Vô Tận Thần Công
Chương 5
Độ phù hợp phoàn toàn?
- Sao có thể như vậy?
Dương Thạc ngơ ngác, vẻ mặt không thể tin nổi.
Phát hiện Lục Dương Quyết có độ phù hợp mười phần đã làm Dương Thạc cực kỳ vui sướng, bây giờ không ngờ thấy được Huyền Ưng Kình có độ phù hợp hoàn toàn, khiến hắn rất giật mình.
Độ phù hợp mười phần đã là hoànm ỹ nhất, sao lại có độ phù hợp hoàn toàn vượt qua hoàn mỹ nữa?
- Chắc không phải là năng lực của ta ra vấn đề gì đi?
Dương Thạc ôm nghi hoặc nhặt lên Huyền Ưng Kình, cẩn thận xem xét, vẫn là độ phù hợp hoàn toàn. Dương Thạc xem xét mấy bộ công pháp còn lại, không có bộ nào độ phù hợp vượt qua năm phần, dường như năng lực của hắn không thành vấn đề.
- Không lẽ... Thật sự là độ phù hợp hoàn toàn?
Dương Thạc nghĩ như vậy người kiềm không được run rẩy. độ phù hợp mười phần đã là cực độ khủng bố, nếu bộ Huyền Ưng Kình độ phù hợp hoàn toàn là thật thì hiệu sấut tu luyện cao hơn Lục Dương Quyết độ phù hợp mười phần gấp bốn lần.
- Có phải thật hay không thử một lần liền biết.
- Vốn ta tu luyện Man Ngưu Kính độ phù hợp không đến ba phần, đạt tới tôi thể sơ giai mất năm năm, bây giờ đã tu luyện tám năm mà còn chưa đột phá đến tôi thể trung giai. Nếu ta tu luyện công pháp có độ phù hợp bảy phần thì hiệu suất tăng ít nhất gấp mười lần, rất có khả năng trong năm tháng đạt tới tôi thể sơ giai,.
- Tu luyện công pháp độ phù hợp mười phần thì hiệu quả sẽ lại tăng gấp mười lần, trong mười lăm ngày là đến tôi thể sơ giai.
- Nếu bộ Huyền Ưng Kình này là độ phù hợp hoàn toàn thì hiệu quả sẽ rất cao, thử tu luyện một chút, trong mười lăm ngày không đạt được tôi thể sơ giai thì là giả rồi. Nếu trong mười lăm này đạt được tôi thể sơ giai chứng minh nó là thật.
Dương Thạc thầm nghĩ.
Mười lăm ngày nghiệm chứng một bộ công pháp có độ phù hợp hoàn toàn hay không, Dương Thạc dám cược.
- Trở về tu luyện!
Dương Thạc thầm nghĩ, lập tức cầm Huyền Ưng Kình rời khỏi Tàng Thư Các.
................
Trấn Quốc Công phủ, góc hẻo lánh nhất, trong một tiểu viện sơ sài.
Tiểu viện này là chỗ ở của Dương Thạc, hai gian sương phòng. Vốn là Dương Thạc và thị nữ Tiểu Địch ở, bây giờ chỉ còn lại mình hắn, tiểu viện không lớn càng có vẻ im lặng.
Trong chủ phòng, Dương Thạc ngồi xếp bằng trên giường, trước mặt bày một quyển sách, chính là bộ Huyền Ưng Kình.
- Ủa, Huyền Ưng Kình chỉ ghi chép pháp môn tu luyện mười sáu huyệt khiếu sao?
Dương Thạc đọc hết Huyền Ưng Kình một lần, hắn phát hiện bộ công pháp này chỉ ghi chép pháp môn tu luyện mười sáu huyệt khiếu.
Tu luyện võ đạo quan trọng nhất chính là đả thông huyệt khiếu.
Trong thân thể con người có ngàn vạn huyệt khiếu lớn nhỏ, đa số độ phù hợp bế tắc như từng cái khóa trói con người, khiến họ không thể phát huy ra lực lượng mạnh mẽ.
Trong quá trình tu luyện võ đạo chính là không ngừng đả thông huyệt khiếu.
Đả thông hai chỗ huyệt khiếu là đạt tới tôi thể sơ giai. Đả thông sáu chỗ huyệt khiếu là có thể đi vào tôi thể trung giai. Mười hai chỗ huyệt khiếu là tôi thể cao giai. Ba mươi sáu huyệt khiếu là đi vào đỉnh cảnh tôi thể. Chờ đả thông bảy mươi hai chỗ huyệt khiếu trong người thì có thể câu thông thiên chi khí, đi vào luyện khí đẳng cấp...
Luyện khí, võ sư, tôn giả, đại tông sư, võ thánh đều phải không ngừng đả thông huyệt khiếu.
Truyền thuyết nói võ thánh cường giả đả thông trăm vạn huyệt khiếu trong người, câu thông thiên địa, uy lực một đấm như hồng hoang mãnh thú tái hiện, khủng bố đến cực điểm...
Trước mặt Dương Thạc đặt bộ Huyền Ưng Kình chỉ ghi chép pháp môn tu luyện mười sáu huyệt khiếu.
Nói đúng ra là tu luyện bộ công pháp này đả thông mười sáu huyệt khiếu, Dương Thạc cùng lắm chỉ đi vào tôi thể cao giai, muốn tiến tới đẳng cấp cao hơn thì gần như không thể.
- Quên đi, tôi thể cao giai thì tôi thể cao giai!
- Cùng lắm thì chờ ta đả thông hết mười sáu huyệt khiếu sẽ đi tìm công pháp khác tu luyện.
Dương Thạc không quá dể ý chuyện này.
Trước tiên tu luyện Huyền Ưng Kình, chờ đả thông hết mười sáu huyệt khiếu lại tìm công pháp khác tu luyện. Chỉ cần độ phù hợp đủ cao thì chân khí của Huyền Ưng Kình trong người Dương Thạc có thể hoàn mỹ phù hợp với công pháp mới, sẽ không bài xích lẫn nhau. Khi đó Dương Thạc không cần phế chân khí Huyền Ưng Kình, có thể trực tiếp tu luyện tân công pháp.
Nhưng hiện giờ Dương Thạc muốn tu luyện Huyền Ưng Kình thì điều đầu tiên phải làm là phế chân khí Man Ngưu Kính trong người.
- Phế Man Ngưu Kính, tu luyện Huyền Ưng Kình.
Trong lòng làm ra quyết định, Dương Thạc hít sâu một hơi, khoanh chân ngồi.
Dương Thạc điều động chân khí Man Ngưu Kính trong người, vận chuyển mấy chu thiên xong xoay người quát khẽ một tiếng, khống chế chân khí tràn ra từ kinh mạch trong người.
Chân khí tán đi, làm kinh mạch của Dương Thạc phình lên nứt ra khe hở, đau nhức vô cùng lan khắp kinh mạch toàn thân.
- Phụt.
Không chịu đựng nổi trùng kích, Dương Thạc hộc ngụm máu.
Ngay sau đó, Dương Thạc cảm thấy lực lượng toàn thân bị bỏ hơn phân nửa, chân khí tản ra ngoài, thực lực của hắn trượt nhanh, không tới cả tôi thể sơ giai.
Mặc dù chân khí đã biến mất nhưng Dương Thạc không buồn chút nào, lau máu dính nơi khóe miệng, hắn thở hổn hển, cố rắn chống ngồi dậy trên giường.
- Ta chỉ là tôi thể sơ giai, tự phế công pháp đã hộc ngụm máu, kinh mạch bị tổn thương. Nếu như võ sư, tôn giả tự phế công pháp thì sẽ trả cái giá càng lớn nữa. Hèn chi cường giả võ đạo sẽ không dễ dàng thay đổi tu luyện công pháp.
Dương Thạc dò xét thương thế kinh mạch, không tính nghiêm trọng, không ảnh hưởng tu luyện Huyền Ưng Kình.
- Hiện tại bắt đầu tu luyện Huyền Ưng Kình.
Dương Thạc đại khái ghi nhớ nội dung Huyền Ưng Kình ròi.
Bộ công pháp này chỉ có hai thức, thức thứ nhất "Ưng Phục Thức", thức thứ hai "Ưng Kích Thức". Ưng Phục Thức là trạng thái Huyền Ưng rình mồi, thu cánh lại, hít thở đều Ưng Kích Thức là trạng thái Huyền Ưng bắt mồi, từ trên trời giáng xuống, thế cửu thiên nhất kích tất sát!
- Ưng Phục Thức là tu luyện pháp môn, mà Ưng Kích Thức là bác sát pháp môn. Bây giờ ta chủ yếu là tu luyện, phải tu Ưng Phục Thức.
Dương Thạc thầm nghĩ, vẫn khoanh chân ngồi, mặt rơi cúi xuống, dựa theo tu luyện pháp môn Huyền Ưng Kình bắt đầu phun nạp.
Một lần hô hấp... Hai lần hô hấp...
Phù phù phù!
Liên tiếp phun nạ phô hấp ba lượt, Dương Thạc cảm giác tần suất hô hấp của mình tiến vào hoàn cảnh kỳ diệu. Mỗi lần Dương Thạc hít thở thì ở giữa ngực và bụng, trong tứ chi, mười sáu huyệt khiếu đều bị hít thở chấn rung rinh, ma ma dưỡng dưỡng, hết sức thoải mái.
Không đnế nửa canh giờ, Dương Thạc lờ mờ cảm giác trong kinh mạch của mình xuất hiện một tia chân khí.
Dương Thạc nhớ kỹ lúc hắn tu Man Ngưu Kính thì khoảng một tháng mới có khí cảm. Giờ phút này, mới tu luyện nửa canh giờ đã tu ra một tia chân khí, có thể thấy Huyền Ưng Kình đúng là hợp với hắn.
Đang khi Dương Thạc nghĩ như vậy thì sau khi kinh mạch xuất hiện tia chân khí thứ nhất lại mau chóng xuất hiện tơ chân khí thứ hai, rồi thứ ba, bốn, tốc độ càng lúc càng mau... Vô số tơ chân khí hóa thành một lũ chân khí, rồi hai lũ, ba lũ, vô số lũ. Tốc độ tu luyện chân khí cực nhanh, chớp mắt đã lên đến cực hạn.
Truyện khác cùng thể loại
925 chương
11 chương
1062 chương
3 chương
1149 chương
131 chương
9 chương
729 chương