Giữa Dương Thạc và Mạc Vân Cốc, sớm muộn gì cũng phải đánh một trận! Nếu như sớm muộn gì cũng phải đánh thì dứt khoát làm sớm một lần là được. Dương Thạc tu luyện võ đạo, từ trước tới nay đều coi trọng tâm niệm cảm ngộ. Luôn có một gã cường giả Võ Thánh áp bách trên đầu mình, thời khắc này cũng khiến mình nguy hiểm, điều này làm hắn vô cùng khó chịu. Nếu mình không có thực lực đánh một trận với Mạc Vân Cốc, Dương Thạc tất nhiên sẽ không đi chủ động tìm xúi quẩy. Nhưng hiện nay Dương Thạc phối hợp với Dương Địch, không nói tới có thể giết được Mạc Vân Cốc hay không nhưng ít nhất đã có năng lực đánh một trận với Mạc Vân Cốc. Lúc này không đánh thời còn đợi tới lúc nào? Tối nay không đánh thì còn đợi tới bao giờ? Bây giờ Dương Thạc đã tu thành cửu dương chân thân tầng hai, đang mặc Bắc Địa Uy Lực Khải, tay cầm Thần Long Liệt Khôn Đao, sức chiến đấu đã đạt tới một trạng thái đỉnh cao. Trừ phi Dương Thạc có thể lấy được Xá Lợi Tử đầy đủ, tu thành cửu dương chân thân tầng ba, bằng không trong thời gian ngắn, thực lực sẽ không thể tăng lên rõ ràng về bản chất. Nếu thực lực trong thời gian ngắn không thể tăng lên thì dứt khoát đánh một trận với Mạc Vân Cốc cho xong. Dương Thạc không ngờ quyết định đêm nay ra tay. Nếu đêm nay đã ra tay thì như vậy dù là Mạc Vân Cốc có âm mưu quỷ kế gì, cơ bản đều không có tác dụng quá lớn nữa rồi. Trừ phi Mạc Vân Cốc thi triển âm mưu ngay đêm nay. Điều này hiển nhiên là không thể. Dù sao trên tay Mạc Vân Cốc có 30 vạn đại quân. Điều động 30 vạn đại quân không thể hoàn thành trong một buổi tối, giống như một con cự thú khổng lồ, muốn thực hiện quỷ kế gì cũng đều cần thời gian chuẩn bị nhất định. - Dương Thạc, tối nay ngươi muốn đi tập sát Mạc Vân Cốc sao? Nghe lời này của Dương Thạc, Dương Thành nhíu mày. - Mạc Vân Cốc rốt cục là cường giả Võ Thánh, thân là Tổng Biểu Bà Tử của lục lâm đ*o nam bắc thập tam tỉnh. Trên người hắn dù không có vũ khí và áo giáp cấp độ như Bắc Địa Uy Lực khải và Thần Long Liệt Khôn đao nhưng tuyệt đối cũng có không ít thần bin lợi khí, áo giáp cứng cỏi. Phương diện này hắn cũng không phải bất lợi hoàn toàn. - Mặt khác công pháp hắn tu luyện hình như là Thần Hùng quyết do Dương Thiên sáng tạo ra, còn có Đại Thiên Vương quyền, thậm chí là Địa Sát Vương quyền của Địa Sát. Những công pháp vũ kỹ này đều từ cấp cao trở lên, thậm chí đạt cấp thần công bí điển. Dương Thạc, ở phương diện này ngươi không có ưu tế lớn. Thực lực của ngươi dù sao cũng chỉ có cấp độ Đại Tông Sư, muốn chém giết hắn thì có nắm chắc được mấy phần? Dương Thành trực tiếp hỏi Dương Thạc. - Một phần! Dương Thạc hầu như không nghĩ ngợi, trực tiếp trả lời. - Ta phối hợp với Tiểu Địch, có một phần nắm chắc giết được Mạc Vân Cốc! - Nhưng mặc dù không cách nào giết được hắn thì chúng ta còn có ít nhất chín phần nắm chắc có thể thoát ra từ tay hắn! Cho nên vẫn đáng để thử trận chiến này một lần! Dương Thạc nói. - Như vậy sao... Sắc mặt Dương Thành nghiêm trọng hẳn, nhíu mày tựa như đang nghĩ ngợi. - Ngươi đã muốn đi ám sát Mạc Vân Cốc thì Lục ca cũng không nên ngăn cản. Cố gắng cẩn thận! Dương Thành nói với Dương Thạc. Hai huynh đệ đang nói chuyện thì phía dưới cổng thành có binh sĩ nhanh chóng đi tới, chắp tay hành lễ với Dương Thành rồi nói: - Khởi bẩm nguyên soái, Tào công công Tào Tung cầu kiến! Dương Thành sững sờ, không biết lúc này Tào Tung tới có chuyện gì: - Mời Tào công công lên đây đi! Binh sĩ kia nhanh chóng đi xuống dưới một lát. Sau đó người này mang theo một lão thái giám tóc bạc đi tới. Lão thái giám này đúng là Tào Tung. - Bái kiến Dương tướng quân! Đi lên trên cổng thành, Tào Tung liền thi lễ với Dương Thành. - Tào công công đừng đa lễ. Không biết Tào công công đến đây là có chuyện gì? Có phải Trương đại nhân có vấn đề gì khi viết Đại Chu thông sử, cần ta giúp chăng? Dương Thành không quanh co, trực tiếp hỏi Tào Tung. - Ha ha, không phải! Tào Tung cười ha hả. - Dương tướng quân. Lần này chúng ta tới xin Dương tướng quân chiến đấu đấy. Tào Tung nói. - Chiến đấu sao? Dương Thành hơi ngẩn ra, không hiểu rõ ý của Tào Tung. - Dương tướng quân, ta là lão bộc hầu hạ tiên hoàng năm mươi năm rồi. Năm đó thái tổ của triều đình ta có lập ra một quy định, hậu cung, thái giám không được can thiệp chính sự. Năm mươi năm nay, ta cũng chưa bao giờ can thiệp vào chính sự Đại Chu, chỉ dốc lòng tập võ mà thôi. - Hôm nay phản tặc đánh tới dưới thành, ta không có bản lĩnh gì khác, chỉ có một thân võ nghệ để đền đáp tiên hoàng! - Thực lực Mạc Vân Cốc tuy mạnh nhưng ta nguyện một mình tiến về trước doanh trướng phản quân, đánh một trận với phản tặc Mạc Vân Cốc kia. Nếu như may mắn có thể giết được hắn thì cũng có thể giải vây cho kinh thành. Mặc dù không thể chém giết Mạc Vân Cốc nhưng ta liều một mạng ti tiện cũng phải làm kinh sợ Mạc Vân Cốc kia, khiến hắn không dám có hành động thiếu suy nghĩ! Tào Tung trầm giọng nói. - Chỉ tiếc là trước khi tới được doanh trướng của phản tặc thì cũng không quá dễ dàng. Ta nghe cấm quân bên này nói có một vị tướng lãnh có được chiến xa của thượng cổ thiên binh. Ta muốn mời vị tướng quân này đưa chúng ta tới trước doanh trướng của phản quân. Kính xin tướng quân cho phép. Mặt Tào Tung lộ vẻ khẩn thiết, chậm rãi nói. - Hả? Tào công công cũng muốn đi ám sát Mạc Vân Cốc sao? Nghe những lời này của tât, Dương Thành ngược lại cảm thấy hơi bất ngờ. - Tào công công có biết rõ, đi ám sát Mạc Vân Cốc, dù có cơ hội chém giết hắn nhưng doanh trướng của phản quân tất nhiên phải đề phòng nghiêm ngặt. Chỉ sợ Tào công công nếu muốn toàn thân thoát ra là chuyện không dễ dàng... Dương Thành nói nghiêm chỉnh. - Ha ha, chuyện này tất nhiên là ta biết. Tào Tung cười ha hả nói. - Lần này ta tới đây chính là mang lòng chịu chết rồi. Tào Tung nghiêm sắc mặt, trầm giọng nói. - Mang lòng phải chết sao? Sự cao thượng của Tào công công khiến Dương mỗ bội phục vạn phần. Như vậy đi, không cần phiền tới Âu Dương tướng quân, vừa may ta cũng muốn tới doanh trướng phản quân đêm nay, chấm dứt một đoạn ân oán với Mạc Vân Cốc. Tào công công nếu không chê thì hãy tiến thẳng vào bên trong không gian của Thập Phương Ca Sa của ta, theo ta xé mở hư không, trực tiếp vào trong doanh trướng của phản quân đi! Ở thời điểm này, tiếng nói của Dương Thạc chợt truyền tới. Dương Thạc cũng biết một chút thực lực của Tào Tung. Hắn giống như Cổ Lão trong Tàng Thư Các của Trấn Quốc Phủ, đều là cao thủ Đại Tông Sư cấp đỉnh phong, chỉ kém nửa bước là tiến vào đẳng cấp Võ Thánh. Lúc trước bên trong kho hàng của cấm quân Đại Chu, Dương Thành cũng không nắm chắc mười phần có thể chém giết Tào Tung này. Một cao thủ như vậy, nếu cùng tiến tới doanh trướng phản quân với mình, ám sát Mạc Vân Cốc thì xác suất thành công sẽ tăng lên nhiều! Xác suất thành công ban đầu ít nhất có thể tăng lên tới ba phần. - Hả? Dương công tử, ngươi cũng muốn đi đối phó với Mạc Vân Cốc kia sao?