Chính mình có thể trong thời gian ngắn nhất phán đoán ra độ phù hợp của bộ công pháp nào mới mình? Trong óc toát ra ý nghĩ này, Dương Thạc kinh ngạc há hốc mồm. Nếu muốn phán đoán một bộ công pháp có phù hợp với mình hay không thì chỉ có tu luyện mới biết được, dù là thiên tài siêu nhất, ngộ tính cao tới đâu thì tu luyện xong công pháp đi đến có chút thành tựu ít nhất cần ba, năm tháng, khi đó mới đại khái biết độ phù hợp giữa công pháp với mình. Hơn nữa đó chỉ là đại khái biết được. Hiện tại Dương Thạc chỉ lật xem liền biết ngay độ phù hợp của công pháp với mình? Còn có thể đo lường cụ thể mỗi phân. Ích dương dưỡng nguyên công, độ phù hợp là ba phần. Luyện dương kính, độ phù hợp là bốn phần. Là bộ công pháp nào càng thích hợp chính mình tu luyện, vừa xem hiểu ngay. - Sao có thể như vậy? Tại sao ta đột nhiên có năng lực như thế? Không lẽ là... Mới nãy? Trong lòng Dương Thạc kinh ngạc, đột nhiên nghĩ tới lúc trước bị nô bộc của Dương Tử Hi đá té xuống đất, gãy đập mạnh xuống đất bị hòn đá nhỏ đụng trúng huyệt vị nào đó. Sau khi Dương Thạc bò lên thì phát hiện thị lực, thính lực tăng mạnh trên diện rộng. Bây giờ Dương Thạc đột nhiên có thể cảm giác được độ phù hợp của một bộ công pháp với mình, không lẽ sau khi đụng trúng huyệt vị đó thì kích phát năng lực trong đại não của Dương Thạc? - Dương Tử Hi, lần này phải cmar ơn ngươi rồi. Dương Thạc nghĩ thông suốt điểm này, kinh ngạc qua đi, còn lại là vô cùng hưng phấn. Thu được năng lực này Dương Thạc phải cảm ơn Dương Tử Hi, nếu không có một cước của nô bộc Dương Tử Hi thì hắn căn bản không có khả năng khai phá năng lực này. Dù sao huyệt vị não con người rất phức tạp, cho dù là võ thánh cường giả cũng không dám dễ dàng đụng vào huyệt vị. Lần này Dương Thạc đúng là mèo mù gặp cá rán. Có thể điều tra độ phù hợp của công pháp, năng lực như vậy có thể nói là cực kỳ khủng bố. Phải biết rằng người khác tu luyện công pháp chỉ có tu luyện đến đẳng cấp nhất định, có chút thành tựu mới mơ hò biết độ phù hợp của công pháp với mình. Đôi khi tu luyện một bộ công pháp có độ phù hợp bốn, năm phần, có chút thành tựu rồi, mặc dù biết độ phù hợp không cao nhưng luyến tiếc một lần nữa tìm bộ công pháp khác tu luyện. Dù sao tu luyện công pháp khác phải hủy đi công pháp vốn có, cả năm khổ tu tan tành trong phút chốc. Hơn nữa dù bỏ đi bộ công pháp có độ phù hợp bốn, năm phần nhưng ai có thể bảo chứng chính mình tu luyện bộ công pháp tiếp theo sẽ có độ phù hợp cao? Trừ phi tu luyện công pháp có độ phù hợp khoảng một, hai phần, sau một đoạn thời gian phát hiện hiệu suất cực thấp mới nhẫn tâm phế trừ công pháp, một lần nữa tìm công pháp khác để tu luyện. Hiện tại Dương Thạc có thể trực tiếp điều tra một bộ công pháp có độ phù hợp với mình như thế nào là tiết kiệm nhiều thời gian cùng tinh lực. Độ phù hợp không cao trực tiếp bỏ cuộc, lựa chọn cái nào có độ phù hợp cao nhất mà tu luyện. - Nếu có thể tìm được công pháp có độ phù hợp tám, chín phần thì dù ta có tư chất hạ hạ đẳng, cho dù ngộ tính của ta không cao, cho dù công pháp thấp giai thì vẫn có thể đột nhiên tăng mạnh! Nỗi lòng Dương Thạc kích động gần như không thể đè nén. Đến độ phù hợp bảy phần thì mỗi tăng một phần hiệu suất tu luyện sẽ tăng gấp đôi. Từng có võ đạo tiền bối thậm chí vì thấp giai công pháp có độ phù hợp cao mà không thèm ngó thần công bí điển ngay trước mặt. Phải biết rằng, cho dù là thần công bí điển thì hiệu suất tu luyện so với thấp nhất giai công pháp cao gấp mấy lần. Đại khái tu luyện thần công bí điển bắt đầu từ mười tuổi, hai mươi tuổi đến võ sư đẳng cấp, ba mươi tuổi là tôn giả, bốn mươi tuổi là tông sư, năm mươi là tuổi võ thánh, hiệu suất cực kỳ khủng bố. Thấp giai công pháp thì là mười tuổi tu luyện, bốn mươi tuổi đến võ sư, bảy mươi tuổi thành tôn giả, khi còn sống khó có thể bước vào tông sư chi cảnh. Chênh lệch nhìn như lạch trời nhưng sự thật là vì hiệu suất tu luyện chỉ kém gấp ba lần. Hơn hai phần độ phù hợp là đủ để bù lại chênh lệch này. Chênh lệch giữa tư chất, ngộ tính cũng có thể dùng độ phù hợp bù đắp. Thiên tư cao tới đâu, bình thường tốc độ tu luyện cùng lắm là hơn hạ hạ đẳng tư chất gấp hai, ba lần. Nếu Dương Thạc có thể tìm được công pháp có độ phù hợp tám phần, chẳng sợ hắn có tư chất cực kém, ngộ tính cực thấp, chẳng sợ công pháp thấp giai, hắn tu luyện bộ công pháp này cũng có thể tương đương với một siêu cấp thiên tài tu luyện một bộ thần công bí điển có độ phù hợp năm phần. - Tiếp tục điều tra thấp giai công pháp của ta, ta không tin trong năm trăm bộ công pháp này không tìm ra độ phù hợp tám, chín phần. Dương Thạc hít sâu một hơi, miễn cưỡng ổn định nỗi lòng, tiếp tục phê duyệt thấp giai công pháp. - Độ phù hợp ba phần. - Độ phù hợp năm phần. - Độ phù hợp bốn phần. Dương Thạc liên tục lật bốn mươi mấy bộ công pháp, tìm ra ba, bốn bộ có độ phù hợp ba phần, còn độ phù hợp một, hai phần thì bị ném vào hàng "Không thích hợp tu luyện". - Bộ này có độ phù hợp đạt tới sáu phần? Dương Thạc ở trong độ phù hợp một canh giờ, lật xem gần trăm bộ công pháp, rốt cuộc tìm thấy một bộ công pháp có độ phù hợp sáu phần. Dương Thạc làm ký hiệu, tiếp tục tra xét, dù sao còn có hơn bốn trăm bộ công pháp, nói không chừng có thể tìm ra công pháp có độ phù hợp cao hơn. Nếu như không tìm ra thì Dương Thạc vòng lại lấy bộ thấp giai công pháp có độ phù hợp áu phần để tu luyện. Đến gần chính ngọ, Dương Thạc không rảnh ăn cơm, tiếp tục lật xem công pháp trong tầng thứ nhất Tàng Thư Các. Thời gian trôi qua từng phút giây, tốn mất ba canh giờ, tới gần chạng vạng thì Dương Thạc lật xem hơn bốn trăm bộ công pháp, trong đó tìm ra hai bộ có độ phù hợp sáu phần, một bộ công pháp có độ phù hợp bảy phần. Bảy phần đã làm Dương Thạc khá hài lòng. Mặc dù đến chạng vạng, nhưng Tàng Thư Các chưa đóng cửa thì Dương Thạc không sốt ruột trở về. - Còn hơn một trăm bộ, chờ thêm một canh giờ tra xét hết đi. Nếu không tìm ra càng phù hợp thì sẽ tu luyện công pháp có bảy phần độ phù hợp. Có công pháp bảy phần độ phù hợp làm cơ sở, tâm tình của Dương Thạc nhẹ nhõm hơn, tùy tiện lật xem mấy quyển thấp giai công pháp còn lại. - Ủa, bộ này, Lục Dương Quyết, độ phù hợp, mười phần? Đang lúc Dương Thạc không ôm hy vọng vào hơn một trăm bộ công pháp còn lại, hắn giở bộ công pháp tiếp theo thì nhận được niềm vui to lớn. Độ phù hợp, mười phần! Không ngờ là một bộ công pháp có độ phù hợp mười phần, từ ban đầu có bảy phần phù hợp lên đến hai tầng. Còn chưa tìm được bộ công pháp có độ phù hợp tám, chín phần mà Dương Thạc đã phát hiện công pháp có độ phù hợp mười phần. Độ phù hợp mười phần đại biểu cái gì? Trăm phần trăm hoàn toàn phù hợp, có thể nói là bộ công pháp này tạo ra dành cho Dương Thạc. Dưới tình huống bình thường thì độ phù hợp mười phần gần như không có khả năng xuất hiện, chỉ có một ít cường giả tu luyện đến võ đạo siêu cấp cực hạn tự sáng tạo ra công pháp mới đạt tới mười phần độ phù hợp với mình. Dương Thạc không thể kiềm nén kích động, máu sôi sục. Công pháp mười phần độ phù hợp có thể nói là xem nhẹ tư chất. Bởi vì bộ công pháp này gần như là tạo ra riêng cho Dương Thạc. Dương Thạc có tư chất gì thì tư chất đó là tốt nhất thích hợp cho bộ công pháp. Cùng lúc đó cũng xem nhẹ ngộ tính, vì bộ công pháp này đối với Dương Thạc căn bản không tồn tại một chút bình cảnh. - Chuyến đi tới Tàng Thư Các không tệ. Lúc này Dương Thạc không muốn lại tra xét công pháp còn thừa, thầm nghĩ lập tức trở lại tiểu viện của mình, bắt đầu tu luyện công pháp có độ phù hợp mười phần này. Nhưng Dương Thạc ngẫm nghĩ, làm gì cũng phải có cuối, vẫn tiếp tục lật xem. Dương Thạc thuận tay cầm bộ công pháp có tên là Huyền Ưng Kình, tùy tiện lật. Dương Thạc nhìn một lần phần đầu tu luyện, khiến hắn ngoài ý muốn là trong đầu óc không lập tức hiện ra độ phù hợp với công pháp này. Không bày ra độ phù hợp cũng không cho Dương Thạc biết không thích hợp Dương Thạc. Dương Thạc không lo lắng, tiếp tục lật, xem hết nửa phần đầu bộ công pháp, một chuỗi tin tức hiện ra trong đầu óc của hắn. - Huyền Ưng Kình, độ phù hợp, hoàn toàn!