Chi Cốt vào bên trong tính mạng bản nguyên. Đối với võ giả nhân loại mà nói, cái gọi là tính mạng bản nguyên chính là đan điền. Đối với võ giả Cự Ma mà nói, tính mạng bản nguyên lại là Ma Tinh. Lâm Minh cũng tu luyện hệ thống tụ nguyên của nhân loại, theo lý thuyết, hắn hấp thu Ma Thần Chi Cốt, cũng nên hấp thu vào bên trong đan điền. Song Lâm Minh không muốn như vậy, hắn chuẩn bị dùng Ma Thần Chi Cốt để rèn luyện thân thể, cũng chính là cái gọi là cách làm lãng phí nhất. Hắn muốn dung nhập năng lượng vô cùng nồng đậm trong Ma Thần Chi Cốt vào bên trong Hưu môn, dùng để xông phá giới hạn cuối cùng của Bát Môn Độn Giáp! Đây là đường tắt hiện tại Lâm Minh có thể nghĩ đến để đột phá thực lực. - Lấy thực lực bây giờ của ta, dùng Ma Thần Chi Cốt, hẳn là hoàn toàn không thành vấn đề. Lâm Minh cũng có chút hiểu rõ đối với Ma Thần Chi Cốt, nếu Thiên Ma thất tinh cũng có thể sử dụng, Ma Thần Chi Cốt cũng không có vấn đề. Dĩ nhiên, dùng Ma Thần Chi Cốt là không có vấn đề, nhưng là đến tột cùng có thể mượn nó để đột phá Bát Môn Độn Giáp hay không, Lâm Minh lại hoàn toàn không có nắm chắc, từ Tôi Tủy đến Bát Môn Độn Giáp, tương đương với tăng lên một đại cảnh giới, ở giữa có khoảng cách khó có thể vượt qua. Năm đó Lâm Minh hoàn thành Tôi Tủy có nhiều khó khăn, nhưng chắc hẳn Bát Môn Độn Giáp chân chính hoàn toàn mở ra sẽ khó khăn hơn. Hiện tại mặc dù hắn mò tới cánh cửa của Bát Môn Độn Giáp, nhưng nhiều lắm là tương đương với nửa bước Bát Môn Độn Giáp, giống như nửa bước Tiên Thiên, nửa bước Toàn Đan, nói là chỉ kém một chút, nhưng khác biệt rất lớn với Tiên Thiên cùng Toàn Đan chân chính. Thành công hay là thất bại, đánh cược một lần ở chỗ này! Cắn răng, Lâm Minh rót chân nguyên vào bên trong Ma Thần Chi Cốt, theo chân nguyên ồ ồ chảy vào, Ma Thần Chi Cốt thế nhưng từ từ nhũn ra, từ hình cầu quy tắc biến hình thành bất quy tắc, chỉ chốc lát sau, hoàn toàn hóa thành chất lỏng. Chất lỏng màu đen, đen nhánh như mực, lại mang theo sáng bóng của ngọc lưu ly. Lâm Minh điểm ngón tay một cái, chất lỏng màu đen chia ra làm hai, một nửa bị hắn há mồm nuốt, một nửa khác điểm vào Hưu môn ở giữa xương quai xanh! Ma Thần Chi Cốt màu đen, vào miệng lạnh như băng, nhưng là nuốt vào trong bụng, lại là một mảnh lửa nóng. Mà Ma Thần Chi Cốt điểm ở giữa xương quai xanh của Lâm Minh, cũng như bắt lửa, theo thanh âm xoẹt xoẹt, những chất lỏng màu đen này như thủy ngân chảy, không gì cản nổi. Rất nhanh liền từ trong lỗ chân lông ở da của Lâm Minh ngấm vào Hưu môn ở dưới xương quai xanh. Ma Thần Chi Cốt! Vốn chính là thuốc mãnh liệt như hổ lang, ban đầu lấy thực lực của Hình Thiên, căn bản không cách nào sử dụng. Thực lực hôm nay của Lâm Minh tự nhiên vượt xa Hình Thiên, theo lý thuyết sử dụng Ma Thần Chi Cốt không thành vấn đề chút nào. Song tình huống thực tế để cho Lâm Minh bất ngờ, hiện tại hắn thân ở dưới áp lực thật lớn của Thiên Ma lực trường, tế bào trong cơ thể thời thời khắc khắc đều đang chống cự Thiên Ma lực trường, căn bản là không cách nào làm cho trạng thái của mình đạt tới đỉnh phong. Vừa đồng thời chống cự Thiên Ma lực trường, vừa chống cự lực lượng Ma Thần Chi Cốt không kìm chế được trào vào! Lực lượng của hai thứ vốn chính là xuất từ đồng nguyên, lúc này sau khi năng lượng Ma Thần Chi Cốt tràn vào thân thể Lâm Minh, chúng nó hẳn là có khuynh hướng hòa hợp thành một thể, trong khoảnh khắc, Lâm Minh cảm giác cổ họng phảng phất giống như bốc khói, tựa hồ có một cỗ lửa ma thiêu đốt sáng rực trong cơ thể hắn. Vốn là tế bào trong cơ thể Lâm Minh đã bị vây trong trạng thái trọng áp, lúc này năng lượng đột nhiên tăng cường, một chút tế bào trong cơ thể Lâm Minh trực tiếp tan vỡ! Phốc! Lâm Minh hộc ra một ngụm máu. Đây là máu tươi trào ra từ tế bào tan vỡ trong cơ thể hắn. - Nguy rồi! Dùng Ma Thần Chi Cốt mở Bát Môn Độn Giáp ra vốn chính là ý tưởng đột phát Lâm Minh muốn thử nghiệm, chân chính nuốt Ma Thần Chi Cốt vào sẽ phát sinh cái gì. Căn bản là không thể tiên đoán. Hắn trăm triệu lần không nghĩ tới, năng lượng của Ma Thần Chi Cốt này, thế nhưng phù hợp cùng Thiên Ma lực trường như thế, hai bên cùng xuất từ Vạn Cổ Ma Khanh, căn bản không có bất kỳ xung đột liền hòa hợp thành một thể, bắt đầu tàn sát bừa bãi ở trong cơ thể Lâm Minh. Cái này tương đương với thân thể Lâm Minh phải thừa nhận đồng thời áp lực của hai năng lượng. Nóng! Đây là cảm giác lớn nhất mà Lâm Minh có, hắn cảm giác thân thể phảng phất giống như bắt lửa, kinh mạch, đan điền, nội tạng bên trong cũng bắt đầu tuôn ra nhiệt lưu. Giống như là dung nham chảy xuôi ở trong người, Lâm Minh muốn mạnh mẽ dựa theo phương pháp luyện thể trong “Hỗn Độn Cương Đấu kinh” để áp chế hấp thu cỗ năng lượng không kìm chế được này, song chân nguyên trong c thể hắn vốn là đã tiêu hao năm thành trở lên, hiện giờ lộ ra vẻ vô cùng lực bất tòng tâm. Phốc! Ở trên cánh tay Lâm Minh, một đoàn huyết vụ nổ bung, sau khi máu tươi xông ra, chân nguyên bảo vệ rời đi, thế nhưng trong nháy mắt bị đốt trọi, phảng phất giống như trong cơ thể Lâm Minh đã thành một cái hỏa lò. Năng lượng àng ngày càng táo bạo, mà xem xét lại chân nguyên của Lâm Minh, lại tiêu hao thật lớn, lập tức sẽ có khuynh hướng hoàn toàn không khống chế được, một khi như thế, thân thể Lâm Minh rất có thể sẽ bị năng lượng không kìm chế được này thiêu hủy hoàn toàn! Xuy xuy xuy... Lâm Minh phảng phất giống như có thể nghe được tiếng động đoạn cuối kinh mạch bị thiêu hủy vang lên. - Nóng quá... Khát quá... Nắm cổ họng của mình, hắn cảm giác xương quai xanh giống như lửa thiêu, mà loại nóng ran này, cũng lan tràn đến cổ họng của hắn. Khó khăn lục lọi Tu Di giới, muốn lấy ra một chút nước từ bên trong, song đưa tay lại đụng chạm đến một cái gì đó lạnh lạnh. Đây là... Lâm Minh lấy vật kia ra vừa nhìn, đó là một cái hộp ngọc, hàn ý nhè nhẹ, phát ra từ trong hộp ngọc, khiến cho chung quanh thậm chí đọng lại một tầng sương trắng. Mở hộp ngọc ra vừa nhìn, đó là một cái kén do hồ quang dệt thành, mà ở bên trong cái kén, chính là Vô Danh thần đan do Phạm Thiên Long Căn luyện chế ra! Ban đầu lúc Lâm Minh thử nghiệm mở Bát Môn Độn Giáp ra, từng hòa hợp một phần dược lực của Vô Danh thần đan, dùng hết, còn dư lại, liền phong ấn trong hộp ngọc này. Vô Danh thần đan đã nhỏ đi một chút, cả vật thể bị che một tầng hàn quang xanh da trời, đặt ở bên trong hộp ngọc, có thể cảm giác rõ ràng băng hàn chi khí kinh khủng ẩn chứa trong đó, loại khí tức tang thương cổ xưa này, phảng phất giống như đã trải qua vài ngàn năm, làm cho người ta có loại cảm giác hít thở không thông! Lâm Minh rõ ràng nhớ được, ban đầu viên thuốc này đưa vào bên trong Thái Dương Nguyên Tuyền, trực tiếp đông lạnh Thái Dương Nguyên Tuyền thành đống băng. Rét lạnh tuyệt đối, xâm nhập trong nước lạnh thấu xương, dường như linh hồn muốn đông lại. Chẳng qua là nhích tới gần nó, da thịt đã bắt đầu run rẩy, tiếp xúc trực tiếp, thân thể sẽ trực tiếp bị đông cứng rồi vỡ ra! Một cái cực lạnh, một cái vô cùng nóng, hai cái cực đoan! Lâm Minh đột nhiên cắn răng một cái thật mạnh, ngửa đầu nuốt Vô Danh thần đan!