Huyết linh vương phi
Chương 1
- Hắc hắc......
Trong màn tối, một cô gái xinh đẹp như búp bê khuôn mặt dễ thương vận một cái váy trắng đang cười như điên dại, nhưng tròng mắt của cô bé lại là một bên màu đỏ của máu còn bên kia thì lại màu xanh lá cây.Điều đăc biệt là đôi mắt ấy lại ánh lên tia trống rỗng, vô hồn không cảm xúc.
Quanh thân cô bé là xác chết rất nhiều xác chết còn mặc quần áo màu trắng và cả quân đội đặc chủng , mùi máu bốc lên mùi tanh tưởi nồng nặc.Cô bé không sợ hãi mà còn nở một nụ cười quỷ dị, liếm những giọt máu còn dính trên khóe miệng, một giọng nói trong trẻo, ôn hòa vang lên:
-Cha mẹ, người thấy không? Con đã giết họ rồi! Nhưng sao.... con lại không thấy vui nhỉ?
Cô bé đi đến một góc phòng, ngồi thụp xuống, lẩm bẩm:
-Ta nên làm gì bây giờ đây? Rồi ngửa đầu lên trời,nhìn ánh trăng khẽ nói:
-Người biết không con đang nghĩ hiện tại mục đích sống của con bây giờ là gì?
Nàng biết chỉ cần nàng bước ra ngoài hàng loạt những loại súng tiên tiến nhất sẽ kết liễu mạng của nàng.Có lẽ......đã đến lúc rồi? Sau đó, nàng đưa tay lên ngực mình, cảm giác nóng bừng như muốn nổ của con tim khiến nàng bất giác nở một nụ cuời vui vẻ, và:
- Bùm......,
Sau khi tiếng nổ vừa vang lên, tại Long Phượng quốc, sâu trong rừng có một ngọn tháp được phong ấn kĩ càng không để bất cứ ai phát hiện. Trên tầng cao nhất có một lão đầu râu tóc bạc trắng đồng thời mở mắt, quần áo rách nát đúng nghĩa của một cái lão ngoan đồng, nhìn về phía bầu trời đầy sao một ánh sáng xẹt qua. Phàm là người không để ý chắc chắn sẽ không thấy, khẽ lắc đầu, lẩm bẩm :
-Thiên hạ đại lọan tới nơi rồi, cần tìm chỗ để trốn không nhở, haizzzzz....
Nhi bị mẹ mắng vì ngủ trễ rồi Nhi đăng tiếp sau nhé!
Truyện khác cùng thể loại
7 chương
11 chương
9 chương
10 chương
15 chương
95 chương