Lúc ăn cơm, Tô Vân Thiên vẫn luôn nói chuyện, sợ Lộ Nam không cao hứng.
Nhưng Lộ Nam nói rất ít, luôn là tích chữ như vàng nói ra một hai chữ.
Vân Phàm chỉ có thể vừa bồi rượu, vừa nói chuyện với Tô Vân Thiên.
Cho nên, một bữa cơm xuống dưới, cơ bản đều là Tô Vân Thiên và Vân Phàm đang nói chuyện.
Sau khi ăn uống no đủ, Tô Vân Thiên nhìn sắc mặt Lộ Nam, vẫn không có chuyển biến tốt đẹp.Ông ta nghĩ nghĩ, mở miệng nói.
“Lộ tổng, sau khi kết hôn, cậu và Bắc Bắc, theo lý mà nói, ba ngày sau nên là về thăm nhà, đây còn không phải sao, các người đều vội, cũng không có thời gian. Cuối tuần này, nếu các người có thời gian, về nhà một chuyến đi, tôi kêu mẹ Bắc Bắc làm thêm vài món các người thích ăn!”
Lộ Nam ngẩng đầu, không âm không dương nói câu.
“Vậy nếu không có thời gian thì sao?”
Tô Vân Thiên ngây ngẩn cả người, Lộ Nam đây là cố ý khó xử ông sao!
Lời này của ông, một phương diện, là vì nhường để Lộ Nam không có trở ngại trên mặt mũi.
Về phương diện khác, cũng có thể kéo gần một chút quan hệ nhà họ Lộ và nhà họ Tô.
Không nghĩ tới, Lộ Nam lại là không cảm kích như vậy.
Trên mặt Tô Vân Thiên, rốt cuộc có chút không nhịn được.
Vân Phàm vừa thấy tình thế không đúng, anh nhanh chóng mở miệng.
“Tô tổng, Lộ tổng không phải ý tứ này, ngài ấy hẳn là sợ Tô tiểu thư không có thời gian!”
Nói xong, anh ta nhanh chóng đá lông nheo với Lộ Nam.
“Lộ tổng, tuy rằng Tô tiểu thư công việc bận rộn, nhưng nói không chừng cô ấy cũng muốn về nhà thì sao!”
Lộ Nam nghĩ nghĩ, chuyển câu chuyện, miễn cưỡng mở miệng.
“Vậy tôi trở về hỏi Bắc Bắc một chút, nếu có thời gian, chúng tôi sẽ trở về!”
Một buổi sáng, Tô Bắc đều tâm thần không yên.
Cô biết, Lộ Nam và Tô Vân Thiên cùng nhau đi ra ngoài.
Tuy rằng trên miệng cô nói, không để bụng Lộ Nam làm gì Tô Vân Thiên, nhưng trong lòng cô, trước sau vẫn là không qua được một ải kia.
Chung quy, trên người cô cũng chảy xuôi máu của Tô Vân Thiên.
Tô Bắc nôn nóng đợi một buổi sáng, rốt cuộc nhận được điện thoại của Vân Phàm.
“Tô tiểu thư, chúng tôi vừa mới cơm nước xong với Tô tổng, hiện tại đã trở lại công ty, chúng tôi ở khách sạn, đóng gói cơm về cho cô, cô trực tiếp tới tầng cao nhất ăn cơm đi!”
Vân Phàm nói xong, anh theo bản năng nhìn Lộ Nam một cái, cảm giác rất mất tự nhiên.
Rõ ràng là Lộ tổng muốn mang cơm cho Tô tiểu thư.
Nhưng lúc gọi điện thoại đưa cơm, lại không tự mình nói là ngài ấy cố ý mua, còn kêu mình nghĩ cách làm Tô Bắc lên lầu ăn cơm.
Thật là không hiểu được tâm tư Lộ tổng.
Tô Bắc có chút kinh ngạc, bọn họ lại sẽ mang cơm cho mình.
Chẳng qua, nếu cơm trưa đã mang về, vậy cô liền đi ăn một chút.
Bằng không cũng là lãng phí vô ích.
“Được, vậy tôi lập tức lên lầu!”
Vân Phàm cúp điện thoại, rốt cuộc thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Anh không nghĩ tới, Tô Bắc lại dễ nói chuyện như vậy.
Anh ở trong lòng, lại cho Tô Bắc thêm một điểm.
Anh phát hiện, chỉ cần là chính mình thay Lộ Nam làm việc, Tô Bắc chưa bao giờ sẽ làm khó anh.
Nhìn ra được, cô là một người cực kỳ hiểu lý lẽ.
Vân Phàm nói chuyện điện thoại xong liền đi ra ngoài.
Lộ Nam ngồi ở trong văn phòng, nhìn chằm chằm đồ ăn trên bàn, anh luôn là có chút tâm thần không yên.
Truyện khác cùng thể loại
68 chương
121 chương
78 chương
10 chương
13 chương
11 chương
14 chương
501 chương
10 chương
306 chương