“Vân trợ lý nói rất đúng! Tôi cũng cảm thấy, chúng ta nên đi ra ngoài nói chuyện, mà không phải ở chỗ này.”
Vân Phàm cười tủm tỉm nhìn Tô Vân Thiên.
“Vậy Tô tổng, mời ra bên ngoài!”
Tô Vân Thiên nhìn thoáng qua Lộ Nam mặt vô biểu tình, đè ép không thoải mái trong lòng, đi theo Vân Phàm, đi ra ngoài.
Tô Bắc như là xem trò khôi hài, nhìn một màn này.
Giống như chuyện này không hề có quan hệ với cô.
Sau khi Tô Vân Thiên và Vân Phàm rời khỏi đây, Lộ Nam nhìn chăm chú vào Tô Bắc.
“Về sau nếu có chuyện như vậy, cô đại khái có thể trực tiếp nói với tôi!”
Sau khi anh đi làm, Vân Phàm liền nói chuyện này cho anh biết.
Anh bằng tốc độ nhanh nhất đuổi xuống lầu, liền thấy, Tô Vân Thiên lại có thể muốn đánh Tô Bắc.
Anh đột nhiên có chút hiểu rõ, vì sao sinh ở hào môn, Tô Bắc còn muốn nỗ lực liều mạng như vậy.
Có một người cha như vậy, ai cũng không dám dựa vào đi!
Tô Bắc nhàn nhạt ngước mắt, nhìn Lộ Nam một cái.
“Vừa rồi cảm ơn anh, chẳng qua, ông ta và tôi không có bao nhiêu quan hệ, anh muốn làm thế nào, liền làm thế đó! Hoàn toàn không cần để ý ý nghĩ của tôi.”
Lộ Nam sửng sốt, quan hệ cha con bọn họ, lại có thể tới tình trạng này rồi.
Anh nghiêm túc nhìn Tô Bắc, nặng nề nói một tiếng.
“Được!”
Anh nói xong, xoay người liền muốn đi.
Anh mới vừa đi tới cửa, không biết nghĩ tới cái gì, bước chân dừng một chút, xoay người nói.
“Hôm nay thứ sáu, buổi tối phải về nhà của chúng ta ăn cơm chiều, chớ quên, sau khi tan tầm tôi chờ cô ở chỗ cô xuống xe hôm nay, chúng ta trực tiếp đi qua!”
Tô Bắc gật gật đầu.
“Ừ, tôi đã biết!”
Lộ Nam nói xong, liền trực tiếp rời đi.
Sau khi Lộ Nam xuống lầu, thấy Vân Phàm và Tô Vân Thiên, đang ngồi ở trong đại sảnh lầu một.
Lộ Nam nghĩ đến Tô Bắc quật cường, đột nhiên có chút đau lòng.
Lấy quan hệ của cô và Tô Vân Thiên, mấy năm nay ở nhà họ Tô, cô khẳng định ăn không ít khổ đi!
Nghĩ đến đây, anh nhanh chóng đi về phía Tô Vân Thiên.
“Tô tổng, nếu hôm nay ông lại đây, đây cũng coi như là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt sau khi tôi và Bắc Bắc kết hôn, tôi mời ông ăn một bữa cơm đi!”
Khuôn mặt Tô Vân Thiên, miễn bàn cười có bao nhiêu xán lạn.
“Được thôi, được Lộ tổng để mắt, bữa cơm này, tôi mời!”
Vân Phàm nghe đối thoại của bọn họ, khóe miệng giật giật.
Quan hệ của Lộ Nam và Tô Vân Thiên, chuẩn xác mà nói, hẳn là xem như cha vợ và con rể.
Nhưng đối thoại giữa bọn họ, sao lại nghe, không giống như vậy!
Một tiếng một tiếng Lộ tổng, Tô tổng, hoàn toàn điên đảo tam quan của Vân Phàm.
Làm anh bắt đầu nghi ngờ, thế giới này có phải đã huyền ảo rồi không.
Ba người bọn họ, cùng đi một khách sạn cách tập đoàn Thịnh Thế không xa.
Lộ Nam gọi một bàn đồ ăn, trực tiếp quẹt thẻ!
Tô Vân Thiên bị hành động của anh làm cho sửng sốt một chút.Ông ta đánh giá, Tô Bắc và Lộ Nam kết hôn không bao lâu, giữa hai người hẳn là cũng không tình cảm gì.
Sở dĩ hôm nay Lộ Nam làm như vậy, hoàn toàn là bởi vì Tô Bắc là vợ trên danh nghĩa của anh ta.
Anh ta đây là đang bảo vệ mặt mũi của mình mà thôi.
Nghĩ đến đây, Tô Vân Thiên lập tức thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Người trẻ tuổi sao! Muốn mặt mũi, đây còn không dễ dàng.Ông sẽ cho anh ta đủ mặt mũi!
Truyện khác cùng thể loại
68 chương
121 chương
78 chương
10 chương
13 chương
11 chương
14 chương
501 chương
10 chương
306 chương