Nghe vậy, trong lòng Vân Thuỷ Dạng rất chua xót! Cô hiểu được tâm tư của bọn nhỏ, cũng dễ hiểu một người cha quan trọng đối với chúng như nào, thế nhưng, ba của chúng là ai, cô thật sự cũng không biết. Cô chỉ có manh mối đó là chiếc khuy áo bằng vỏ sò nhặt được trên giường mà thôi! Cô đã hỏi qua đó là nhãn hiều cao cấp nào đó của Italy, người ta không thể tiết lộ cho cô biết vì anh ta ở trong danh sách khách hàng VIP. Cho tới khi bọn nhỏ được sinh ra, nhìn thấy con trai gương mặt kia cực kỳ giống hai anh em nhà họ Cận, cô hết sức kinh ngạc! Thu nhỏ phạm vi, nhưng là, cô vẫn là không rõ người đàn ông năm đó ngủ cùng cô lại bỏ trốn mất dạng ruốt cuộc là Cận Kỳ Ngôn hay là Cận Kỳ Hạo! Khéo thay chính là, cô quan sát được, hai anh em họ đều mặc áo sơmi cùng một nhãn hiệu! ~~~~~~~~ Khi đến Mỹ, trong thời gian tìm việc làm, Vân Thuỷ Dạng mới phát hiện mình mang thai. Có nên giữ đứa bé lại hay không, cô do dự rất lâu, cuối cùng, cô vẫn không thể từ bỏ hai sinh linh bé nhỏ này. Cô đặt cược, viết một trang lớn lên đời này! Rất hiển nhiên, cô đã thành công! Cô không thoát khỏi quan hệ với nhà họ Cận! Cũng còn may, cô có chút vận may, cô dùng hết tiền còn trên người mình đầu tư cổ phiếu, vậy mà cô kiếm được một khoản không nhỏ làm tiền sinh hoạt. Năm năm qua, cô ở nước Mỹ cũng rất có vận may, làm chuyện gì cũng đều rất thuận lợi. Có lẽ, đây chính là cái gọi là trời không tuyệt đường người! Hai tiểu bảo bối dần dần lớn lên, cô cũng càng ngày càng thích bọn nhỏ. Cũng bởi vì có bọn nhỏ làm bạn, cô cảm thấy mình không hề cô độc, cô còn có người thân! ... Từ trong suy nghĩ lấy lại tinh thần, Vân Thuỷ Dạng điều chỉnh tâm tình của mình, cô cố gắng nở một nụ cười nhẹ, không sẽ dọa đến các con. Còn không biết rõ ràng chân tướng trước đó, cô không thể làm ẩu, mỗi một bước đi đều rất cẩn thận. Thân thế của các con, cô muốn giấu kỹ, bởi vì nơi này người có dã tâm thực sự nhiều lắm, cô muốn bảo vệ tốt hai bảo bối nhỏ của mình, không thể để cho bọn chúng bị tổn thương. Giọng nóicủa Vân Thuỷ Dạng vô cùng nhẹ nhàng, cô kéo bọn nhỏ đến ôm vào trong ngực. "Con yêu, người đàn ông kia chỉ là giống “ba” của các con mà thôi, anh ta không phải. Nếu như anh ta là “ba” các con, không có khả năng không biết mình có hai bảo bối đáng yêu, đúng không? Đừng buồn, nhất định là ba của các con sẽ bớt thời gian trở về thăm các con. “Ba” đã nói với mẹ, ba đi London tham gia huấn luyện bay, nửa năm sau mới có thể trở về." "Thuỷ Thuỷ, nửa năm sau “ba” thật sự sẽ trở về gặp chúng ta sao? Ba sẽ muốn gặp chúng con chứ? Ba có thích chúng ta không?" "Ba đương nhiên là cần hai bảo bối nhỏ đáng yêu rồi, cũng sẽ thích các con." An ủi các con xong, không điều chỉnh được cảm giác, hốc mắtcủa Vân Thuỷ Dạng lặng lẽ xuất hiện một tầng nước, mũi cũng chua sót. Thượng Hải, cô đã trở về!  Cô muốn lấy lại tất cả những thứ thuộc về nhà họ Vân, cô muốn đòi lại công bằng! Những người từng tổn thương cô kia, dựa vào cái gì mà có thể yên bình hạnh phúc? Vân Thuỷ Dạng bây giờ, tuyệt đối không để cho người khác bắt nạt! "Ba rất thương các con, cho dù là ba bận rộn nhiều việc, nhưng vẫn đều gửi quà cho Duyệt Duyệt và Xuyên Xuyên, đúng không nào? Vậy cũng chứng minh ba các con cũng không hề quên chúng ta, ba vẫn quan tâm chúng ta." "Ừm, chúng con thích quà “ba” gửi!" Vân Thuỷ Dạng không dám nhìn ánh mắt hồn nhiên của bọn nhỏ! Kỳ thật, những món quà lấy danh nghĩa của “ba” gửi cho bọn chúng, đều là những món đồ cô đặt ở trên mạng, lấy địa chỉ khác gửi về nhà mình.